Nếu Trì Am là một người dễ bị ép như vậy, cô cũng đã không dây vào nhà họ Jones.
Lúc Trì Am vừa mở cửa ra đã nhìn thấy binh sĩ đứng canh công và cả một sĩ quan, bọn họ đứng nghiêm, người nào người nấy đứng thẳng tắp ở đó.
Lúc nhìn thấy Trì Am đi ra, cả người bọn họ lập tức căng cứng, trạng thái vô cùng cảnh giác.
Trì Am tươi cười nói: “Các vị cản đường, không cho người giúp việc của tôi ra ngoài rồi, nhường đường một chút đi.”
Sĩ quan: “...”
Viên sĩ quan kia im lặng rời khỏi chỗ đó, nhường ra một con đường, sau đó quản gia Millers dẫn những người giúp việc mua hàng ra ngoài, đi mua đồ ăn tươi cho nhà họ.
Trì Am nhảy lên một cây du đồng cao lớn trong sân, ngồi vắt chân ở đó, lấy ra một quả Lam Nguyệt Lượng ngồi cắn.
Những người để ý tới động tĩnh của nhà Dasle nhìn thấy cảnh tượng này, đều không biết nói gì.
Con người Joy Dasle luôn làm ra những hành động kỳ lạ khiến người bình thường không biết thể nào, những hành động do cậu làm ra đều tự nhiên như vậy, khiến những người muốn đối phó với cậu cảm thấy bất lực.
Cảm giác bất lực này, gia tộc họ Jones và nhóm cướp biển là những người cảm nhận được rõ ràng nhất.
Gia tộc Jones muốn đem Joy Dasle ra làm vật hi sinh trong chuyện Trái Tim Đại Dương lần này. Đáng tiếc là vật hi sinh này quá mạnh, mạnh đến mức không để cho người khác tùy tiện sắp xếp. So sánh ra, mặc dù cướp biển cũng bất lực nhưng chúng có thể gây áp lực cho gia tộc Jones, để gia tộc Jones đối phó với Joy Dasle.
Mục đích của bọn cướp biển rất đơn giản, bọn chủng chỉ muốn cho Trì Am một bài học, vậy nên bọn chúng không quan tâm gì tới sống chết của cô, mục đích cuối cùng của bọn chúng chỉ là Trái Tim Đại Dương.
Lúc Edward Hill và Leslie Carter tới, nhìn thấy Trì Am đang ngồi trên cành cây, nhàn nhã ăn hoa quả, hai vị quý tộc thật sự không biết nên nói gì.
Đương nhiên hai người bọn họ cũng tinh mắt nhận ra món đồ trong tay Trì Am, một thứ là quả Lam Nguyệt Lượng, một thứ là mía sữa, cả hai đều là những món đồ quý hiếm và đắt giá dưới đáy biển, chỉ có hải yêu mới có thể tự tay hái được chúng, hàng năm có rất ít những món đồ quý hiếm như vậy được trao đổi với con người, cho dù là quý tộc thì cũng không phải ai cũng có thể ăn được.
Lập tức trong đầu hai người xuất hiện một suy nghĩ: “Nhân mạch của gia đình Dasle đã rộng đến mức đó rồi sao?”
Trì Am nhảy từ trên cây xuống, mỉm cười chào bọn họ: “Sao hai người lại tới đây vậy?”
Hai người nhìn lục quân bao vây xung quanh nhà Dasle rồi lại nhìn nụ cười của cô, lập tức thông cảm với nhà họ Jones, lần này bọn họ nhất định sẽ diệt cỏ tận gốc.
Lúc Trì Am dẫn hai người bọn họ vào trong, vị sĩ quan đứng canh ở cửa chỉ biết nhìn theo, không dám ngăn cản.
Leslie Carter gửi một cái hôn gió tới những người đó rồi vui vẻ đi theo bọn họ vào nhà họ Dasle, đây là lần đầu tiên có người hành hạ được lục quân tới mức như vậy, bọn họ nhìn thấy vậy cũng thấy tức cười.
Edward Hill và Leslie Carter đặc biệt tới đây để thăm Trì Am.
Bọn họ cũng nghe nói tới lệnh bắt giữ do đích thân đảo chủ đã ký, lúc đầu bọn họ cũng khá lo lắng nhưng khi nghe đến chuyện Trì Am hùng hổ đánh ngã những binh sĩ kia, vứt tên sĩ quan ra đường, tất cả đều không làm gì được cô thì họ bình tĩnh trở lại.
Cho dù thế nào, với thực lực của Trì Am, nhóm người của quân đội kia nhất định không làm gì được cô, cho dù có điều động tất cả quân đội, bọn chúng cũng chưa chắc đã có thể bắt được cô. Nếu hi sinh quá lớn như vậy, thành ra được không bằng mất.
Vô số sự lo lắng tạo thành cục diện như hiện giờ.
“Mấy ngày hôm nay, đảo chủ Jones đón tiếp đảo chủ của các đảo và người phụ trách các băng cướp biển, hiện tại bọn họ đang mở cuộc họp bàn bạc về chuyện Trái Tim Đại Dương, các bên đều không chịu thỏa hiệp.” Edward Hill thong thả kể lại những chuyện đã xảy ra trong mấy hôm nay.
Có thể nói cuộc họp hiện giờ thực ra là cuộc tranh giành của chính phủ và bọn cướp biển, hai bên như đang đấu võ mồm với nhau, tranh giành mãi không dứt.
Bọn cướp biển muốn đảo chủ Jones giao ra lời chúc phúc của thần biển trong truyền thuyết, hay chính là Trái Tim Đại Dương Còn đảo chủ Jones thì lục tung bộ sưu tập của mình ra, những căn bản không thể tìm được thứ gọi là Trái Tim Đại Dương. Ông ta muốn hỏi Trái Tim Đại Dương cụ thể hình dáng thế nào nhưng bọn cướp biển không chịu nói, chỉ nói ra mấy từ mơ hồ và bắt ông ta phải giao ra.
Còn về phần người phụ trách của các đảo khác, những người đó chỉ phụ trách vòng ngoài, đến lúc quan trọng thì chen chân vào, dã tâm của bọn họ đối với Trái Tim Đại Dương cũng không phải là nhỏ. Nếu thật sự món đồ trong truyền thuyết là có thật, đương nhiên bọn họ cũng muốn hưởng ké một chút.
Nói tóm lại, đảo chủ Jones một bên phải ứng phó với đám cướp biến và đại diện các đảo khác đang hùng hổ tới đây, một bên phải âm thầm thực hiện kế hoạch của mình, đẩy Trì Am ra làm vật hi sinh.
Nào ngờ Trì Am hành động không giống ai, từ chối hợp tác, lệnh bắt giữ không thể bắt được cô thì kế hoạch của bọn họ cũng không thể thực hiện.
Không còn cách nào khác, đảo chủ Jones chỉ biết kéo dài thời gian.
Đương nhiên nếu như lệnh bắt giữ không thể định tội và giam Trì Am lại thì ông ta chỉ có thể phải quân đội tới bao vây xung quanh nhà họ Dasle, chỉ cần đảm bảo người nhà họ Dasle không chạy là được, những chuyện khác sẽ cần kế hoạch lâu dài.