Lục Yên Yên muốn tiến lên ngăn Lý Khôi Phục lại, nhưng Trần Tiện Tri lại chắn trước mặt cô ấy, lắc đầu ý bảo cô đừng đi.
"Không có chứng cứ, chúng ta không thể ngăn cản Lý Khôi Phục đi làm phẫu thuật được. Hơn nữa, dù sao thì Lý Khôi Phục cũng là một bác sĩ gây mê, thai phụ và trẻ em cần hắn ta."
Lục Yên Yên nghe vậy thì càng tức giận hơn.
Biết rõ Lý Khôi Phục là cặn bã, nhưng lại không thể làm gì được hắn tal
"Nhỡ trong phòng mổ xảy ra chuyện gì thì sao?" Lục Yên Yên nhỏ giọng hỏi.
Thẩm Túy đột nhiên nói: "Chuyện Lý Khôi Phục sắp làm phẫu thuật, dù sao cũng phải nói cho viện trưởng Tiền biết, bà ấy là viện trưởng của viện này, chắc chắn sẽ có cách giải quyết."
Thấy Lý Khôi Phục đã đi xa, Thẩm Túy mới nói với Diệp Tiểu Lan: "Bác sĩ Diệp, không phải lúc nãy viện trưởng Tiền nhờ trông coi bác sĩ Lý ư? Hắn ta rời đi sao cô không báo cho viện trưởng?"
Diệp Tiểu Lan sửng sốt.
Rốt cuộc giữa Lý Khôi Phục và viện trưởng có hiểu lầm gì mà những vị khác này lại cảnh giác như vậy? Chỉ là đi làm phẫu thuật gây mê cho thai phụ thôi mà!
Nhưng nhớ tới vẻ mặt nghiêm túc của viện trưởng lúc rời đi, Diệp Tiểu Lan nói: "Lúc này chắc là viện trưởng chưa phẫu thuật, để tôi đi nói với bà ấy."
Ánh mắt Thẩm Túy kiên định: "Tốt nhất là cô nên nhanh chóng đi báo cho bà ấy biết."
Diệp Tiểu Lan có chút bực bội, sao người này lại quản rộng như vậy! Nếu không phải vì nhìn anh ta khá đẹp trai thì cô ấy còn lâu mới nhẫn nhịn:
"Vị tiên sinh này, đây là chuyện nội bộ của bệnh viện chúng tôi, có phải các anh quản hơi nhiều rồi không?"
"Vừa rồi Lý Khôi Phục quấy rối đồng nghiệp của chúng tôi, đáng lẽ chúng tôi đã báo cảnh sát bắt hắn ta từ lâu rồi, nhưng vì có ca phẫu thuật, cho nên mới tạm thời tha.
Chuyện này nghiêm trọng hơn cô nghĩ nhiều đấy!"
Thẩm Túy nhấn mạnh từng chữ:
"Bác sĩ Diệp, phiền cô mau đi báo cho viện trưởng Tiền biết, chuyện này vô cùng quan trọng."
Hai mắt Diệp Tiểu Lan trừng lớn.
Sau khi nghe Thẩm Túy nói rõ ngọn nguồn, cô ấy mới ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, chẳng trách vừa rồi sắc mặt viện trưởng lại nghiêm trọng như vậy, không ngờ Lý Khôi Phục lại là một tên cặn bã quấy rối bệnh nhân!"
Diệp Tiểu Lan cảm ơn Thẩm Túy đã nhắc nhở rồi xoay người đi đến phòng phẫu thuật tìm Tiền Tích Từ.
Chờ Diệp Tiểu Lan đi rồi, Lục Yên Yên mới chọc chọc Thẩm Túy, nhỏ giọng nói: "Để cô bác sĩ nhỏ này đi tìm viện trưởng thì có ích lợi gì?"
- - Trong mắt đám người Lục Yên Yên, Tiên Tích Từ không phải khách mời của chương trình, đương nhiên không thể nghe được tiếng lòng của Lâm Trà, cũng không biết chuyện Lý Khôi Phục quấy rối bệnh nhân trong phòng phẫu thuật.
Thẩm Túy trầm giọng nói: "Bà ấy cũng biết chuyện."
Đám người Lục Yên Yên sửng sốt.
Mặc dù vẻ mặt của Tiền Tích Từ rất bình tĩnh, nhưng Thẩm Túy vẫn có thể phát hiện ra điểm khác thường.
- - Thẩm Túy có một khả năng đặc biệt là có thể nhìn thấu biểu cảm của người khác, cho dù cho che giấu giỏi đến cách mấy cũng không thể che giấu được anh ấy.
Tiền Tích Từ có thể nghe được tiếng lòng của Lâm Trà.
Điều này cũng không có gì là lạ, tuy rằng bà ấy không phải là khách mời thực sự của chương trình, nhưng khi đạo diễn Du bàn bạc với bà ấy về việc muốn quay phim ở bệnh viện, có thể ông ấy đã nói những từ tương tự như "mời cô xuất hiện trước ống kính", vì thế Tiền Tích Từ cũng là một trong số những người được ăn dưa.
Chỉ là không biết lúc Tiền Tích Từ nhận được tin tức từ Diệp Tiểu Lan thì bà ấy sẽ xử lý như thế nào?
*
Đêm đã khuya, trong bệnh viện vô cùng im ắng.
Tiền Tích Từ và Lý Khôi Phục vẫn còn đang làm phẫu thuật.
Các khách mời đều ở trong phòng vừa chăm sóc Liễu Minh Khiêm và Phương Nguyệt Dao đang ngủ say, vừa nghe Lâm Trà ăn dưa - -