Tuy Hoàng thái tử điện hạ nói là nghỉ ngơi, nhưng không tới nửa ngày đã lại bị người khác gọi đi.
Trước khi ra cửa, anh nâng mặt Trì Am lên, hôn một nụ hôn dịu dàng mềm mại lên trán cô, nói: “Hôm qua đã áp giải người của tổ chức phản động Đế Quốc đi để thẩm tra, đã tra ra kết quả rồi, anh phải đi xem, em ở nhà đợi đi, đừng có chạy lung tung.”
Trì Am rất ngoan ngoãn đáp một tiếng, chờ anh vừa đi, cô liền dẫn theo Samuel đi ra ngoài dạo chơi.
Lý do của cô rất nhiều, Samuel vừa tới Đế Tinh, cần làm quen với Đế Tinh, trạm dừng chân đầu tiên là học viện dẫn đường.
Samuel: “...”
Samuel cảm nhận sâu sắc được Trì Am là người trong ngoài bất nhất, mặt ngoài là vẻ mặt này nhưng trong lòng lại là một mặt khác, bỗng thấy Hoàng thái tử hơi đáng thương.
Mô hình giáo dục thực hành của học viện dẫn đường chính là kiểu nội trú, ba ngày cuối cùng mỗi tháng có thể ra ngoài, về nhà đoàn tụ với người thân, hoặc đến nơi khác làm chuyện của mình, những lúc khác học sinh không được tùy tiện ra ngoài, người bên ngoài cũng không thể tùy ý đi vào, trừ khi có thể đưa ra giấy thông hành do đơn vị người dẫn đường năm giữ.
Trì Am cầm giấy thông hành của đơn vị người dẫn đường, dẫn theo Samuel đi vào trong học viện dẫn đường.
Bởi vì trường hợp đặc thù của Samuel, đơn vị người dẫn đường đã xin cho cậu vào học viện dẫn đường học, thủ tục đã làm xong, chỉ chờ bổ sung xong quang não thân phận của cậu, chuẩn bị kỹ càng hành lý là có thể nhập học.
Đi dạo ở học viện dẫn đường một lúc, Trì Am đi chào hỏi viện trưởng của học viện dẫn đường, cũng là giáo viên ngày xưa của cô.
Viện trưởng của học viện dẫn đường là một người phụ nữ trung niên, hơn nữa còn là một người phụ nữ thông minh, nhìn thấy Trì Am và Samuel, trao cho bọn họ một cái ôm nồng nhiệt, nói với Samuel: “Trò yêu, hoan nghênh em đến học viện dẫn đường, hi vọng sau này em có thể sống vui ở đây.”
Samuel luôn không có cách nào có thể từ chối ý tốt dịu dàng của trưởng bối, mất tự nhiên nói một tiếng cảm ơn.
Nói chuyện với bọn họ một lúc, viện trưởng gọi một học sinh tới, bảo cậu ta dẫn Samuel đi dạo trong trường.
Sau khi bọn họ rời đi, sắc mặt của viện trưởng trở lên nghiêm túc, bà nhìn Trì Am, trầm giọng nói: “Trò yêu, cô không ngờ lần ngoài ý muốn này khiến lực tinh thần của em đột phá, trở thành người dẫn đường cấp SSS, cũng không biết chuyện này là may mắn hay bất hạnh với em nữa.”
Trì Am còn quá trẻ, trước kia bị lực tinh thần cấp C hạn chế, không được hưởng mấy tập huấn của người dẫn đường, người dẫn đường lực tinh thần cấp thấp như vậy, thường thì bọn họ không kỳ vọng cao, công việc giao cho họ cũng tương xứng với khả năng của họ, bảo vệ mọi người dẫn đường trong khả năng có thể. Trong mắt bọn họ, Trì Am chỉ có lực tinh thần của người dẫn đường cấp SSS, nhưng không có sức chiến đấu tương xứng.
Cô còn cần trưởng thành hơn.
Thế nhưng bên ngoài sẽ không cho cô quá nhiều thời gian để trưởng thành.
Những người này không biết thật ra sức chiến đấu của Trì Am còn mạnh mẽ hơn cả người có lực tinh thần cấp SSS, hiện giờ đang thật sự lo lắng cho cô.
Trì Am cười cười, nói: “Là may mắn thì không phải là bất hạnh, em sẽ cứ làm hết trách nhiệm của mình, làm tốt việc mình phải làm.”
Viện trưởng có phần vui mừng nhưng càng nhiều hơn là lo lắng.
Sự kiện tập kích ngày hôm qua căn bản là không giấu được, lính gác bị chất gây ảo giác Almiss làm ô nhiễm tinh thần không có ai tử vong, trái lại đều bình phục, chuyện không thể tưởng tượng nổi này sớm muộn cũng sẽ truyền đi, đến lúc đó, chuyện Trì Am là người dẫn đường cấp SSS chỉ sợ cũng không giấu được.
Giai đoạn hiện nay, phe Đế Quốc chỉ có thể phong tỏa tin tức tạm thời, cố gắng kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian trưởng thành cho Trì Am. Bây giờ chỉ có người cấp cao của Đế Quốc biết Trì Am là người dẫn đường cấp SSS, những người khác không biết, chờ đến lúc không giấu được nữa, đến lúc đó, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Trì Am người dẫn đường cấp SSS, nguy hiểm đếm không hết cũng theo đó mà đến.
Người dẫn đường cấp SSS rất mạnh, nhưng cũng bởi vì quá mạnh nên trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của rất nhiều người, phải loại bỏ mới thoải mái được.
Sau khi viện trưởng lo âu một hồi thì có mấy điều nhắc nhở Trì Am, đây là chuyện mà người dẫn đường phổ thông không thể nào biết được, nếu như không phải Trì Am trở thành người dẫn đường cấp SSS thì viện trưởng cũng sẽ không đặc biệt nói riêng cho cô, chính là vì để cô có thể tránh né nguy hiểm kịp thời.
Mục đích của Trì Am đến học viện ngày hôm nay cũng chính vì thế, so với việc tự mình tìm tòi thì không bằng tìm kiếm sự giúp đỡ.
Cô cảm ơn viện trưởng đã giúp đỡ, nói chuyện một hồi với viện trưởng về việc huấn luyện người dẫn đường thì liền chào tạm biệt viện trưởng, dẫn theo Samuel rời khỏi học viện dẫn đường.
Vừa rời khỏi học viện dẫn đường thì hai người ngay lập tức gặp phải ám sát.
Nhưng đối phương còn chưa kịp ra tay thì đã bị chim sẻ thông của Samuel phát hiện hành tung, sau đấy bị Trì Am đá một phát ngay ngực vỡ tan xương ngực, chỉ còn lại một hơi đã bị người bảo vệ ở trong tối kéo đi, thậm chí còn không làm kinh động đến cảnh sát cơ khí tuần tra.
Người bảo vệ đương nhiên là hộ vệ hoàng thất do Hoàng thái tử sắp xếp, đều là những lính gác tinh anh, cố ý để lại để bảo vệ Trì Am, sau khi Trì Am ra ngoài đi dạo thì bọn họ phải chú ý theo sát để tránh vị người dẫn đường và Thái tử phi tương lai mới nhậm chức này xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng kết quả không giống với bọn họ nghĩ cho lắm.
Đám lính gác tinh anh này ngây ra nhìn người dẫn đường mà không có chút gì giống người dẫn đường cả, cứ giải quyết bọn ám sát như vậy, hình như còn chưa bắt đầu đã kết thúc, không gây nên bất kỳ chú ý gì, bỗng chốc không còn lời nào để nói.
Nhưng sau đó bọn họ vẫn trung thành nói chuyện này cho Hoàng thái tử đang xem xét kết quả trong Cấm phòng - phòng giam đặc biệt.
Hoàng thái tử khi nhận được tin tức: “...”
Quả nhiên vẫn nên nhốt cô vào trong phòng tối, làm cho không có sức mà đi ra ngoài dạo chơi mới thôi.
Mặc dù có việc vụn vặt như thế cắt ngang, nhưng Trì Am vẫn không để trong lòng, dẫn Samuel đi về phía phố Ái Lệ.
Samuel chưa quen đường Đế Tinh, cũng không biết Trì Am muốn dẫn mình đi đâu, dựa vào sự tín nhiệm với Trì Am, cậu rất bình tĩnh đi sát cô.
Nhưng đám hộ vệ hoàng thất âm thầm đi theo bảo vệ thì lại nhốn nháo.
Phố Ái Mễ là chỗ như thế nào, đám hộ vệ hoàng thất Đế Tinh này rõ ràng hơn bọn họ, đây không phải là một nơi người dẫn đường nên tới, huống chi còn dẫn theo một người dẫn đường tuổi vị thành niên.
Vừa đi vào phố Ái Mễ thì đã thấy một người phụ nữ đang lôi lôi kéo kéo với một người đàn ông trong biển người mênh mông bên đường.
Samuel vừa nhìn đã nhận ra người phụ nữ có cách ăn mặc yêu diễm kia là Trì Thiến, một trong những đám thân thích khiến người ta nhức đầu kia của Trì Am.
Lúc này vẻ mặt Trì Thiến tức giận muốn hất bàn tay đang lôi kéo của người đàn ông kia, nhưng vẻ mặt người đàn ông hung dữ, hoàn toàn không chịu buông tay, dù nhìn thế nào cũng thấy người đàn ông kia đang quấy rầy người phụ nữ, nhưng người đi bên đường cứ như không nhìn thấy, thẳng thừng bỏ đi, thỉnh thoảng mới có vài người nhìn qua nhưng cũng rất lạnh lùng cười nhạo, không thèm để ý, cứ thế bỏ đi.
Samuel chần chừ nhìn Trì Am.
Trì Am đi về phía bọn họ, một tay giật bàn tay đang lôi kéo Trì Thiến của người đàn ông kia ra.
Lúc Trì Thiến phát hiện là Trì Am thì vẻ mặt vui mừng nói: “Am Am, em tới rồi.” Sau đó vui vẻ nói với người đàn ông vừa rồi lôi kéo cô ta: “Anh xem, đây là em họ tôi, con bé tên Trì Am, còn là một người dẫn đường! Thế nào, có phải là rất xinh đúng không?” Nói xong, cô ta vuốt ve cằm Trì Am, chuyển hướng nhìn người đàn ông kia.
Người đàn ông hơi sửng sốt, quan sát tỉ mỉ Trì Am, có phần hơi hài lòng, nói: “Xinh đẹp hơn cô nhưng không lẳng lơ như cô.”
Trì Thiến không để bụng, vén tóc xuống, hừ lạnh nói: “Con bé là cô gái tốt, đương nhiên không gợi cảm như tôi rồi. Được rồi, em họ tôi giao cho anh, anh phải đối xử với con bé cho tốt đấy, nếu như muốn cưới nó thì nhớ tới tổ chức dẫn đường xin, trước khi chưa kết hôn thì không được phép ra tay với nó.”
Vẫn được coi là có chút lương tâm căn dặn.
Samuel không thể tin nổi nhìn Trì Thiến, cuối cùng cũng hiểu ra từng lời Trì Am đã nói, đây cũng là một người đàn ông mà Trì Thiến không muốn, sau đó cứ kín đáo đưa cho Trì Am nhận lấy.
Cô ta coi Trì Am như cái bao tải đựng đám đàn ông rác rưởi đó của cô ta sao?
Giờ phút này, Samuel vô cùng tức giận.
Người tức giận còn có Hoàng thái tử điện hạ đang chạy tới, anh nhìn thấy hiện trường trực tiếp từ chỗ hộ vệ đi theo ở đó, sắc mặt đen thui đến đáng sợ, lực tinh thần dồn nén giống như có thể phun trào ngay lập tức, khiến đám hộ vệ hoàng thất đi theo thở mạnh thôi cũng không dám.
Đúng lúc này, tiếng tát trời giáng vang lên.
Trì Thiến che mặt, không dám tin nhìn Trì Am, giống như đang nằm mơ, kinh hãi nhìn đứa em họ bình thường trầm lặng ôn nhu vậy mà lại có thể tát cô ta một cái trước mặt mọi người.
Trì Am tát cô ta một cái xong, nói với người đàn ông bên cạnh cô ta kia: “Chị ta vứt bỏ anh, coi anh như rác rưởi lén lút nhét cho tôi, anh cũng đồng ý chấp nhận?”