Lão thái thái nhìn nàng với vẻ mặt tha thiết, dáng vẻ vô cùng mong đợi.
Trì Am không biết nên trả lời lão thái thái như thế nào, trong lòng nàng đã biết “Ngang Nhi” mà lão thái thái nói chắc hẳn chính là con quỷ đè nàng hơn hởn nửa đêm qua. Nàng quay đầu lại nhìn, thấy mỗi người ở đây một sắc mặt, thấy nàng nhìn sang trên mặt đều lộ vẻ mất tự nhiên.
Trì Am đã ý thức được rằng, mối hôn sự này có thể liên quan tới minh hôn đêm qua, nếu không một người sống như nàng sao có thể hồn sống rời xác, chạy tới thành U Minh thành thân một lần nữa? Còn bị một con quỷ đè hơn nửa đêm.
Chuyện trên thế gian có nhân thì ắt có quả, mối hôn sự nhà họ Tư hôm qua, chắc khi đó bái đường thành thân với nàng cũng không phải là người.
“Gặp được chưa? Ngang Nhi như thế nào?” Lão thái thái vẫn đang gặng hỏi.
Trì Am chỉ chần chừ một chút, liền nói rằng: “Gặp được rồi ạ.”
Nghe thấy lời này của nàng, lão thái thái vui tới mức suýt chút nữa thì bật khóc, mà những người trong sảnh kia lại bị dọa cho run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch, thậm chí có một người trẻ tuổi bất cẩn làm rơi chén trà trong tay.
Trì Am không quay đầu, nhưng khóe mắt có thể liếc thấy mặt Tư đại thái thái tái xanh, Tư đại lão gia mất tự nhiên, nhìn chằm chằm chén trà trong tay.
Phán ửng của những người này, càng chứng thực suy đoán của Trì Am.
Lão thái thái nghe thấy tiếng chén trà rơi trên mặt đất, lập tức không còn vui nữa, nghiêm giọng nói: “Là ai?”
Tiếp đó liền thấy một người trẻ tuổi ăn diệu vô cùng “tây”, để đầu đinh vội vàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, quỳ xuống với lão thái thái, khóc lóc nói: “Bà nội, là con, con nhất thời kích động, cho nên bất cẩn làm rơi chén trà.”
Miệng thì nói kích động, nhưng trên mặt thì không như thế, người xung quanh cũng không lắm lời trách cứ hắn ta.
Sắc mặt lão thái thái trở nên ôn hòa với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, từ ái nói: “Hóa ra là Tiểu Lục Nhi à, không sao, hỏng thì hỏng, vỡ là bình an, là điềm tốt.”
Sự khổ sở và sợ hãi không hề có trên mặt người trẻ tuổi kia, ý vào việc lão thái thái không nhìn thấy, hắn ta mặt một kiểu, miệng một kiểu, sau đó bị phụ nhân trung niên bên cạnh vội vàng kéo về chỗ ngồi, trừng hắn ta một cái, bảo hắn ta yên phận một chút.
Lão thái thái không để ý tới cháu trai này nữa, tiếp tục kéo lấy tay Trì Am hỏi: “Lúc con gặp Tư Ngang, nó ở bên dưới sống có tốt không? Đúng rồi, đây là lần đầu tiên con gặp nó, con có nhận ra được nó không?”
Trì Am nghe thấy lời này, vô thức quay đầu sang nhìn nam nhân mặc quân trang bên kia.
Lúc này, mọi người nhận ra hành động của nàng, suy nghĩ không còn như trước nữa, lúc đó chỉ nghĩ rằng nàng không hiểu biết, nhìn thấy nam nhân đẹp là không dời mắt được. Lúc này bọn họ hoàn toàn hiểu được rằng, trước đó nàng nhìn Tư Hiên không dời mắt, có thể là vì đêm qua nàng thực sự gặp được Cửu gia đã chết mười năm.
Cửu gia và cháu trai trông rất giống nhau, nếu như hắn không chết, hai người đứng cùng với nhau, chắc chắn sẽ giống như huynh đệ sinh đôi.
Nghĩ như vậy, sắc mặt những người ở đây tái xanh, hiển nhiên không hề vui vẻ khi biết được chuyện này.
Trì Am liếc Tư Hiên một cái, trả lời rằng: “Chàng ấy rất tốt ạ, trông chàng ấy với Hiên thiếu rất giống nhau, vừa nãy khi con nhìn thấy Hiên thiếu, suýt chút nữa thì không phân biệt được.”
Lão thái thái nghe thấy vậy, vui mừng tới mức vỗ đùi, cười nói: “Đấy là điều đương nhiên rồi, Hiên Nhi và cửu thúc của nó rất giống nhau, thực ra chúng đều giống lão gia tử, chính là cha chồng con hồi còn trẻ đấy. Nếu không phải lúc Ngang Nhi qua đời, Hiên Nhi đã mười mấy tuổi thì suýt chút nữa ta đã tưởng Hiên Nhi là Ngang Nhi đầu thai chuyển thế...”
Trì Am có thể nhìn thấy được Tư đại thái thái nghe thấy câu này thì sắc mặt càng tái hơn, gân xanh trên trán giật giật, muốn nói gì đó nhưng lại nhịn lại. Tư đại lão gia tiếp tục nhìn chằm chằm chén trà trong tay, dáng vẻ như mình không tồn tại, mà Tư Hiên rất giống với Tư Ngang kia thì vẫn tiếp tục duy trì dáng vẻ lạnh lùng của hắn, chẳng hề động đậy chút nào, cứ như không nghe thấy lời này vậy.
Lão thái thái kích động vô cùng, túm chặt lấy Trì Am, tiếp tục hỏi chuyển đêm qua nàng gặp “Ngang Nhi” như thế nào.
Bây giờ Trì Am đã các định “Ngang Nhi” mà lão thái thái nói chính là con quỷ đè nàng đêm qua, cũng là Cửu gia của cái nhà này, mà “Cửu thái thái” mới nhậm chức là nàng chính là người vợ nhà họ Tư cưới cho Tư Ngang.
Trì Am ứng phó với lão thái thái, chú ý tới sắc mặt người xung quanh càng ngày càng tái, thậm chí còn có cảm giác nếu nói tiếp thì bọn họ sẽ ngất xỉu mất.
Cuối cùng vẫn là Tư đại thái thái căng da đầu nói: “Nương à, thời gian không còn sớm nữa, có phải nên để Cửu đệ muội kính trà cho trưởng bối trước không? Hơn nữa nhìn dáng vẻ này của Cửu đệ muội, hôm nay vội vàng tới đây, còn chưa dùng bữa sáng nữa.”
Lúc này lão thái thái đã đối xử với Trì Am như tâm can ruột thịt, sao lại nỡ để nàng đói chứ, lập tức gọi: “Từ ma ma, đã chuẩn bị xong chưa?”
Sắc mặt Từ ma ma cũng hơi tái, nhưng là một ma ma lâu năm, cũng là người lão thái thái coi trọng, đương nhiên bà ta cũng bình tĩnh hơn những người khác một chút, dẫn một nha hoàn bưng trà tới.
Trì Am kính trà lão thái thái, nhận được một bao lì xì vô cùng lớn, to tới mức hà bao phồng lên, có thể thấy lão thái thái coi trọng con trai út tới mức nào.
Tiếp đó nàng kính trà cho các huynh tẩu từ đại phòng tới bát phòng, nhìn thấy biểu cảm như đau răng của bọn họ, ngoài mặt Trì Am bình tĩnh nhưng trong lòng lại vui không chịu được.
Trì Am biết con người ở thế gian giữ kín như bưng về chuyện của quỷ thần, không nhìn thấy thì có thể coi như không tồn tại, nhưng không ngờ rằng bên cạnh mình thực sự có một con quỷ, đương nhiên bị dọa cho sợ mất mật. Cho dù con quỷ kia là người thân bọn họ, nhưng thân sơ khác biệt, bọn họ không thể coi con quỷ kia thành tâm can như lão thái thái được, cho dù chết rồi cũng muốn lấy một người vợ cho hắn.
Đáng tiếc là cho dù bọn họ nghĩ như thế nào, vì ngại sự uy nghiêm của lão thái thái nên bọn họ chỉ có thể bày ra dáng vẻ huynh tẩu thân thiết, vô cùng khách sáo nhiệt tình với Trì Am.
Sau khi kính trà cho trưởng bối xong, tới lượt các hậu bối bên dưới kính trà cho nàng.
Khi Trì Am nhìn thấy Tư Hiên có dáng vẻ giống với Tư Ngang tới hành lễ, trong lòng vui không chịu được, nếu như đây thực sự là Tư Ngang thì phải buồn cười lắm đây, đáng tiếc là không phải, chỉ là người xa lạ có khuôn mặt của Tư Ngang thôi.
Còn về hôm qua cảm nhận được hơi thở quen thuộc trên người Tư Hiên, Trì Am cảm thấy, chắc là khi đó Tư Hiên bị quỷ nhập, nếu không với dáng vẻ lạnh lùng này của Tư Hiên, sao có thể vì tân nương bị ngã mà không thèm để ý gì hết nữa, lập tức bế nàng khỏi mặt đất được.
Giải thích này hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi kính trà xong, tiếp đó Trì Am và Từ ma ma một trái một phải đỡ lão thái thái tới vườn hoa dùng bữa sáng.
Lão thái thái gặp việc vui tinh thần sảng khoái, dường như nếp nhăn trên mặt cũng dãn ra, khuôn mặt hồng hào, gắng sức bảo Trì Am ăn nhiều chút, còn kéo lấy tay nàng, vừa thương tiếc vừa nói rằng: “Nhìn con này, tay lạnh thế, trước đây chắc chắn sống rất khổ, sau này ăn nhiều chút, có thêm tí thịt mới mạnh khỏe được, Ngang Nhi chắc chắn sẽ thích.”
Miệng Trì Am mỉm cười đồng ý, khóe mắt liếc nhìn dáng vẻ không nuốt nổi của những người xung quanh.
Nếu như không phải ngại uy nghiêm của lão thái thái, có khi bọn họ sẽ thẳng thừng bảo lão thái thái đừng suốt ngày nói tới một người chết nữa. Nhưng tuy rằng không nói, biểu cảm trên mặt vẫn viết rõ mồn một: Xin đừng nói nữa!
Đáng tiếc là lão thái thái mắt mù, không nhìn thấy, vẫn kéo lấy Trì Am tiếp tục nói con trai út của bà như thế này như thế kia, bây giờ hắn ở dưới đó thì như thế nào như thế nào.
Mọi người: “...” Xin đừng nói nữa, đau dạ dày lắm,.
Bữa sáng này là bữa sáng mà tất cả người nhà họ Tư ăn trong đau khổ nhất.
Vốn dĩ lúc bọn họ vội vã quay về vì mối hôn sự này đã cảm thấy vô cùng hoang đường rồi, ai ngờ còn có chuyện càng hoang đường hơn.
Cũng không biết có đạo sĩ lừa tiền ở đâu ra, có một ngày đột nhiên tới nhà họ Tư, lại bảo bọn họ cưới một người vợ cho Cửu gia đã chết mười năm, mà người vợ này bắt buộc phải là cô nương sinh vào giờ âm tháng âm năm âm, lấy đó để trấn áp huyết sát trên người Cửu gia, nếu không Cửu gia sẽ hóa thành ác quỷ ở thành U Minh, tích lũy huyết sát, rồi sẽ có một ngày hóa thành ác quỷ huyết sát, quay lại nhân gian đoạt mạng.
Người nghe được chuyện này khi đó đều cảm thấy vô cùng hoang đường, đã thời đại nào rồi, làm gì có ai tin loại chuyện này nữa?
Tuy rằng lão thái thái thương con trai út nhất, cũng vô cùng đau lòng khi con trai út chết, gần như khóc mù cả mắt, nhưng cũng không tin chuyện này lắm. Bà cũng muốn con trai sống dưới đó thật tốt, nhưng bảo bà phá hỏng cuộc đời của một cô nương vì con trai, lão thái thái cũng không muốn.
Nào ngờ đêm hôm đó, lão thái thái liền nằm mơ, mơ thấy con trai út.
Đợi lúc bà tỉnh lại, lão thái thái thấy bên gối có thêm một đồng tiền âm phủ, chính là thứ mà con trai đưa cho bà trong giấc mơ.
Thế là cuối cùng lão thái thái cũng tin lời đạo sĩ kia, không những gọi hết con cháu làm ăn hoặc du học, làm chính trị bên ngoài về, còn sai người đi tìm cô nương sinh vào giờ âm tháng âm năm âm.
Chủ trạch nhà họ Tư có tổng cộng chín phòng, trừ Cửu gia chết trẻ ra, tám phòng còn lại đều con cháu đầy đàn, có thể nói là con đàn cháu đống. Người nhiều, suy nghĩ cũng nhiều, trong tay lão thái thái nắm giữ đa số tài sản nhà họ Tư, vì số tài sản trong tay lão thái thái, bọn họ cũng phải nịnh nọt bà.
Thế là một đám người đồng loạt quay về vì mối hôn sự hoang đường này.
Lão thái thái cử người đi tìm cô nương sinh vào giờ âm tháng âm năm âm, tìm đi tìm lại, cuối cùng tìm được cô nương ở thôn quê nghèo khổ, cho người nhà cô nương kia chút tiền, thế là người nhà kia lập tức cô nương đang độ tuổi xuân xanh cưỡng ép gả vào cửa làm quả phụ.
Khi đó tất cả mọi người đều đồng cảm với Cửu thái thái sắp được gả vào cửa, cảm thấy nàng gả tới nhà họ Tư không khác nào để làm quả phụ cả đời. Làm gì có cô nương xinh đẹp đang trẻ tuổi nào muốn gả cho một nam nhân đã chết mười năm chứ?
Ai ngờ mọi chuyện thay đổi, thậm chí Cửu thái thái được gả vào nói với bọn họ vào ngày tân hôn thứ hai rằng, nàng gặp được quỷ trượng phu tân hôn đã chết mười năm...
Buổi trưa, cuối cùng Trì Am cũng cáo từ rời khỏi chỗ lão thái thái.
Vừa ra khỏi cửa, liền thấy mấy thái thái nhà họ Tư đứng ở hành lang, nhìn thấy nàng, sắc mặt đều có hơi mất tự nhiên, trong đó có một phụ nhân thanh tú nhưng lại có chút khắc nghiệt nói: “Ôi chao, Cửu đệ muội ra rồi, vừa mới tới đã trở thành người được lòng lão thái thái, những tẩu tử chúng ta đều phải nhường vị trí cho Cửu đệ muội hết.”
Rõ ràng là bắt nạt Trì Am vừa gả tới, da mặt mỏng.
Ngũ thái thái xưa nay là một người được lý không tha người, vừa mở miệng là rất biết ăn nói, người da mặt hơi mỏng là chẳng thể nào cãi được lại bà ta. Mấy thái thái bên cạnh lúc này đều không nói gì, để cho Ngũ thái thái đá đểu Trì Am, thực ra trong lòng cũng nghĩ giống như Ngũ thái thái nói, Trì Am vừa tới, lão thái thái liền thiên vị nàng, có phải là tương lai cả nhà họ Tư này đều sẽ cho nàng hết không?
Trì Am nhếch mép, nói với bà ta: “Ngũ tẩu nói phải, đêm nay ta sẽ chuyển lời Ngũ tẩu nói với Cửu gia.”
Sắc mặt Ngũ thái thái hơi trắng nhợt, chẳng mấy chốc đã ngoài mạnh trong yếu mà nói rằng: “Ngươi, ngươi đừng có nói lung tung, ban ngày ban mặt càn khôn lanh lảnh, làm gì có quỷ ở đâu ra? Chẳng lẽ vì để lừa gạt lão thái thái nên ngươi mới cố ý nói như vậy?”
Ngũ thái thái càng nói càng thấy mình đúng, thế gian này làm gì có quỷ chứ? Cho dù thời gian này lão thái thái khiến viện Lâm Phong mà Cửu gia từng ở khi còn sống như quỷ viện, còn chuyển bài vị của Cửu gia sang, cứ như hắn ở đó vậy, nhưng bọn họ vẫn không tin quỷ hồn của Cửu gia đã chết mười năm còn ở đó.
Đúng thật là quỷ hồn không ở đó nữa, đã đi vào U Minh rồi, nhưng những quỷ khác thì không ít.
Mấy thái thái khác nghe tới đây, cũng cảm thấy Ngũ thái thái nói đúng.
Lời lão thái thái nói hôm nay tuy rằng dọa bọn họ giật nảy mình, nhưng suy nghĩ kĩ lại, câu trả lời này của Cửu thái thái cứ như cố ý nịnh nọt lão thái thái vậy, còn về việc nàng nói Tư Ngang và Tư Hiên rất giống nhau, chỉ cần nghe chuyện về người nhà họ Tư thì đều biết, đúng thật là đôi chú cháu Tư Ngang và Tư Hiên rất giống.
“Ngũ tẩu không tin ta à?” Trì Am cũng không bực bội, tiếp tục cười nói: “Vậy được, tối nay khi gặp được Cửu gia, ta sẽ chuyển lời cho chàng ấy, để chàng ấy tới thăm mọi người.”
Nói rồi, nàng cũng không quan tâm mấy nữ nhân kia bị dọa cho sắc mặt tái nhợt, bờ môi run rẩy nữa, cứ thế quay người rời đi.
Từ ma ma đưa Trì Am ra ngoài, coi như không nhìn thấy cảnh này, có thể coi là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Tính cách mà Trì Am thể hiện ra nửa ngày nay cũng khiến người khác biết được rằng nàng không phải là người dễ ức hiếp, không hề giống nữ nhân thôn quê không biết mùi đời, ngược lại còn có vẻ rất khí độ, bình tĩnh ung dung không vồn vã.
Đương nhiên, Từ ma ma không hề nghi ngờ lời Trì Am nói, bà ta cũng tin Cửu gia đã làm quỷ rất hài lòng về người vợ này, nếu không đêm qua cũng không động phòng với nàng. Tuy rằng không biết người sống sờ sờ động phòng với quỷ như thế nào, nhưng ban ngày Cửu thái thái còn có thể biểu hiện tự nhiên như vậy, nói về chuyện của Cửu gia vô cùng rõ ràng mạch lạc, là có thể biết được sự lợi hại của nàng.
Một chủ tử như vậy, Từ ma ma cảm thấy chẳng có ai có thể ức hiếp được nàng.
Thế là trên đường về viện Lâm Phong, lúc Trì Am nghe ngóng chuyện từ phía Từ ma ma, thái độ của Từ ma ma đã khác ban sáng, nàng hỏi gì đáp nấy, cũng khiến Trì Am hiểu được kha khá chuyện về mình.
Trì Am không ngờ rằng mười năm trước Tư Ngang đã bất ngờ chết, còn hóa thành một ác quỷ ở U Minh.
Trong lòng nàng lại dâng lên cảm giác đau đớn một lần nữa.
Có lẽ người khác không tin lời đạo sĩ kia, nhưng Trì Am lại tin, Tư Ngang chính là hóa thân của ác quỷ, trên người tràn đầy huyết sát, khi huyết sát này cắn nuốt thần trí của hắn, hắn sẽ hóa thành một ác quỷ huyết sát, quay lại nhân gian đoạt đi tính mạng của người vô tội, không ai có thể trốn được.
Sao Tư Ngang lại rơi vào bước đường này?
“Hắn chết như thế nào vậy?” Trì Am lại hỏi.
Mặt Từ ma ma khó xử, nói rằng: “Chuyện của Cửu gia nô tì không không biết nhiều, Cửu gia chết ở bên ngoài, khi đó chỉ có Hiên thiếu, nô tì là hạ nhân, cũng không tiện nghe ngóng.”
Trì Am nghe xong, cũng không làm khó Từ ma ma nữa, cùng lắm thì đêm nay nàng đi hỏi con quỷ kia thôi.
Từ ma ma đưa Trì Am về viện Lâm Phong, thấy nàng không có chuyện gì sai bảo nữa bèn nhanh chóng rời đi.
Hầu hạ bên cạnh Trì Am vẫn là hai tiểu nha hoàn sáng này, tên Trúc Sanh và Trúc Uyển, hai tiểu nha hoàn bây giờ cảm thấy Cửu thái thái là Trì Am rất lợi hại, đã không còn sợ nàng như ban sáng nữa.
Quay về tân phòng nơi đâu cũng là sắc đỏ, sau khi hai nha hoàn dọn dẹp phòng, Trì Am cũng nhân cơ hội đánh giá tân phòng này, cuối cùng nhìn thấy ban thờ bên trong.
Trì Am đi tới, ngẩng đầu lên nhìn bài vị lạnh lẽo trong ban thờ.