Xuyên Qua Chi Tiên Sinh

Chương 15 Phương Hoa VS Hàn thị (hạ)

Editor: quế quế

Phương Hoa nghe xong lập tức cất Cao giọng, "Nói cái gì đó! nhi tử của ta chính là rất thông minh cũng chính là văn khúc tinh! tương lai khẳng định sẽ làm quan lớn. Đâu giống như cái thứ từ trong bùn đất chui ra như ngươi, mà còn muốn nhi tử mình tài giỏi"

Hàn thị vừa nghe liền giận đến mức tím mặt tím mày, "Ta Phi! đứa con này của ngươi toàn là một bụng ý nghĩ xấu, tay chân còn không được sạch sẽ, người như vậy nếu có thể làm quan lớn, vậy hẳn là mắt ông trời bị mà rồi."

Phương Hoa nghe xong lập tức há mồm mắng to, cộng thêm muốn động thủ, "con mẹ ngươi đồ cẩu Hàn Thúy! ngươi dám bại hoại danh tiếng của con trai ta? xem ta có đánh chết ngươi hay không" Nguyên Đại phú cũng muốn xông lên đánh Hoắc Phú Quý.

Hàn Thúy cùng nhi tử nàng Hoắc Phú Quý cũng không phải cái loại sẽ đứng đợi cho bị đánh,mắt thấy chốc lát muốn đánh loạn thành một đoàn. Nguyên An Bình đứng lên, thanh âm cũng không cao nhưng ngữ khí rất băng lãnh, nói " ở chỗ này la lối khóc lóc cái gì, tưởng đây là nhà các ngươi sao,ta cho các ngươi hai lựa chọn. Hoặc là các ngươi mang theo nhi tử đi, ở đâu đến thì lăn về đó. Hoặc là hiện tại ta liền kiểm tra cả hai người bọn họ, ai đi ai ở phải xem bản lĩnh của chúng"

Nghe Nguyên An Bình mở miệng nói, Hàn thị chính là một lòng muốn hài tử học chữ, cưỡng chế tức giận kéo nhi tử lại, " An Bình ngươi kiểm tra đi, tùy tiện ngươi muốn kiểm tra cái gì cũng được, ta ngược lại muốn nhìn xem nhi tử ta như thế nào không bằng người khác" Nói xong cố ý đối với Phương Hoa dùng ngữ điệu ác ý, "Ai không dám chính là Con khỉ"

Phương Hoa tràn đầy tự tin đáp, " Ta há sợ ngươi sao, nhi tử ngươi chỉ xứng làm tuy tùng cho Đại phú nhà ta"

Hoặc Phú Quý trong lòng sinh khí, nghĩ thầm về sau sẽ không chơi cùng Nguyên Đại Phú nữa. Dựa vào cái gì nói mình là tùy tùng của nó, sau này mình sẽ không vì tham ăn chút điểm tâm của nó mà đi theo nó nữa! Hai tiểu hài tử đối diện nhau lạnh lùng hừ một cái, mỗi người quay đầu sang chỗ khác không muốn tiếp tục nhìn đến đối Phương.

Nguyên An Bình mặc kệ các nàng, kêu lý Tự qua " Ngươi giúp ta kiểm tra bọn họ, nếu sau đó được thông qua thì nói cho họ biết về quy định của ta. Nếu câu hỏi nào không hợp thì cũng nên cắt bớt đi"

Hàn thị cùng Phương Hoa thấy hắn để Lý Tự kiểm tra hài tử nhà mình đều không quá vui, cảm thấy Nguyên An Bình không coi trọng hài tử chính mình.

Nguyên An Bình nhìn ra ý nghĩ của các nàng, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, "Để cho lý Tự kiểm tra bọn họ dù sao cũng đơn giản hơn để ta kiểm tra" cũng đồng dạng nói rõ, nếu một đứa không trả lời được những vấn đề, thì đứa đó sẽ tự giác rời đi.

Hai người nghe Nguyên An Bình nói xong,cổ họng đều bị nghẹn lại, không thể nói thêm cái gì nữa.

Lý Tự nghe xong phân Phó, liền đi tới đi lui, liền trưng ra một bộ dáng thực nghiêm túc, Kỳ thật trong lòng lại vui mừng cực Kỳ, nghĩ thần " Rơi vào trong tay ta coi như các ngươi xui xẻo" sau khi nhóc đứng nghiêm chỉnh, hai tay chắp ở Phía sau lưng, đối hai người Nguyên Đại Phú nói, "Ta Phụ trách Kiểm tra các ngươi, các ngươi nghe ta hỏi mà trả lời, hiện tại lại đứng trước mặt của ta"

Hai đứa nhỏ Nguyên Đại Phú thấy Lý Tự muốn bọn họ nghe nhóc, bên cạnh lại còn có rất nhiều đứa trẻ khác đang nhìn, trong lòng bọn họ không vui. Bất quá Lý tự vẫn luôn làm tiểu bá vương trong thôn, hiện tại lại là Nguyên An Bình muốn nhóc kiểm tra chính mình, chỉ có thể nghẹn khuất dựa theo lời nói của Lý Tự mà làm

Lý Tự nhìn bộ dạng bọn họ như đang bị làm Phiền, tâm trạng liền bắt đầu có chút thay đổi, ghét bỏ nói "Thật không có quy củ" Ghép bỏ xong liền không để bọn họ lang Phí thời gian nữa, nhóc tiếp tục nói "Bây giờ ta ra đề, các ngươi Phải trả lời nghiêm xúc, nếu như trả lời tốt thì mới được nhận. Hiểu chưa?" Thấy hai người kia không có phản ứng gì, nhóc ngay lập tức cau mày qua mắng, "Lỗ tai bi điếc à? ta hỏi sao không chịu trả lời? nhìn hai người các ngươi là ta đã thấy không biết quy củ rồi, bây giờ ta hỏi lại lần nữa. Hiểu chưa?"

Phương Hoa cùng Hàn thị cảm thấy thái độ của Lý Tự thật là quá đáng, định bước ra mắng vài câu dạy bảo Lý Tự một phen, thì lại bị Nguyên An Bình đảo mắt liếc qua, hai người đành kiềm chế không lên tiếng nữa. Hai đứa Hoắc Phú Quý đột nhiên bị nói như thế đều cảm thấy mất mặt, nhưng cũng chưa thấy nương của chúng đứng ra giúp chúng, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời "Đã rõ"

Ngoài cửa, mấy người nữ nhân nhìn thấy bộ dáng của Lý Tự đều khen ngợi nói, "Lý tự này cũng thật là ra hình ra dáng đấy chứ, quả là người biết chữ có khác" những người khác nghe vậy cũng gật đầu.

Lý Tự vừa lòng gật đầu, nhưng vẫn như cũ ra yêu cầu nói " kế tiếp ta ra đề, các ngươi phải lớn tiếng trả lời, Hoắc Phú Quý, Nguyên Đại Phú các ngươi năm nay bao nhiêu tuổi"

Hoắc Phú Quý lần này học ngoan, thành thành thật thật lớn tiếng trả lời " Năm nay ta 7 tuổi"

Nguyên Đại Phú chý đáp lớn hơn Hoắc Phú Quý, "Năm nay ta 8 tuổi"

Lý Tự tiếp tục hỏi "Các ngươi có thể đếm đến bao nhiêu"

Hoắc Phú Quý cướp trả lời trước nói, "Ta có thể đếm đến 20"

Nguyên Đại Phú chậm một bước, nghe Hoắc Phú Quý nói như vậy, không quá tự tin nói "Ta... Ta cũng Có thể đếm đến 20"

Lý Tự gật đầu "TỐT, Nguyên Đại Phú, ngươi lớn tiếng đếm từ 1 đến 20 cho ta nghe, hiện tại bắt đầu đi"

Kỳ thật nguyên Đại Phú không thể đến đến 20, hắn nghe Hoắc Phú Quý nói như vậy, nên cũng không muốn chịu thua. Hiện tại, hắn chỉ có thể kiên trì đếm " 1,2,3..." Thời điểm đếm đến 13 vẫn thực lưu loát, kế tiếp thanh âm trở nên có chút ngập ngừng" 14,16 ,15,18..."

Lý tự Phát tay đánh gãy lời hắn nói "Sai rồi! Đếm cái gì mà lung ta lung tung thể, không đếm được thì cứ nói thẳng ra đi, nói cái gì mà hoảng loạn vậy. An Bình ca đã từng nói, một người có thể không có năng lực, nhưng cũng không thể để miệng mình đầy những lời nói dối không đáng tín nhiệm, hắn cũng không muốn dạy loại học sinh như thế này đâu" Nguyên Đại Phú bị nhóc nói như thế liền đỏ hết cả mặt.

ở cách đó không xa Nguyên Đại Hà nghe Lý Tự nói xong, liền nhớ tới thời điểm lúc trước khi mình được kiểm tra bởi vì lo lắng sẽ đếm không được tốt, vốn là có thể đếm được rất nhiều nhưng thành ra lại đếm thiếu, liền có chút hổ thẹn. Nghĩ thầm về sau tuyệt đối không thể nói dối với đường ca ,bằng không chính mình cũng không xứng cùng đường ca học chữ.

Nghe Lý Tự nói Nguyên Đại Phú như vậy, Hoắc Phú Quý cùng Hàn thị ở một bên vui sướng khi người gặp họa.

Phương Hoa lại rất không vui, " Lý Tự, Ngươi nói nặng lời quá đấy. Đại phú nơi nào nói dối, hắn còn không phải là không quen sao?"

Lý Tự không để ý tới nàng, An Bình ca đã nói, đối với một ít nữ nhân không nói lý, không cần cùng nàng tốn sức phân rõ Phải trái, trực tiếp làm lơ thì tốt rồi. cho nên hắn liền làm lơ phương Hoa, rồi kêu Hoắc Phú Quy đếm số

Hoắc Phú Quý đếm đến 20 xem như khá thuận lợi, vì hắn có chuẩn bị, nương nó đã sớm hỏi thăm cho nên biết sẽ có kiểm tra đếm số, cho nên mấy ngày nay nó vẫn luôn ở nhà vẫn luôn luyện tập. So với Nguyên Đại Phú không có chuẩn bị gì thì nó vẫn chiến ưu thế nhiều hơn.

Nghe Hoắc Phú Quý đếm xong 20 số, Hàn thị liền rất cao hứng vỗ tay "Phú Quý làm tốt lắm, thật là có bản lĩnh, nhi tử ta chính là rất thông minh" Sau đó đắc ý dào dại liếc mắt nhìn Phương Hoa một cái, cùng đối Phương trợn mắt nhìn nhau

Tiếp theo, Lý Tự hỏi một chút Phương diện liên quan đến số học. Bất quá, Lý Tự ở bên trong chơi xấu, tổng cộng hỏi ba cái vấn đề, tỷ như như thế này, "Ta có 10 cành cây nhỏ, cho Đông Phong 3 cái, cho Hổ tử 2 cái, trả lại cho Bàn Đôn 1 cái,ta lại từ nơi khác tìm thêm 3 cái. vậy hiện tại, ta có tổng cộng bao nhiêu cành cây nhỏ?" Lý Tự ra ba cái đề cùng loại, các con số cũng không có thức tự, mà là chậm rãi đảo qua đảo lại mấy vòng. kết quả, khiến cho Nguyên Đại Phú choáng đến hôn mê, chỉ miễn cưỡng trả lời đúng một vấn đề, còn Hoắc Phú Quy nhưng thật ra là trả lời đúng hai cái.

Lý Tự Cuối cùng tuyên bố nói, " Hoắc phú Quý miễn cưỡng đạt yêu cầu, ngươi có thể ở lại"

Hàn thị đắc ý không thôi, "Ai ui, nhi tử ngoan của ta, quả thực là để nương của con không bị thua kém với người ta. Ta đã nói rồi mà, con trai của ta làm sao có khả năng không bằng nhi tử của ai Kia được chứa"

Phương Hoa tức giận đến Phát run, những hài tử bên kia đều đang nhìn bọn họ, trên khuôn mặt của mấy nữ nhân ở bên vẫn luôn ở lại xem trò vui đều đang cười nhạo bọn họ. Hàn thị vênh mặt kéo lấy nhi tử hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài.

Nguyên An Bình không có hứng thú xem Hàn thị khoe khoang, hắn liếc mắt ra hiệu với Lý Tự, để cho nhóc đi cấp Hoắc Phú Quý đang đắc ý kia một chậu nước lạnh.

Lý Tự ngầm hiểu, "Hoắc Phú Quý, ngươi Phải nhớ rõ ràng một việc. An Bình ca sẽ không dạy lại những chữ trước đó, nói cách khác, ta hiện tại học được 50 chữ so với ngươi nhiều hơn, Có thể bây giờ ngươi không biết 50 chữ rốt cuộc là bao nhiêu, nhưng người Phải nhớ kỹ, chờ đến ngày mai là ngày chính thức lên lớp, cho đến ngày thứ mười, chúng ta sẽ tiến hành một bài kiểm tra năng lực. ngoại trừ kiểm tra những chữ đã đã học được trong mười ngày đó,50 chữ này ngươi cũng cần Phải học. cho nên, cộng với những chữ trong mười ngày kia là ngươi phải học thêm 100 chữ mới được. Bởi vì An Bình ca đã nói nếu như kết quả kiểm tra quá kém, thì các ngươi sẽ bị trả về, Sau này cũng không có cơ hội cùng hắn học chữ nữa"

Hàn thị nghe xong cảm thấy trong vòng mười ngày mà phải học được 100 chữ cũng quá nhiều rồi, lo lắng nhi tử kiểm tra không tốt bị trả về thì làm sao bây giờ, " Này 100 chữ có thể hay không quá nhiều, Phú Quý vốn đến trễ hơn các ngươi, còn muốn làm chung quy định với các ngươi, có thể hay không không quá công bằng a"

Nguyên An Bình không muốn nói lý với nàng, Lý Tự ở tại một bên nói, "Đây là quy củ, ở chỗ này học chữ ai cũng Phải tuân theo quy củ này. Hoắc Phú Quý đến trễ chính là việc của nó, ai biểu ngươi đưa nó đến trễ làm chi. Ngươi nên Vui mừng vì trước khi ngươi tới không có người nào đem hài tử đủ tiêu chuẩn đến, nếu không thì Hoắc Phú Quý không thể đến đây học tập được đâu. Hơn nữa, học chữ vốn là một chuyện cần Phải khắc khổ nghiêm túc, tất cả mọi thử thách đều Phải vượt qua được. Nhưng mà, An Bình ca cũng chẳng vui vẻ gì khi dạy nó, những người khác đến sớm hơn Hoặc Phú Quý một ngày cũng đâu có giận giống như ngươi"

Hài tử của những người khác vì Có thể được học chữ cùng Nguyên An Bình, từng người một điều cao hứng không thôi, nào còn có tâm trạng nghĩ đến quy định của Nguyên An Bình có công bằng hay không. Bọn họ đều cảm thấy nếu mình đã đến trễ thì Phải chủ động đem những chữ bị thiếu học bù đắp lại là đúng. Hơn nữa, trong lòng bọn họ còn cho rằng chỉ cần mình không ra ngoài đi chơi, một ngày đều học 10 chữ là có thể học được, rất nhiều người đều học xong a

Hàn thị nghe Lý Tự nói như vậy, liền cảm thấy thật may mắn, cũng có chút nghĩ lại mà thấy sợ, sớm biết vậy sẽ không nghe lời bà bà nói. Đưa tới trễ như vậy, thiếu chút nữa đã chậm trễ việc đại sự, so với người khác Phải học nhiều chữ đến vậy. Nàng cũng không dám nói cái gì nữa, sợ làm Phiền đến Nguyên An Bình, sau này hắn sẽ không chuyên tâm dạy cho hài tử của nàng.

Hàn thị thấy nhi tử được thu nhận, liền đem rổ mang tới, muốn đưa cho Nguyên An Bình, "An Bình, đây là một chút tâm ý của chúng ta, ngươi nhận lấy đi"

Nguyên An Bình không nhận, mà là đối với Lý Tự nói " Nhớ kỹ những món lương thực nàng đưa tới, nếu Hoắc Phú Quý kiểm tra Không tốt thì sẽ đem trả lại hết cho nàng" Nguyên An Bình vừa nói như vậy, những hài tử khác cũng bắt đầu hiếu Kỳ dựng lỗ tai lên nghe. mà những nữ nhân ở ngoài cửa, các nàng cũng muốn biết Xem trong cái rổ kia đang chứa những gì.

Nương Hổ Tử bĩu môi, "Nàng cùng với lão bà bà kia là một dạng, có thể đưa được thứ gì tốt"

Thái Tiểu Hoa lại có chút không tin, " Tôn Tử của bà ta được học chữ là một chuyện quan trọng, như vậy mà bà ta cũng dám giở trò?"

Vương Hương Tú cũng bĩu môi, " chờ xem đi"

Lý Tự cười hì thì nhận lấy, mở ra cái nắp đang đậy trên mặt rổ, trên mặt liền mang theo biểu tình thực sự rất là kinh ngạc, " Nhớ rõ rồi a, tổng cộng có 5 quả trứng gà"

Lý Tự vừa nói xong, liền có rất nhiều hài tử nhỏ giọng thảo luận gì đó. Mà mấy người nữ nhân ngoài cửa lại Có biểu tình rất kinh ngạc, cũng có người có biểu tình quả nhiên là như thế!

Hàn thị quan sát bầu không khí trong này, liền cảm thấy hình như có chút đưa thiếu. lo lắng những hài tử khác sẽ coi thường Phú Quý, trong lòng liền có chút hối hận. Còn Hoắc Phú Quý lại cảm thấy thực mất mặt, đầu cũng không dám ngẩng lên, tuy tuổi tác của nó còn nhỏ, nhưng bởi vì luôn được người trong nhà sủng ái, nên nó Phi thường chú ý đến mặt mũi của mình. Trong lòng có chút oán trách nãi nãi của nó,cảm thấy bà không coi trọng nó. Hiển nhiên là nó đã quên lúc trước muốn tặng không cho Nguyên An Bình 5 quả trứng gà là nó đã Không cam nguyện cỡ nào.

Ngược lại, trên mặt Nguyên An Bình cũng không biểu hiện cái gì, ngữ khí bình thường nói, "Ngươi đem trứng gà đi cất vào trong Phòng đi" Hắn kỳ thật cũng không để ý người khác đưa tới cái gì, hắn lại không thiếu ăn. Sở dĩ làm như vậy chính là hắn cố ý hạ mặt mũi của Hàn thị, đối với người nhà họ Hoắc, trong lòng hắn thực sự rất là phiền chán.

Hàn thị vội vàng đối Nguyên An Bình cười làm lành nói, "Ta là một nữ nhân, nên sức lực rất nhỏ, mang không nổi nhiều đồ, những thứ khác ta đã bảo cha Phú Quý mang đến đây. Lúc hắn ra cửa có chút chuyện làm vướng chân một chút, rất nhanh liền sẽ đưa đến" Sau đó nàng đối nhi tử nói, " phú Quý, đi tìm cha ngươi đi, sao hắn lại đến chậm như vậy a"

Nguyên A n Bình khác khí nói một câu, "Không cần, ta cũng chưa nói nhất định Phải thu bao nhiêu lương thực, không cần phải để hắn tốn công đi một chuyến"

Hàn thị cười ha hả nói, "Phải đưa, phải đưa" trong lòng lại âm thầm nghĩ " Ngươi chính là ghét bỏ nhà ta đưa thiếu, sáu đó sẽ không chuyên tâm dạy cho phú Quý, vậy ta sẽ chịu thiệt thòi sao, dù sao cũng không phân gia, vì Phú Quý mang ra nhiều hay ít cũng là tủ của cải chung trong nhà mà bỏ ra thôi"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất