Nhưng ngẫm lại cũng đúng, lúc rảnh đạo diễn Du hay trêu chọc chó Đại Hoàng của bà Hạ, hiển nhiên là rất thích động vật nhỏ!
[Nhưng chú chó nhỏ của đạo diễn Du không phải vẫn rất khỏe mạnh sao? Sao đột nhiên bệnh nghiêm trọng như vậy!]
Trong tiếng lòng Lâm Trà tràn đầy lo lắng, tiếp tục bới sâu nguyên nhân bệnh của chú chó nhỏ. Nguyên nhân này không xem thì không sao, chứ vừa xem cô đã ngạc nhiên đến mức suýt thì làm rơi chú mèo con trong lòng.
[Nguyên nhân chó nhà đạo diễn Du bị bệnh... dĩ nhiên là bởi vì buổi tối ông ấy lén lút về nhà lấy tiền riêng sợ tiếng bước chân quá lớn đánh thức vợ con nên ông ấy cởi giày, lặng lẽ đi vào trong phòng khách. Con chó nhỏ kia ngửi thấy mùi đạo diễn Du trở về, vui vẻ đi nghênh đón, còn tiến đến chân ông ấy ngửi ngửi]
[Vừa ngửi xong, hai mắt chú chó nhỏ trắng bệch, ngất đi!!!
Khách mời:???
Đây mới là nguyên nhân thật sự khiến con ch.ó nhỏ kia sinh bệnh?!
Biểu cảm của các khách mời đều tương đối phức tạp, ánh mắt nhìn về phía đạo diễn Du cũng ngũ vị tạp trần.
Khiến chó nhà mình hôn mê bất tỉnh, thật sự là mùi chân thôi sao? Không phải b.o.m hơi độc à?
Cũng may chó Đại Hoàng của bà Hạ khỏe mạnh, l.i.ế.m chân đạo diễn Du nhiều lần như vậy cũng không có việc gì!
*
Xác định nhiệm vụ hôm nay, nhóm khách quý sắp xếp một chút, chuẩn bị đưa mèo đi bệnh viện thú cưng ở Hải Thành kiểm tra.
Bởi vì bà Hạ cũng lớn tuổi rồi nên không đi cùng. Còn Quang Tông không nỡ xa con của mình, nên sau khi nhìn thấy các khách quý ôm con của nó lên xe buýt thì nó không chút do dự cũng chui vào.
Phía sau nó là con mèo đực bị thiến là ba của sáu đứa con kia đang phe phẩy cái đuôi, trông mong nhìn Quang Tông.
Quang Tông dứt khoát quyết tuyệt, không quay đầu lại, để lại một bóng lưng tiêu sái.
Nó vừa lên xe, giương đuôi dạo một vòng trên xe buýt, cuối cùng chui vào trong lòng Lục Yên Yên.
- Ở điểm này, Quang Tông thích cọ bắp chân phụ nữ, cũng thích chui vào trong lòng phụ nữ, nhưng nó cũng không tiếp cận Lâm Trà.
Thật ra trước kia Quang Tông cũng thích Lâm Trà, nhưng sau khi được cô thêm vào vị trí ăn dưa, Quang Tông không tiếp xúc với Lâm Trà nữa.
Các khách mời phỏng đoán: Đến Quang Tông còn có vị trí ăn dưa của Lâm Trà, đầu không ngừng nghe được tiếng lòng của Lâm Trà, nó thấy phiền.
Lúc này con mèo thoải mái nằm ở trong lòng Lục Yên Yên: thỉnh thoảng l.i.ế.m lông con mình, thỉnh thoảng lại trừng Lâm Trà một cái, ánh mắt kia rõ ràng đang nói: Người phụ nữ này sao lại phiền như vậy!
Lâm Trà không biết gì về chuyện này.
Mặc dù Quang Tông trừng cô, tiếng lòng của Lâm Trà vẫn là...
[Đáng yêu đáng yêu đáng yêu]
[Muốn sờ! Muốn ôm! Muốn hôn một cái, ôm nâng lên thật cao!]
Thậm chí cô còn tăng thiện cảm với Quang Tông, nhưng khi con số vượt qua 60 thì không còn biểu hiện nữa.
Đây cũng là một quy luật mới mà các khách mời phát hiện: một khi độ hảo cảm của Lâm Trà với bọn họ vượt qua 60, thì sẽ không hiển thị nữa.
Độ hảo cảm của Lâm Trà đối với các khách mời ở hiện trường cũng đã vượt qua 60, không hề biểu hiện nữa. Mà bọn họ đã cùng nhau thu đến bảy kỳ chương trình giải trí, có thể có độ hảo cảm này cũng bình thường.
Chu Trạch Hủ và Giang Minh Khải là hai người vui vẻ nhất, sau này rốt cục sẽ không bị ép ra khỏi nhóm ăn dưa nữa! Có trời mới biết mỗi lần có khách mời mới bọn họ sợ thế nào! Trong khi tiếng lòng không ngừng nghỉ của Lâm Trà và tiếng mèo lớn mèo nhỏ đều kêu, xe buýt chạy ra khỏi thôn Tình Xuyên, đi dạo trên quốc lộ hơn một giờ mới tới cửa bệnh viện thú cưng.
*
Đây là một bệnh viện thú cưng tọa lạc ở ngoại ô phía tây Hải Thành, gần đó là khu nhà giàu, rất nhiều gia đình đều nuôi chó mèo, có bệnh có đau đều đưa tới cứu chữa.
Đám người đạo diễn Du xuất hiện, cô y tá ở quầy lễ tân lập tức đi ra đón:
"Du tiên sinh, ngài tới rồi. Con chó nhỏ của ngài đã thoát khỏi nguy hiểm. Chúng tôi đã thả vào trong lồng mèo nghỉ ngơi. Quan sát thêm vài giờ nữa, ngài có thể mang nó về nhà rồi!"