Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 518: Lính Gác Dẫn Đường

Lúc cô trở về phòng, phát hiện Hoàng thái tử mặc bộ đồ ngủ màu xám, ngồi dựa vào thành giường, trên tay cầm một phần văn kiện để đọc. Thấy cô trở về, anh ngẩng đầu cười một nụ cười mê người với cô, nói: “Làm xong rồi à? Nên đi ngủ thôi.”

Trì Am: “...”

Trì Am chậm chạp đáp một tiếng, sau khi rửa mặt thì bò lên giường.

Hoàng thái tử tắt đèn, đưa tay giữ chặt cổ tay cô, động tác khéo léo kéo cô vào trong ngực.

Trong bóng tối, một con cự thú màu tím đen đè cá heo nhỏ dưới móng vuốt của mình, sau khi liếm mấy cái thì nhét vào trên bụng, sau đó thỏa mãn gục xuống.

Bóng tối tĩnh lặng khiến giác quan con người nhạy bén hơn.

Tiếng thở dốc mập mờ vang lên, rất nhanh lại bị tiếng nghẹn ngào bao trùm, trên giường thỉnh thoảng phát ra tiếng động kỳ quái.

Trì Am vòng tay ôm tấm lưng ướt mồ hôi của người đàn ông, thừa nhận sự tồn tại và sức nặng của anh, lúc anh mặt dán mặt với cô, cô khàn khàn giọng nói: “Anh có muốn được chải vuốt lực tinh thần không?”

Người đàn ông không trả lời, rất ra sức vận động trên người cô, mãi lúc sau mới nói: “So với việc chải vuốt lực tinh thần thì việc kết hợp lực tinh thần chẳng phải hiệu quả tốt hơn sao?”

Trì Am lại không có lời gì để nói.

Quả nhiên người đàn ông lại bắt đầu vô cùng hưng phấn sát lại cô, cái trán hai người kề nhau, lực tinh thần giao hòa.

Cảm giác này giống như linh hồn gắn bó, không có gông cùm thể xác trói buộc, đều đối diện với mặt chân thật nhất của nhau, mặc kệ là trên thể xác hay trên tinh thần đều được thỏa mãn.

Trì Am cảm nhận được lực tinh thần mạnh mẽ và cuồng dã của anh, bị lực tinh thần của anh bao vây khiến cô cảm thấy an lòng. Nhưng trong đó lại có cảm giác điên cuồng khó nói thành lời, chỉ cảm thấy bọn họ trở lại lúc vũ trụ còn ban sơ, giữa trời đất chỉ còn lại bọn họ, được cả thế giới đối xử dịu dàng.

“Tư Ngang…” Cô nghẹn ngào gọi tên anh.

Người đàn ông hôn lên nước mắt nơi khóe mắt cô, rốt cuộc lại lưu luyến không rời thu lực tinh thần về, ôm chặt cô vào ngực, để bóng đêm dịu dàng bao trùm bọn họ.

Anh ôm người trong ngực giống như có được cả thế giới.

Ngày hôm sau, Trì Am vì nóng mà tỉnh lại.

Cô mơ mơ màng màng mở to mắt, duỗi tay ra chung quanh vơ lấy cái gì đó, liền bị một cánh tay khác túm tay cô lại để vào trong chăn, khoác lên da thịt trần trụi của người đàn ông.

Đầu óc Trì Am còn đang mơ màng, chỉ biết là người bên cạnh là Tư Ngang, hơi thở quen thuộc khiến cô buông lỏng cảnh giác.

Đợi đến lúc cô hoàn toàn tỉnh táo thì lại phát hiện tư thế của hai người rất xấu hổ.

Tối hôm qua bọn họ điên cuồng đến nửa đêm, lúc này cơ thể vẫn kết hợp với nhau, cô có thể cảm nhận được sự to lớn và lực độ của anh, lập tức không nói gì được.

“Am Am, chào buổi sáng.” Người đàn ông lại gần, hôn một cái hôn chào buổi sáng với cô.

Trì Am hàm hồ đáp một tiếng, quay đầu chỉ thấy bên giường cách đó không xa, cự thú màu tím đen lười biếng vỗ cái đuôi đang định trượt ra ngoài của cá heo nhỏ, lại một lần nữa ôm vào trong bụng, nhìn khung cảnh này, hiển nhiên là tối hôm qua hai con tinh thần thể giao lưu với nhau vô cùng thỏa mãn.

Trì Am ngửa đầu nhìn lên trần nhà, tâm trạng hơi khó tả.

Ăn no ngủ kỹ, người đàn ông có lực tinh thần được chải vuốt vô cùng vui sướng.

Mặt mày của anh giãn ra, tuấn tú phi phàm, mỗi một mảng da thịt cũng giống như sinh mạng mới tỏa sáng, sức lực giàu có, toàn thân đều là hormone khó mà hình dung được, mỗi một cử động dù chỉ đơn giản thôi nhưng đều khiến người khác muốn phạm tội.

Trì Am liếm liếm khóe miệng, vào lúc bị anh hôn nhất thời không để ý, vậy mà lại chìm đắm vào sự cám dỗ của anh.

Sáng sớm tốt đẹp, kết thúc trong cuộc vận động kịch liệt, cuối cùng sức của Trì Am chỉ còn đủ để có thể nằm ở trên giường thở dốc, bất mãn nhìn vị Hoàng thái tử kia ăn no uống đủ, mặt mày tỏa sáng, chỉ cảm thấy lúc này anh trông giống như yêu tinh Thái m Bổ Dương, toàn thân tràn đầy sức lực, trong lúc giơ tay nhấc chân đều thể hiện sức hút to lớn của anh.

Hoàng thái tử không thèm đếm xỉa tới ánh mắt của cô, cứ trần truồng xuống giường, tùy tiện lấy áo ngủ trên mặt đất khoác lên, sau đó ôm lấy cô đi vào phòng tắm.

Đến lúc được anh thả vào bồn tắm, Trì Am dù nói gì cũng không cho anh tiếp tục động tay động chân.

Tay Hoàng thái tử điện hạ gạt bọt xà phòng tắm ra, tắm cho cô, vẻ mặt tiếc nuối nói: “Mặc dù anh vẫn có thể tái chiến thêm mấy ngày nữa, nhưng có vẻ em không được, xem ra mỗi ngày em lựa chọn tu luyện là đúng. Sau này lúc anh đánh dấu em thì ít nhất phải ba ngày, hi vọng em có thể lực để kiên trì, mà không phải dùng thuốc để duy trì thể lực.”

Trì Am: “...”

Chết tiệt, rất muốn đánh người!

Nghĩ đến tối hôm qua khổ cực như vậy mà còn chưa phải là đánh dấu, Trì Am không muốn đối mặt với thế giới đau khổ này nữa. Thật ra thế giới này là vì phúc lợi của đàn ông vào sáng tạo ra phải không?

Ngâm nước nóng một lúc, lại có Hoàng thái tử xoa bóp, mặc dù Trì Am vẫn cảm thấy đau nhức xương sống thắt lưng, run chân, nhưng chí ít có thể xuống giường đi lại.

“Có muốn nghỉ một ngày không?” Hoàng thái tử điện hạ quan tâm hỏi han cô.

Trì Am mặt không đổi sắc nói: “Bây giờ mỗi ngày em đều đang nghỉ ngơi, trái lại là Hoàng thái tử điện hạ người đấy, chắc hẳn phải về hoàng cung rồi đúng không?”

Là một Hoàng thái tử, sao có thời giờ mỗi ngày không làm việc mà chỉ tán gái?

“Không có việc gì, phụ hoàng cho anh nghĩ vài ngày để ở bên em.” Hoàng thái tử điện hạ quan tâm nói.

Trì Am che mặt, đoán chừng tình hình này là do tối hôm qua lúc vị Hoàng thái tử điện hạ này không về hoàng cung nghỉ ngơi, Hoàng đế bệ hạ đã đoán trước được, mới có thể quan tâm như vậy.

Lúc hai người cuối cùng cũng đi ra khỏi cửa phòng thì thấy Samuel ngồi cứng ngắc trên ghế salon ở phòng khách.

Tối hôm qua ngủ thẳng đến nửa đêm, tinh thần ở trong phòng sát vách dao động ghê gớm, với một người dẫn đường mẫn cảm mà nói, muốn xem nhẹ cũng không xem nhẹ được. Samuel lớn lên ở loại địa phương như Ankara, đương nhiên không phải là bạch liên hoa thuần khiết gì cho cam, dĩ nhiên cũng biết tinh thần dao động như vậy có ý nghĩa gì.

“Samuel, chào buổi sáng.” Trì Am chào hỏi cậu.

Samuel cứng đờ đáp một tiếng, không nhịn được nhìn lại hai người.

Chỉ là bất kể Hoàng thái tử hay là Trì Am thì đều vô cùng bình tĩnh. Người trước là do da mặt đủ dày, cho rằng lính gác và người dẫn đường kết hợp là chuyện đạo lí hiển nhiên, tất cả mọi người đều hiểu, còn người sau là vì làm chuyện này với người đàn ông của mình, đều là vợ chồng già, có cái gì mà ngại ngùng đâu?

Thế là vì biểu hiện bình tĩnh của đôi cẩu nam nữ này, khiến trẻ vị thành niên như Samuel đây cũng không nhịn được mà bình tĩnh theo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất