Cho dù ly hôn, Dư Tương cũng có thể nuôi dưỡng đứa nhỏ lớn lên bình an.
Tỳ Hưu rụt vào trong góc nhà bĩu môi, á à, còn muốn ly hôn, suy nghĩ nhiều rồi, sao chủ nhân có thể để cô đi được?
Lâm Bảo Chi thấy con gái đủ tự tin, bà cũng không buồn nữa, dù thế nào đi nữa thì chỉ cần sống tốt là được.
Chờ Ninh Miễn trở về, Dư Tương thảo luận vấn đề này với anh, nói thật hai người chưa từng tò mò giới tính của đứa nhỏ, vừa mới qua thời kỳ nôn nghén, nào có thời gian nghĩ đến những chuyện này?
Ninh Miễn không chút nghĩ ngợi nói: " Anh đã nói tên đứa nhỏ là sẽ đặt sao cho cả trai lẫn gái đều hợp, em sinh con trai hay con gái cũng được hết.”
Anh có thể nhìn thấu rất nhiều thứ, chỉ có tương lai của đứa nhỏ là một dấu hỏi tràn đầy sự thú vị, vừa nghĩ đến một chút trong lòng đã mềm mại. Nhưng bất kể thế nào, trước khi nhìn thấy con của bọn họ, trong đầu anh không thể tưởng tượng ra diện mạo cụ thể, cũng không thể tưởng tượng ra được đứa bé này đáng yêu thế nào, về phần là nam hay nữ, thật sự anh không nghĩ tới, hoặc là nói anh không có cách nào dứt bỏ con của mình.
"Nếu như anh tưởng tượng mình có một cô con gái nhỏ, biết đâu lại là con trai thì sao, nhất định anh sẽ rất buồn, ngược lại, khi con gái đau lòng còn đáng sợ hơn, anh dỗ dành em thật sự rất đau đầu, dỗ dành đứa bé có thể còn khó gấp một trăm lần đấy nhỉ?"
“...... Anh nói thật không.”
"Có ai nói gì với em à?"
Đàn ông cũng không tính là ngu xuẩn, động não là có thể hiểu ra vấn đề.
Dư Tương không giấu diếm, chỉ nói: "Mẹ em hỏi có muốn đi siêu âm không. ”
DTV
Kỳ thật Lâm Bảo Chi cũng không phải là buồn lo vô cớ, có gia thế như bọn họ, nói không muốn sinh con trai nối nghiệp là giả, thực chất người già đều có thành kiến trọng nam khinh nữ, nhất là nhà này của bọn họ chỉ có một mình Ninh Miễn, nhưng khi đứa nhỏ vào trong bụng đã được xác định, Dư Tương nghĩ đến bản thân đang thai nghén trong bụng một sinh mệnh bé nhỏ, chỉ muốn làm sao đối tốt với đứa nhỏ, căn bản không sinh ra ý nghĩ khác.
Cô sẽ không cảm thấy áy náy khi không thể sinh con trai theo mong muốn của những người lớn tuổi già ốm yếu, hay là muốn phản kháng hủ niệm trọng nam khinh nữ, sinh con gái để chọc tức họ, suy cho cùng cô chỉ muốn con của mình, cũng chỉ vậy mà thôi.
Người ngoài có ý kiến gì, dù là thân phận gì cũng phải nuốt vào trong bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com -
https://monkeyd.com/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-574.html.]
Dư Tương đang tựa vào sofa, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, đứng phắt dậy, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Anh vừa nói dỗ em rất đau đầu? Vậy có phải lúc trước anh toàn mắng em trong lòng đúng không?”
Ninh Miễn cứng đờ, thử hỏi: "Không phải em bảo anh nói một câu thật lòng sao?”
"Vậy cũng không có nghĩa là em đồng ý cho anh mắng em trong lòng!
Trời đất bao la phụ nữ mang thai là lớn nhất, Ninh Miễn vội vàng vuốt n.g.ự.c giúp cô, cực kỳ cẩn thận nói: "Anh không có ý đó, chủ yếu là muốn dùng vài câu nói phóng đại để cho thấy anh yêu thương con của chúng ta, hơn nữa lúc trước anh đau đầu không phải vì không muốn dỗ dành em, mà là cảm thấy mình không đủ hoàn hảo, đau đầu làm sao để bản thân mình tốt hơn, không liên quan gì với Dư Tương Tương em cả.”
Ha...
Dư Tương ôm bụng nén cười: "Ninh Miễn, em nên ghi âm lại những lời này của anh, đúng là không biết xấu hổ, sao anh có thể nói ra những lời sến sẩm như vậy?”
“…”
Kinh nghiệm và trực giác nói cho Ninh Miễn biết tuyệt đối không thể thừa nhận mình đang cố ý dỗ dành cô, cố đè khóe miệng đang muốn cong lên, thành thật nói: "Sến chỗ nào? Anh nói thật lòng mà. ”
Dư Tương cười đến chảy nước mắt.
Quyển Quyển nghe không hiểu thâm ý của bọn họ, nhưng biết cha nó đang chọc cho mẹ nó vui vẻ, cũng há miệng cười ngu.
Rùa nhỏ đang định chui ra từ trong góc để hít thở chút không khí trong lành thì sững người ba phút rồi lùi lại, thế giới này quá thần kỳ, chắc chắn không an toàn, tốt hơn là cậu ta nên quay lại.
Nhưng nghĩ tới những lời chủ nhân vừa nói, rùa nhỏ chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu sấm đang đánh từng trận, cậu ta nặng nề mà ưu thương nằm ở đó, có chút nhớ nhung tính cách của chủ nhân khi xưa, may mắn tất cả Tỳ Hưu trên đời này đều do trời sinh đất dưỡng, nếu vì vợ mà nó phải thành ra thế này...
Hừ, hy vọng người phụ nữ xấu xa này sẽ không nhớ tới việc phối giống cho cậu ta, chờ một chút, con rùa nhỏ này rốt cuộc là đực hay cái.
Rùa nhỏ nghĩ rõ ràng mình vẫn là một cậu bé, trái tim lại chùng xuống, sau khi trải qua cú sốc tinh thần to lớn, bây giờ cậu ta chỉ muốn nằm.
Đến lần khám thai tiếp theo, bác sĩ kiểm tra là người quen biết, không cần hỏi đã nói thẳng giới tính của đứa trẻ.
"Hoàng tử nhỏ rất ngoan."
Ok, hai người có thể yên tâm chuẩn bị quần áo cho bé trai rồi.