Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 98

Kẻ cầm đầu là một cậu nhóc để kiểu đầu HKT, phía sau là một nhóm đàn em cũng cắt kiểu đầu HKT, rõ ràng họ mới chỉ là thanh thiếu niên nhưng lại cố ra vẻ hung thần ác sát, muốn dọa sợ bọn họ.

Tên nhóc cầm đầu cầm thanh sắt trong tay, gõ mấy cái vào lòng bàn tay mình, nói với vẻ hung dữ: “Chị gái Trì Am này, cậu đang tìm Trì Tâm sao?”

Viên Viên bị dọa sợ, trốn ra sau lưng Trì Am.

Trì Am cau mày nói: “Cậu định làm gì?”

“Tôi không làm gì cả, chỉ muốn nói với cậu là bớt can thiệp vào chuyện của Trì Tâm đi!” Tên nhóc HKT ra vẻ như trùm xã hội đen: “Tôi bảo kê cho Trì Tâm đấy. Tôi thích cô gái như cô ấy, cô ấy không giống loại học sinh năm tốt đạo đức giả như chị gái Trì Am đây. Đừng có suốt ngày quản lý cô ấy. Cô ấy rất ghét kiểu kiểm soát của cậu, cậu làm cô ấy sắp sụp đổ đến nơi rồi đấy.”

Trì Am lạnh lùng nói: “Tôi quan tâm đến em gái ruột của mình, liên quan gì đến người ngoài như cậu?”

Vừa nói vậy xong, Trì Am đã bất ngờ chồm người lao tới, giơ tay ra kẹp cổ tay tên nhóc HKT, vặn tay chộp lấy thanh sắt trên tay cậu ta, trở tay lại đánh vào người cậu ta khiến cậu ta hét lầm lên.

Hai tay Trì Am cầm gậy sắt đánh cậu ta một trận tơi bời.

Đối với loại thiếu niên bất lương mồm to này, Trì Am thích dùng bạo lực khống chế bạo lực hơn, chỉ khi nào bị đau thì họ mới biết đánh người là không đúng.

Người xung quanh đều sợ hãi hồn, miệng Viên Viên há to, từ khi nào Trì Am lại trở nên mạnh mẽ như vậy rồi?

“Mấy thằng chúng mày còn không biết lôi con nhóc xấu xí này đi à?” Tên nhóc HKT giận dữ hét vào mặt đám đàn em phía sau, đồng thời ôm đầu tránh đòn tấn công của Trì Am.

Đám đàn em kia bây giờ mới kịp phản ứng, hét to định xông tới.

Đột nhiên có một tiếng kêu chói tai vang lên, ánh sáng trong khu rừng đột nhiên mờ đi trong chốc lát.

Sột soạt một tiếng, chợt có một bầy quạ không biết từ đâu bay tới lao vào đám người trong rừng, tấn công dữ dội những người có mặt ở đây.

“Đám quạ từ đầu đến vậy!” Có người kêu lên.

“Đám súc sinh này ở khu trường học bỏ hoang phía tây.”

“Tại sao chúng lại đột ngột tấn công chúng ta thế này?”

“Mau kéo chúng ra đi!”

Nhìn thấy một con quạ mổ vào mắt tên nhóc HKT cầm đầu kia, Trì Am liền vụng thanh sắt trên tay lên đánh trúng con quạ, con quạ kêu lên một tiếng khàn khàn rồi gục xuống bên gốc cây, trừng trừng đôi mắt hung ác về phía cô.

Trì Am cảm thấy không phải là ảo giác của mình, trong mắt con quạ này dường như đang biểu lộ hành vi của cô là coi lòng tốt của đối phương thành ý xấu, ngược lại còn bị nó mang thù

Trong lòng Trì Am chợt thấy buồn cười, nhưng cô cũng không nhận lòng tốt của chúng nó.

Tên nhóc HKT cầm đầu nước mắt đầy mặt núp sau lưng Trì Am, vừa khóc vừa nói: “Chị à, từ nay chị sẽ là chị của em, cả đời này em sẽ ghi nhớ ơn này của chị.”

Cậu ta che một bên mắt, nghĩ đến lúc vừa rồi suýt chút nữa thì đã bị quạ mổ, cậu ta sợ đến toát mồ hôi lạnh.

Trì Am mặc kệ cậu ta, nhìn thấy người khác bị quạ tấn công liền lớn tiếng nói: “Mọi người mau chạy đi, rời khỏi đây, đừng quay đầu nhìn lại!”

Đám quạ này rất dữ tợn, đám người bị chúng đánh cho trầy xước hết mặt mũi, kêu đau oai oái, vừa nghe thấy tiếng Trì Am thì lại vô thức muốn chạy tới.

Thấy họ như ruồi không đầu, Trì Am liền bước tới, túm lấy Viên Viên, nói với họ: “Đừng chạy lung tung, đi theo tôi!”

Tên nhóc HKT là người đầu tiên đi theo cô, những người khác cũng đi theo theo bản năng.

Trì Am dẫn họ chạy vội trong rừng cây, phía sau là bầy quạ đang rượt đuổi quyết liệt, đến khi họ chạy ra khỏi rừng, Trì Am liền đánh ra một đạo huyết phù.

Đám quạ đen kêu lên một tiếng bén nhọn, tản ra rồi bay đi mất.

Hướng chúng bay tới là khu phía tây trường học.

Cả đám người tê liệt trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, trên người hoặc nhiều hoặc ít đều bị quạ đen cào bị thương, người duy nhất không bị thương là Trì Am, thậm chí Viên Viên cũng còn bị thương ở tay, những vết thương đó là do vô tình bị cành cây làm xước trong lúc chạy trốn.

Trì Am quyết định đưa đám người này đến phòng y tế của trường trước, cô là chủ tịch hội học sinh khối cấp ba nên đương nhiên không thể bỏ mặc đám học sinh này được. Về phần cô em gái trốn tiết thì tất nhiên là trong tình huống này cô không có thời gian để quan tâm đến cô ta nữa.

Nhìn thấy vết thương trên người bọn họ, bác sĩ không vui nói: “Các em lẻn vào khu phía Tây chọc giận lũ chim đó phải không? Ở khu phía tây có rất nhiều chim, trong số đó có rất nhiều loài động vật đang được bảo vệ. Nếu thật sự chọc giận chúng thì chính các em là người phải chịu khổ đấy.”

Thường xuyên có học sinh nghịch ngợm chạy tới khu phía tây bị bỏ hoang, cầm súng cao su theo để bắn chim. Vì vậy nên bác sĩ vừa nhìn thấy kiểu vết thương này đã lập tức cho rằng họ chạy đến khu phía tây chơi rồi bị chim tấn công.

Tên nhóc HKT cũng sẽ không ngu ngốc nói là mình dẫn đám đàn em đi bắt nạt nữ sinh, hơn nữa lại còn là hội trưởng hội học sinh, nếu như giáo viên biết chuyện sẽ còn phạt họ nặng hơn nhiều so với chuyện đến khu phía tây chơi.

Trì Am đứng một bên nhìn đám nam sinh bị bác SĨ mần mò kêu oai oái, dò hỏi mới biết bọn họ là học sinh lớp mười và mười một.

Tên nhóc HKT tên là Chung Minh, cậu ta thích Trì Tâm, từng nghe cô ta phàn nàn là luôn bị bà chị gái đạo đức giả quản lý khiến cô gần như nghẹt thở, chỉ muốn chết đi cho rồi nên muốn trút giận cho nữ thần, đi tìm Trì Am đánh một trận.

Vì vậy mới có cảnh ngày hôm nay.

“Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Còn bị bệnh trẻ trâu tuổi dậy thì à?” Trì Am cười, vỗ mạnh vào lưng cậu ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất