“Đây là dị hình vây thành à?” Irya hỏi.
“Đúng, xem tình huống này thì chắc chắn là có một con thể tiến hóa cấp B lãnh đạo chúng.” Vẻ mặt La Thành nghiêm túc, hỏi một binh lính bên cạnh: “Cậu chủ Tư và cô Trì đã đến chưa?”
“Báo cáo trưởng quan, tạm thời vẫn chưa thấy ho."
“Hy vọng họ mau chóng đến đây.” Một binh lính lo lắng nói.
“Đúng thế, nếu thật sự có dị hình cấp B, cô Trì không có ở đây thì có thể nào vẫn khiến lòng người hoảng hốt.”
Nghe thấy lời nói của đám binh lính, Irya hơi khó hiểu.
Cô Trì là ai?
Sau khi hỏi được tên của “Cô Trì” trong lời nói của mọi người, Irya cố gắng nhớ lại tên của các cường giả đã ghi chép trong lịch sử, không thấy có tên “Trì Am”, cho nên không để ý.
Mãi tới khi cô tận mắt chứng kiến Trì Am cầm một thanh kiếm cổ đỏ thẫm từ trên tường thành cao nhảy xuống dưới, xông pha chém giết trong bầy dị hình, kiểm khí như cầu vồng, đi đến đâu giết sạch đến đó, tìm thấy thể tiến hóa cấp B trốn trong từng tầng dị hình sơ cấp bao vây, một kiếm chém rơi đầu nó, Irya ngây ngẩn cả người.
Cô ấy rất mạnh!
Cô ấy là một cường giả!
Cô gái tên Trì Am này cực kỳ mạnh!
Nhân vật lợi hại cỡ này, nhưng tại sao trong lịch sử lại không có sự tồn tại của “Trì Am”?
Trong tiếng hoan hô của mọi người, Irya bắt đầu nghi ngờ tính chính xác của lịch sử.
Khi cô đang nghi ngờ ghi chép lịch sử thì thấy Trì Am đã nhảy lên tường thành. Độ cao hơn mười mét đối với cô ấy mà nói chỉ cần nhẹ nhàng nhảy lên mà thôi.
Ngay cả cô cũng không làm được, cô ấy lại chỉ nhảy một cái nhẹ nhàng.
Sau đó liền thấy cô gái tên là Trì Am kia được thiếu niên đã chờ ở đó ôm chầm. Gương mặt tuấn mỹ của anh nở nụ cười, băng giá trong mắt tan rã, ấm áp như gió xuân, ôm cô gái đó vào lòng, cho cô một nụ hôn ấm áp.
Irya kêu lên một tiếng, trợn mắt há hốc mồm.
Nếu cô không nhìn nhầm thì thiếu niên ôm Trì Am hôn môi kia là Tư Ngang đúng không?
Chẳng lẽ đây là tình nhân của Tư Ngang?
“Cô Trì là vị hôn thê của cậu chủ Tư, cô không biết à?” Một binh lính nói: “Kiếm thuật của cô Trì cực kỳ lợi hại. Lúc nãy cô cũng thấy rồi đấy, lần này không ngờ cô ấy lại có thể chém rơi đầu thể tiến hóa cấp B chỉ bằng một nhát kiếm, có thể thấy được thực lực của cô ấy lại tăng lên rồi! Có cô Trì, chúng ta không cần sợ bị dị hình vây thành nữa, không như những căn cứ khác...”
Binh lính bắt đầu lải nhải kể lại mấy tháng trước Trì Am đã cứu vớt căn cứ Hy Vọng và căn cứ Anh Dương trong lúc nguy nan như thế nào, nhưng Irya không nghe được một câu, chỉ sững sờ đứng đó.
Thì ra Tư Ngang có vị hôn thê, tại sao trong lịch sử lại không ghi chép điều này?
Chẳng phải nói cả đời Tư Ngang không kết hôn, mãi tới khi anh ấy biến mất, bên cạnh anh ấy chưa từng xuất hiện một người tình nào hay sao? Anh ấy không kết hôn, cũng không để lại con cháu, phát hiện này đã từng khiến người ta thất vọng, không nhịn được suy đoán có phải là vì hoàng đế khai quốc Ngao Dẫn kiêng kỵ anh ấy nên lặng lẽ giết chết anh ấy, hoặc giam cầm anh ấy ở chỗ nào đó khiến anh ấy chết trong âm thầm hay không...
Irya nghi ngờ mình đọc phải lịch sử giả.
Sau khi chiến đấu kết thúc, căn cứ Hy Vọng tổ chức tiệc ăn mừng.
Trì Am và Tư Ngang đương nhiên tham dự bữa tiệc.
Nói thật lòng, tiệc khánh công kiểu này cũng chỉ là ăn với uống thôi. Trì Am nếm thử một chút, phát hiện thức ăn trong bữa tiệc còn rất ngon miệng, thế nên thỏa sức ăn uống.
Tự Ngang gắp đồ ăn cho cô, vẻ mặt dịu dàng nhìn cô thưởng thức mỹ thực.
Cường độ tu luyện thường ngày của cô rất cao, chưa đạt tới mức tích cốc, cho nên cần hấp thu thật nhiều dinh dưỡng từ trong thức ăn mới cung cấp đủ nhu cầu tu luyện cho thân thể. Tư Ngang biết sức ăn của cô, thấy cô ăn hăng say thì đưa cả phần của mình cho cô.
Nếu không phải chung quanh có người nhìn thì anh sẽ không nhịn được tự tay đút cho cô ăn.
Trì Am há miệng ăn một miếng bánh ngọt nhỏ mà anh đút cho mình, hếch cằm lên nói: “Anh tem tém lại một chút đi, sẽ làm người khác hoảng sợ đấy.”
Anh thờ ơ: “Làm ai sợ? Ai ở đây mà không biết quan hệ của chúng ta?”
Không lâu sau khi họ trở về căn cứ Hy Vọng, Tướng quân Tư đã thừa dịp giới thiệu cao thủ kiếm thuật là Trì Am cho người trong căn cứ, công bố là vị hôn thê của Tư Ngang. Cho nên toàn bộ căn cứ đều biết Trì Am là vợ chưa cưới của Tự Ngang, thấy họ bám nhau cũng không lấy làm lạ.
“Có người bị hoảng sợ kìa.” Trì Am hất cằm, trong mắt chứa đầy ý cười.
Tư Ngang ngẩng đầu nhìn lại, thấy Irya đang ngơ ngác ngồi cùng một chỗ với đám La Thành, thờ ơ nói: “Liên quan gì tới tôi đâu?”
Thấy anh không bận tâm, ý cười trong mắt Trì Am càng đậm, khẽ nói: “Nhìn vẻ mặt của Irya, cô ấy biết trong lịch sử anh hẳn là nhân vật cô độc cả đời, chắc không có sự tồn tại của tôi nên khi biết anh đột nhiên có vị hôn thê, đương nhiên sẽ khiến cô ấy hoảng sợ.”
Tự Ngang hừ một tiếng, tâm trạng cực kỳ bực bội.
Nếu không phải trên người Irya có thứ mà anh cảm thấy hứng thú thì anh đã sớm giết chết đám người trùng sinh, người xuyên việt, nữ chính fanfic, nam chính fanfic gì gì đó cho nhẹ người rồi.
Trong tất cả những cuốn tiểu thuyết đó đều không có sự tồn tại của Am Am, khiến anh cực kỳ khó chịu.
Nhất là thiết lập chú định cô độc một đời gì đó, càng khó chịu hơn.