Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 82

Chuyện ứng phó với kẻ đang dần tiến hóa thành tên biến thái này, Trì Am đã quen tay lắm rồi, người đàn ông của mình thì mình hầu thôi!

“Anh có nghe rõ không? Chuyện lần này không phải lỗi của em.” Trì Am nghiêm túc biện hộ.

Diops gật đầu, nắm lấy một lọn tóc đen của cô, nói với vẻ lười biếng: “Ừ, anh biết.”

Nếu biết thì vì sao còn muốn làm như vậy? Không thể chơi với nhau bình thường được à?

Như hiểu được ý lên án trong mắt cô, người đàn ông nói rất tự nhiên: “Nhưng anh thực sự muốn làm như vậy. Anh muốn nhốt em ở một nơi mà chỉ có anh mới có thể nhìn thấy.” Anh vuốt ve khuôn mặt cô rồi hôn lên trán, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Chỉ cần không gặp em một lát là lòng anh sẽ lo lắng bất an không chịu nổi.”

Huống chi, Celci đã đưa cô đi trong suốt bảy tháng, sắp bức anh phát điên rồi.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô, ý thức của anh lập tức kêu gào muốn ôm lấy cô, chiếm hữu cô, nên anh rất tự nhiên chọn làm những gì mình mong muốn nhất.

Trì Am ngơ ngác ngước nhìn anh, tuy vẻ mặt anh dịu dàng say đắm, đẹp trai đến mức trời đất ảm đạm, nhưng dục vọng đen tối lộ ra trong đôi mắt sâu thẳm kia vẫn khiến người ta nhìn thấy mà kinh sợ.

Chết tiệt! Ý của tên này là dù thế nào thì anh cũng chỉ muốn phát điện, không ai có thể ngăn cản!

Cho nên bất kể có phải là lỗi của cô hay không thì anh cứ điên trước đã rồi hẵng nói tiếp.

Trì Am chợt cảm thấy bất lực không muốn nói chuyện với anh nữa.

Nụ cười trên khuôn mặt Diops hơi thu lại, anh đặt tay lên sau đầu cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô.

“Anh chính là một con người đáng sợ như vậy đấy! Dù anh đang ở trong một thế giới tươi sáng, nhưng trái tim anh đã rơi vào vực thẳm của bóng tối không bao giờ có thể thay đổi được nữa!” Diops nhìn sâu vào mắt cô, không che giấu sự điên cuồng trong mắt anh: “Nhưng anh cũng không muốn thay đổi bản thân! Am Am, em nói xem anh nên làm gì bây giờ?”

Lời nói kinh hãi thế tục khiến người ta kinh hoàng tới cực điểm, nhưng Trì Am lại im lặng.

Từ lúc ở thế giới hiện đại gặp được anh theo cách không thể giải thích được, bị anh mạnh mẽ ép qua lại, Trì Am đã biết người đàn ông này không hề đơn giản.

Vài thế giới tiếp theo cũng đã chứng minh suy đoán của cô, dường như có một đôi bàn tay vô hình đang điều khiển cô đi qua những thế giới này, còn người đàn ông này sẽ xuất hiện ở mọi thế giới, để cô hiểu rằng sự xuất hiện của Tư Ngang ở thế giới hiện đại không phải là một sự ngẫu nhiên.

Thôi quên đi, cô đã biết anh là người như thế nào rồi, giờ nói ra những câu này cũng không có ý nghĩa gì hết.

Trì Am suy nghĩ vậy rồi tiếp tục bình tĩnh ăn co"m.

Đôi mắt Diops nhuốm ý cười, ánh nắng vàng chiếu qua khung cửa sổ, những dây leo bò trên bệ cửa sổ rung rinh trong gió tạo thành âm thanh rì rào.

Trì Am có thể cảm nhận được tâm trạng của Diops đột nhiên trở nên rất tốt, tâm trạng tốt khiến mặt mày anh cũng dịu dàng hơn, không có vẻ âm u, đẹp trai không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn gương mặt dịu dàng của anh tắm trong ánh nắng, cô không khỏi khẽ mỉm cười.

Nhưng tâm trạng tốt của anh lại biến mất ngay khi một vài yêu tinh ghé thăm họ.

“Celci vẫn chưa từ bỏ sao?” Diops lạnh lùng hỏi.

Lean, yêu tinh tóc vàng mắt xanh đi đầu nói: “Phải, Celci đã vào rừng yêu tinh, Yêu tinh Vương mời ngài đi một chuyến.”

Diops nhìn có vẻ không tình nguyện lắm nhưng cũng không từ chối lời mời của Yêu tinh Vương, anh nói: “Tôi muốn dẫn theo vị hôn thê đi cùng, anh biết đấy, tôi không yên tâm để cô ấy ở đây một mình.”

Lông mày mấy yêu tinh hơi cau lại, rõ ràng là họ không muốn.

“Con người không được phép vào rừng yêu tinh.” Lean nghiêm mặt nói.

Diops nói với vẻ tiếc nuối: “Vậy thì rất tiếc, tôi không thể đến được. Mấy người chuyển lời chào hỏi của tôi đến Yêu tinh Vương Vĩ đại giúp tôi nhé.”

Phát hiện ra thái độ kiên quyết của Diops, sắc mặt mấy yêu tinh kia lại càng khó chịu hơn.

Trì Am lặng lẽ ngồi ở một bên, không phát biểu ý kiến.

Rừng yêu tinh ngăn cách với thế giới, các yêu tinh hiển nhiên cũng không chào đón con người vào lãnh địa của họ.

Cuối cùng, Lean dường như đã nhận được chỉ thị của Yêu tinh Vương, đồng ý với yêu cầu của Diops, cả đoàn người rời khỏi ngôi nhà gỗ đi vào rừng.

Diops nắm chặt tay Trì Am, không cho cô rời khỏi anh một giây phút nào.

Hành động này nhìn vào trong mắt các yêu tinh xung quanh khiến bọn họ cảm thấy tình cảm của hai người rất thân mật, cũng không trách Diops không muốn tách ra khỏi vị hôn thê. Nhưng Trì Am biết người này chỉ hận không thể ôm cô thật chặt, tránh cho cô vừa sểnh mắt ra là đã biến mất.

Mặc dù đã lăn lộn trong không gian dây leo tối | tăm mấy ngày nay nhưng người này dường như càng có vẻ biến thái hơn trước.

Sự biến mất của cô đã kích thích anh, khiến anh hoàn toàn trở nên biến thái.

Trì Am cảm thấy trong lòng hơi đắng chát, cô chỉ có thể thở dài, mặc kệ anh giày vò, chỉ cần anh không phát điên muốn nhốt cô vào trong phòng nhỏ thì có thật sự có yêu cầu rất thấp đối với anh...

Có yêu tinh ở phía trước mở đường, khu rừng yêu tinh hoàn toàn rộng mở cho họ vào như khu vườn sau nhà.

Sau khi vượt qua kết giới được bao phủ bởi chú ngữ của Yêu tinh Vương, trước mắt họ đột nhiên rộng mở trong sáng hơn hẳn, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống từ bầu trời cao, nước suối trong veo, cỏ dại ven bờ, muông thú ẩn hiện trong những bụi cỏ, những cụm hoa rực rỡ đầy màu sắc trải rộng về phía xa. Mọi vật trước mặt như được dát một lớp vàng rực rỡ, đẹp như tiên kính.

Nơi đây sạch sẽ đẹp đẽ vô cùng, cung điện sang trọng đứng lặng trong rừng cây phía xa càng làm tăng thêm bầu không khí dị vực, khiến người ta như lạc vào chốn tiên cảnh.

Có một yêu tinh mặc áo choàng trắng tinh, đeo thắt lưng vàng quanh eo bước ra khỏi cung điện, khuôn mặt tuấn tú không cách nào hình dung nổi, mái tóc xoăn dài màu ánh trăng bạc, đôi mắt xanh ngọc, trên trán có trang sức vàng khảm ngọc lục, ông lặng lẽ đứng đó mà dường như khiến cả thế giới đều dịu dàng hơn.

Khi các yếu tinh có mặt nhìn thấy ông liền đặt tay lên ngực, thi lễ chào ông.

“Vương, chúng tôi đã trở lại.”

Yêu tinh Vương nhìn họ bằng một đôi mắt xanh lam, sự dịu dàng trong đôi mắt ấy có thể bao trùm cả thế giới, những người được ông nhìn đến bỗng dâng lên một cảm xúc thân ái và dịu dàng, không nhịn được mà lộ vẻ mỉm cười.

Yêu tinh Vương bước tới, mở rộng vòng tay ôm lấy Diops, cười nói: “Diops, con của ta, chào mừng con trở về.”

Diops ôm ông xong thì lại kéo Trì Am qua nói: “Bernard Will, đây là vị hôn thê của tôi, người phụ nữ mà tôi sẽ ở bên trọn đời.”

Yêu tinh Vương cười với Trì Am, nói: “Chào mừng đến với rừng yêu tinh, công chúa loài người.”

Trì Am vén váy, hành lễ cung đình, cười nói: “Đã quấy rầy rồi!”

Sau vài câu chào hỏi Diops đi theo Yêu tinh Vương vào cung điện, còn Trì Am thì được mời vào một sảnh đón khách để uống trà.

Phòng khách hướng ra sân, trong sân có nhiều loài hoa đẹp, đàn bướm nhẹ nhàng bay lượn giữa các khóm hoa.

Thỉnh thoảng lại có những yêu tinh xinh đẹp đi ngang qua sân, họ nhìn cô, tụ vào một chỗ xì xào bàn tán, không cần nghe kỹ thì Trì Am cũng biết những yêu tinh này đang bàn tán về mình. Những yêu tinh sống ngăn cách với đời này trông có vẻ khá ngây thơ, không phải ai cũng giống Celci.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất