Trì Am cảm thấy lần này Yêu tinh Vương gọi Diops trở lại chắc hẳn là vì chuyện của Celci.
Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên cô nhìn thấy một yêu tinh tóc xanh đi vào, đứng trước mặt nhìn cô với vẻ dò xét, vẻ mặt bất thiện nói: “Công chúa loài người, cô có biết vì cô mà Celci bị xử phạt nghiêm khắc không?”
Trì Am đặt chén trà trong tay xuống, cười nhìn anh ta: “Xin lỗi nhé, tôi thật sự không biết.”
Nữ yêu tinh bị cô làm cho nghẹn họng, sau đó | bước tới nắm lấy cánh tay cô nói: “Tôi sẽ đưa cô đến gặp Celci.”
Trì Am không ngờ sức lực của những yêu tinh xinh đẹp này lại mạnh hơn nhiều so với vẻ ngoài mỏng manh của họ, nghĩ đến Diops thì dường như cũng không có gì ngạc nhiên lắm. Cô bị động để yêu tinh kia kéo đi, quay lại nhìn về phía sân, sau khi những yêu tinh kia phát hiện ra thì cũng không ngăn cản, vì vậy cô quyết định từ bỏ ý định nhờ họ giúp đỡ.
Nữ yêu tinh kia đưa cô vào rừng, đi một lúc thì đến một hồ nước.
“Celci ở đó.” Nữ yêu tinh chỉ vào hồ nước rồi nói, trên mặt lộ vẻ đau khổ.
Trì Am kiễng chân nhìn thử, ngoại trừ mặt hồ trống không thì chẳng thấy Celci đầu, cô đang định hỏi thì đã thấy cô ta nói: “Celci bị cầm tù ở đáy hồ, vĩnh viễn mất đi sự tự do. Yêu tinh không có tự do sẽ nhanh chóng trở nên điên cuồng rồi chọn cách tự sát...”
Trì Am khó hiểu nhìn cô ta.
Trạng thái tình cảm của nữ yêu tinh rất phong phú, cô không cần hỏi mà đối phương đã tuôn ra một tràng: “Celci chỉ muốn cứu người yêu đang ngủ say trong Hắc ám Minh địa thôi, anh ấy không làm gì sai, tại sao mọi người không tha thứ cho anh ấy? Calci thật đáng thương...”
Trì Am liếc nhìn hồ nước, sau đó nhìn về phía yêu tinh kia, trong lòng chợt hiểu ra.
Nữ yêu tinh này yêu Celci, nhưng tiếc rằng Calci lại muốn hồi sinh người yêu của mình đã chết trong Hắc ám Minh địa, không thể cảm nhận được tình cảm của cô gái này, cô ta là một người hết sức nhiệt tình. Còn về lý do tại sao Celci nhất định muốn bắt Trì Am về rừng yêu tinh thì thực ra là anh ta đang muốn lợi dụng cô để đe dọa Yêu tinh Vương, nhằm buộc Yêu tinh Vương mở con đường thông giữa Hắc ám Minh địa và đại lục.
“Cô là vị hôn thê của Vương tử Diops. Nếu là vì cô thì Quốc vương đáng kính của chúng tôi sẽ nhượng bộ.” Nữ yêu tinh nói với vẻ đương nhiên.
“Cái gì?” Trì Am vẫn chưa hiểu rõ lắm.
Nữ yêu tinh nhìn cô bằng đôi mắt đẹp của mình: “Bởi vì Vương tử Diops là Yêu tinh Vương đời tiếp theo do Vương của chúng tôi bổ nhiệm, còn cô là vị hôn thê của Vương tử Diops, Vương của chúng tôi sẽ không mặc kệ cô.”
Trì Am sửng sốt, địa vị của người đàn ông của cô trong kiếp này có phải hơi cao rồi không?
“Kỳ lạ lắm à? Vương tử Diops là hậu duệ của Quốc vương chúng tôi. Anh ấy thừa hưởng dòng máu hoàn hảo nhất của loài yêu tinh và sẽ dẫn dắt tất cả các yêu tinh đánh đuổi Chúa tể của Hắc ám Minh địa trở lại Hắc ám Minh địa. Anh ấy là một yêu tinh vĩ đại.” Nữ yêu tinh nói với vẻ ngưỡng mộ.
Trì Am nhớ tới Quốc vương đầu tiên của Tarrans là một yêu tinh, mà nữ yêu tinh này lại nói Diops là thế hệ sau của Yêu tinh Vương, chẳng lẽ yêu tinh năm đó sáng lập ra Tarrans lại là Yêu tinh Vương sao? Yêu tinh Vương kia rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Rõ ràng trông ông chỉ như một người đàn ông ở độ tuổi đôi mươi.
Trì Am chợt nhớ tới trên thế giới này chỉ cần các yêu tinh không bị giết thì họ sẽ có tuổi thọ dài mãi và trẻ mãi không già.
Nghĩ đến đây, Trì Am lại thấy muốn nghẹt thở.
Chết tiệt, lại là một thế giới khác khiến cô muốn nghẹt thở!
Sau khi làm rõ mối quan hệ giữa Diops và Yêu tinh Vương, khi Trì Am và nữ yêu tinh kia cùng trở về cung điện thì đã nhìn thấy Diops và Yêu tinh Vương đứng đó như hai người anh em, đều cực kỳ bắt mắt, quả thực không thể nhìn thẳng.
Diops nhìn thấy liền bước đến ôm cô vào lòng, nói với Yêu tinh Vương: “Bernard Will, hi vọng ngài chúc phúc cho chúng tôi.”
Yêu tinh Vương là một yêu tinh rất dịu dàng. Thực lực cường đại mang lại cho ông một ý chí rộng lớn, kiến thức tích lũy trong một cuộc sống lâu dài mang lại cho ông tầm nhìn phi thường và sự kiên nhẫn vô bờ.
Ông mỉm cười nói: “Đương nhiên rồi, Diops, chỉ cần con không hối hận.”
“Năm đó ngài không hối hận, tôi cũng không hối hận.” Vừa nói anh vừa nắm tay Trì Am, chuẩn bị rời đi.
Yêu tinh Vương ở sau lưng lại nói: “Chúa tể của Hắc ám Minh địa sẽ thức tỉnh, Diops, con phải cẩn thận.”
Diops vẫy tay với ông, không nói thêm gì, dẫn theo Trì Am đi ra khỏi rừng yêu tinh.
Sau khi trở về căn nhà trong rừng, Trì Am lại bị anh bể lên giường, hai người nằm đối mặt nhau.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, đôi mắt màu tím nhìn cô, trong đó lóe lên cảm xúc mà Trì Am không hiểu được.
Cô đột nhiên cảm thấy anh hơi kỳ quái, tự hỏi không biết trong cung anh đã nói gì với Yêu tinh Vương, nếu không thì anh sẽ không có thái độ thế này.
“Diops, anh có chuyện gì vậy?” Trì Am hỏi.
Diops kéo cô vào lòng, ôm cô nói: “Không có gì... Am Am, anh sẽ bảo vệ em! Đừng lo, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau...” Anh khẽ nhắm mắt, nhỏ giọng thì thầm.
Trì Am nghe vậy, trong lòng chợt có dự cảm không lành.
Bọn họ ở trong căn nhà gỗ mấy ngày, bởi vì một vị Vương tử nào đó vừa mới được ăn mặn nên tất nhiên mỗi ngày sẽ không thể không có tiết mục lăn lộn, mỗi ngày đều trôi qua không biết xấu hổ không biết thẹn, khiến cho Trì Am không khỏi lo lắng không biết mình mà bị các yêu tinh
đây nhìn thấy thì không còn cách nào làm người nữa.
“Họ sẽ không phát hiện ra đâu, anh đã bảy chú ngữ quanh đây rồi, họ không thể vào được.”
Sau vài ngày lo lắng, cuối cùng Diops cũng giải tỏa khúc mắc cho cô.
Trì Am im bặt, không kìm được mà lao vào cào anh.
Người đàn ông này luôn thích trêu chọc cô, thật đáng ghê tởm!
Người đàn ông ôm lấy cơ thể đang nhảy vào vòng tay mình, xoay người lại, đè cô vào bức tường hoa, mỉm cười cúi đầu xuống hôn cô, hôn mãi rồi lại kéo cô vào không gian dây leo tăm tối một lần nữa, kéo cô cùng mình trầm luân trong bể dục vọng.
“Diops!” Trì Am thét lên, thở hổn hển cầu xin: “Chúng ta đi ra ngoài đi...”
Anh nâng mông cô lên, đè cô lên trên cánh hoa | mềm mại, cánh hoa khổng lồ không chỉ mềm
dẻo, đàn hồi tốt mà dù có co kéo thế nào cũng không bị hỏng, giống như một chiếc giường khổng lồ. Cô bị thứ to lớn của anh chống vào làm khó chịu, khẽ cau mày, đôi mắt như sương mù, khóe mắt có sắc đỏ, quyến rũ đa tình không thôi.
“Em yêu, em không thích thế giới này sao?” Anh cười hỏi, hôn lên khóe mắt ẩm ướt của cô, nhưng thể tiến công bên dưới lại càng lúc càng nhanh.
Suy nghĩ của Trì Am lại nhanh chóng bị anh làm cho sụp đổ, cuối cùng còn không có nghe thấy anh nói gì, chỉ có thể nằm trong ngực anh nhắm mắt lại...