Chương 1
Tôi là sinh viên luật.
Sau khi chết vì thức khuya đọc truyện, tôi xui xẻo xuyên vào cuốn truyện pỏn này.
Chị em tốt của tôi là Kiều Vy Vy, nữ chính của quyển truyện này.
Kiều Vy Vy da trắng dáng đẹp, thân hình mảnh mai còn tỏa hương thơm lạ, làn da mềm đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng đỏ ửng lên, bất kỳ người đàn ông nào từng gặp cô ấy đều tự động bị cuốn theo, đúng chuẩn nữ chính Bạch Liên Hoa trong truyện pỏn.
Trong nguyên tác, Vy Vy có đến năm nam chính, mỗi người đều không tầm thường, nào là thiếu gia tài phiệt, nào là thiếu gia giang hồ, tất cả đều bị cô nàng mê hoặc điên cuồng.
Nữ chính vừa giả vờ cự tuyệt vừa mời gọi, họ cứ thế mà truy đuổi, vừa nói chuyện đã XXOO, từ cạnh tranh đến chia sẻ nhau, cuối cùng nữ chính sống hòa hợp viên mãn cùng năm chàng trai, kết thúc HE.
Quyển truyện vô luân vô đạo lý, vô sỉ vô giới hạn này đã gây cho trái tim thuần khiết của tôi không ít tổn thương.
Không ngờ một sáng tỉnh dậy lại xuyên vào đây.
Bây giờ thân phận tôi là chị ruột của nữ chính, tên là Kiều Đại Lệ.
Đừng hỏi tại sao tên tôi lại quê mùa như vậy, bởi vì chỉ có nam nữ chính mới được tác giả chăm chút đặt tên, còn những nhân vật phụ lướt qua như tôi đương nhiên chẳng đáng để tốn công sức.
Dù sao tôi cũng không hoàn toàn vô danh, trong nguyên tác sau này có một nam phụ thứ tư liên quan đến tôi.
Nam phụ thứ tư là thiếu gia của một gia đình giang hồ, tính cách âm u máu lạnh. Trong cốt truyện, anh ta bị kẻ thù truy sát, ngất giữa con hẻm nhỏ, được nguyên chủ mang về chăm sóc tận tình.
Nào ngờ vừa mở mắt ra, anh ta lại say mê em gái nguyên chủ là Kiều Vy Vy.
Nguyên chủ thích nam phụ thứ tư, nam phụ thứ tư thích nữ chính, ba người yêu hận đan xen, đủ kiểu rắc rối.
Dù hiện tại nam phụ thứ tư vẫn chưa xuất hiện, nhưng không có nghĩa tôi sống dễ chịu.
Ví dụ như bây giờ đi.
1 giờ 20 phút sáng.
Tôi nằm trên giường nhìn trần nhà, oán khí nặng hơn cả ma.
Từ căn phòng cách bức tường mỏng, tiếng rên rỉ của vài người đàn ông và tiếng khóc thút thít của một cô gái lần lượt vang lên.
Đó chính là em gái tôi Kiều Vy Vy cùng các nam chính, nam hai, nam ba đang mặn nồng với nhau.
Căn nhà này là tài sản do cha mẹ nguyên chủ để lại cho tôi và Vy Vy, họ thường xuyên ở nước ngoài làm việc nên bình thường chỉ có hai chị em chúng tôi sống ở đây.
Còn mấy người đàn ông của Vy Vy thỉnh thoảng lại lén lút vào nhà làm trò.
Một người tôi còn chịu được, nhưng nghe tiếng động hôm nay thì có vẻ nam chính, nam hai, nam ba đều đến đầy đủ.
Giọng nói tà mị của nam chính trầm thấp vang lên qua bức tường: "Vy Vy, mặt em đỏ thế kia là sao hả?"
"Chắc tại các anh đều là kẻ xấu, chỉ biết bắt nạt em." Vy Vy khóc như mèo nhỏ.
"Đâu phải bắt nạt, đây là thích em đó." Nam hai khẽ cười.
Nam ba cũng xen vào: "Nhanh lên đi, đến lượt tôi rồi."
"Ưm... nhỏ tiếng thôi, đừng để chị em nghe thấy." Vy Vy vừa khóc vừa cầu xin.
Nhưng âm thanh chẳng hề giảm bớt, ngược lại nó ngày càng lớn hơn.
Tiếng động khiến người ta đỏ mặt tim đập tiếp tục vang lên từ phòng bên cạnh.
Tôi định trùm chăn lại, nhưng âm thanh vẫn chui qua lớp chăn đâm vào tai.
Á á á á!
Tôi chịu hết nổi rồi!
Giết tôi đi, ngay bây giờ!
Tôi nhịn đi nhịn lại, nhịn đến mức sắp hóa điên, cuối cùng quất chăn bật dậy.
Lấy cuốn sách Luật Hình Sự màu đỏ rực rỡ trên kệ sách, tôi lật đến trang cần thiết, sau đó lớn tiếng đọc to:
"Theo điều 301 Bộ luật Hình sự, người tổ chức hoặc tham gia tụ tập dâm loạn sẽ bị phạt tù dưới năm năm..."
Âm thanh vang vọng khắp ngôi nhà, từng chữ rõ ràng như tiếng chuông cảnh tỉnh.
Hãy để ánh sáng pháp luật soi rọi vào tâm hồn u ám của các người!
Đọc xong, phòng bên lập tức im lặng như tờ.
Tôi gật đầu hài lòng rồi lăn ra ngủ.
Cuối cùng cũng có thể ngủ ngon một giấc.