Xuyên Vào Vai Phụ Truyện Pỏn Mất Não

Chương 4

Chương 4
Sau sự cố đêm đó và chuyến ngoại khóa, Kiều Vy Vy cùng đám nam chính có phần kiêng dè hơn, ít nhất là không còn lén lút đến nhà tôi giữa đêm, nhờ đó tôi được ngủ ngon vài ngày.
Tôi vừa huýt sáo vừa ra đường mua đồ.
Vừa đi đến con hẻm gần nhà, tôi bỗng dẫm phải một thứ mềm mại ấm áp dưới chân.
Tôi giật mình lùi lại ngay lập tức.
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, tôi nhìn rõ vật đó là một người đàn ông.
Anh ta mặc toàn đồ đen, tóc ngắn màu đen, toàn thân co quắp bên thùng rác, ngũ quan lạnh lùng sắc sảo, nhắm chặt mắt, mặt tái mét bất động – rõ ràng là bất tỉnh.
Dựa vào thời điểm này và vẻ ngoài đặc biệt của anh ta,
Tôi lập tức nhận ra đây chính là nam phụ thứ tư Phúc Thành Hàn.
Phúc Thành Hàn là thiếu gia của gia đình giang hồ danh giá.
Theo nguyên tác, anh ta bị kẻ thù truy sát, trọng thương ngất xỉu ở con hẻm này, vừa khéo lại nguyên chủ phát hiện mang về nhà chăm sóc.
Nguyên chủ tận tâm chăm sóc, nhưng khi Phúc Thành Hàn tỉnh lại, anh ta không những không cảm kích, mà còn say mê em gái nguyên chủ là Kiều Vy Vy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nguyên chủ si mê nam phụ, hy sinh tất cả, như một con chó phát cuồng! Nhưng ngặt nỗi Phúc Thành Hàn chỉ quan tâm mỗi Vy Vy, chưa từng đoái hoài đến nguyên chủ một lần.
Cho đến khi Vy Vy bị hai nam chính khác đưa sang nước ngoài, Phúc Thành Hàn không tìm thấy cô, tức giận không nơi trút giận, liền tìm đến nguyên chủ.
Trong sách, anh ta nắm cằm nguyên chủ, cười lạnh: "Cô nên cảm thấy may mắn vì khuôn mặt này có vài phần giống Vy Vy."
Rồi anh ta coi nguyên chủ như bản sao của Vy Vy, tùy ý phát tiết dục vọng.
Khi Vy Vy trở về từ nước ngoài, Phúc Thành Hàn lập tức vứt bỏ nguyên chủ như rác rưởi, quay sang tìm Vy Vy.
Nguyên chủ vì thế mà hắc hóa, âm mưu trả thù Vy Vy, nhưng chưa kịp hành động đã bị Phúc Thành Hàn phát hiện. Anh ta xử lý nguyên chủ tàn nhẫn, tra tấn rồi ném vào khu đèn đỏ.
Nguyên chủ tuyệt vọng tự sát.
Vy Vy đến cuối cùng vẫn không biết chị gái mình bị nam phụ hại chết.
Cô khóc thương nguyên chủ một trận, rồi quay sang hạnh phúc ngọt ngào với năm nam chính, kết thúc HE mỹ mãn.
Tôi nhìn người đàn ông bất tỉnh dưới đất, trong lòng chỉ tràn ngập căm ghét.
Phúc Thành Hàn chính là thủ phạm hại chết nguyên chủ, tôi làm sao có thể cứu anh ta như trong cốt truyện?
Nghĩ vậy, tôi không do dự quay người bỏ đi.
Nhưng chỉ chưa đầy nửa phút sau,
Tôi lại quay lại.
Dĩ nhiên không phải để cứu Phúc Thành Hàn.
Tôi chăm chú nhìn người đàn ông nằm dưới đất, khoé môi cong lên nụ cười âm hiểm.
He he.
Đêm gió nổi mây mù.
Chắc chắn là thời cơ tốt để làm điều xấu.
Tôi khom người xuống, xác nhận Phúc Thành Hàn đã bất tỉnh, xung quanh cũng không có ai, rồi cười gian vặn cổ tay lại.
Bốp!
Một cái tát giòn tan vang lên, trúng ngay gương mặt tuấn tú như được chạm khắc bằng dao của Phúc Thành Hàn, lập tức hằn lên dấu đỏ ửng.
Bốp! Lại một cái tát nữa.
Nhớ đến những hành động tàn nhẫn của Phúc Thành Hàn trong nguyên tác với nguyên chủ, tôi liền nóng cả người.
Hiện tại có lẽ là cơ hội duy nhất để trả thù anh ta, sau này sẽ không còn dịp như thế này nữa đâu.
Tát vài phát vẫn chưa hả giận, tôi liền tung một cú móc trái, một cú móc phải, rồi thêm một cú đá xoáy người.
Nguyên chủ tên thật chẳng hổ danh là Kiều Đại Lệ.
Sức lực quả thật không nhỏ.
Tôi dễ dàng nhấc bổng Phúc Thành Hàn, cao mét tám mấy, lên rồi quay vòng ba trăm sáu mươi độ, đấm đá tơi bời.
Đánh xong, trên mặt Phúc Thành Hàn đã tím bầm đầy dãy, hai mắt nhắm chặt, lông mày nhíu chặt vì đau đớn.
Lo anh ta tỉnh lại, tôi liền đặt anh ta trở lại vị trí cũ, rồi chuồn thẳng.
Đánh cho Phúc Thành Hàn một trận hả hê, tâm trạng tôi vô cùng sảng khoái.
Mua đồ xong, tôi trở về nhà.
Vừa mở cửa bước vào, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trên ghế sofa, tôi lập tức đứng hình.
Trên ghế sofa rõ ràng là Phúc Thành Hàn – người tôi vừa mới đánh cho một trận tơi bời không thương tiếc!
Kiều Vy Vy đang dùng thuốc lau lên người Phúc Thành Hàn đang bất tỉnh.
"Chuyện... chuyện gì đây? Anh ta là ai?" Tôi lắp bắp hỏi.
Vy Vy liếc tôi một cái: "Chị à, người này bị thương bất tỉnh, trông tội nghiệp quá nên em mang về nhà."
Tôi im lặng.
Gặp người bất tỉnh ngoài đường, lẽ ra phải gọi cấp cứu 120 trước tiên chứ?
Tại sao lại mang một người lạ về nhà?
Có phải cô nghĩ mình giỏi hơn bác sĩ không vậy?
Quả nhiên tôi không thể hiểu nổi logic của truyện pỏn.
Dù sao thì lần này người cứu nam phụ thứ tư đã là nữ chính, không còn liên quan đến tôi nữa.
Tốt thôi, tôi không cần bị cuốn vào cốt truyện nữa.
Ngày hôm sau, khi tôi bước ra khỏi phòng, Phúc Thành Hàn đã tỉnh rồi.
Anh ta quấn băng trên đầu, dựa vào ghế sofa, ánh mắt dịu dàng dõi theo Kiều Vy Vy đang chuẩn bị bữa sáng.
Quả nhiên, sức hút của nữ chính là vô địch.
Giống hệt nguyên tác, Phúc Thành Hàn đã say mê Vy Vy từ cái nhìn đầu tiên.
Vy Vy thấy tôi dậy, chỉ vào Phúc Thành Hàn, e thẹn giới thiệu: "Chị à, đây là anh Thành Hàn."
Mới gặp có một ngày mà đã xưng hô là "anh" rồi, tốc độ phát triển thật nhanh.
Nghe vậy, ánh mắt Phúc Thành Hàn dời sang phía tôi.
Khi nhìn thấy khuôn mặt tôi, ánh mắt anh ta lập tức thu hẹp lại, lộ rõ vẻ dò xét chăm chú.
"Tôi cảm giác mình hình như đã gặp cô ở đâu rồi." Phúc Thành Hàn nhìn chằm chằm tôi, chậm rãi hỏi.
Tôi nghẹn họng. Không đúng, tối qua lúc đánh anh ta, anh ta rõ ràng đang bất tỉnh cơ mà, sao có thể biết là tôi?
Tôi cố giữ bình tĩnh: "Tôi và em gái tôi có chút giống nhau, anh thấy quen mắt cũng là bình thường thôi."
Phúc Thành Hàn không nói gì, không rõ là có tin hay không tin.
Tôi cảm giác ánh mắt anh ta như con rắn lạnh lùng trườn quanh lưng mình, khiến toàn thân tôi không khỏi nổi da gà.
Bữa sáng hôm đó tôi ăn như ngồi trên đống lửa.
Ăn xong tôi vội vã chuồn, viện cớ đi thư viện.
Phúc Thành Hàn nhìn theo bóng lưng tôi rời khỏi, ánh mắt u ám khó hiểu.
Anh ta rõ ràng nhớ rõ mình bị truy sát chỉ bị thương ở bụng, nhưng khi tỉnh dậy lại cảm giác toàn thân như bị gãy vụn, mặt mũi đầy thương tích.
Anh ta mơ hồ nhớ rằng khi bất tỉnh, hình như mình bị đánh đập dữ dội, cố gắng mở mắt ra một khe nhỏ.
Qua khe hở đó, anh mơ hồ thấy bóng dáng một người phụ nữ ngược sáng, trông rất giống chị gái Kiều Vy Vy.
Nhưng anh chưa từng gặp Kiều Đại Lệ, không lý do gì cô ấy lại đánh anh.
Có lẽ là anh nhớ nhầm chăng?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất