Tào Hướng Đông cũng không có ngờ tới Trương Dương sẽ có thủ đoạn như vậy, thấy cha tươi cười rạng rỡ, mới tin tưởng xoa bóp của Trương Dương thật sự hữu hiệu, hắn cười nói: "Ba, lát nữa chúng ta đi ra ngoài ăn, Trương Dương, ở đây cậu không quen thuộc, tôi và cậu cùng đi.”
Đối diện Tử Kim Uyển có một nhà thuốc Đông y, Tào Hướng Đông mang theo Trương Dương tới chỗ đó, Trương Dương mua kim châm, chọn thêm một ít thảo dược.
Về đến nhà, trước đem kim châm khử độc, trong khoảng thời gian rãnh ấy, lại kê cho Tào phụ một phương thuốc.
Chờ kim châm khử độc hoàn tất, hắn châm đèn cồn, bảo Tào phụ cởi đồ lót, ngồi ở chỗ kia, nâng một cây kim, từ gáy cổ của Tào phụ đâm vào, châm pháp của Trương Dương khác biệt với người khác, kim trong tay hắn chỉ là công cụ dùng để dẫn khí, vừa rồi hắn đã xoa xoa bóp bóp, đem khoảng cách xương cổ chật hẹp của Tào phụ mở rộng một ít, cái này đối với tạo thành tiện lợi châm kim, cây kim chui vào trong khoảng cách, trên cơ thể người, xương cổ là chổ hung hiểm nhất, cái chổ này trải rộng thần kinh huyết quản, hơi vô ý sẽ tạo thành thần kinh huyết quản tổn thương, có người thậm chí, nếu như chiều sâu của tiến châm khống chế không tốt, sẽ tổn thương cốt tủy.
Trương đại quan nhân tiến châm rất tốt và đúng mực, tiến vào khoảng cách một chút, sau đó nội tức dọc theo kim châm đi vào, tay trái của hắn cấp tốc điểm trúng mấy chỗ huyệt đạo của Tào phụ, đây là phòng ngừa thân thể ông bởi vì đau đớn mà nhúc nhích, để tránh khỏi tạo thành tổn thương ngoài ý muốn, nội lực tu hành đến cảnh giới nhất định có thể thu phóng như thường, có thể đem nội lực vô hình hóa thành thực chất, chính xác đến mỗi một phân, vậy càng là cao thủ trong cao thủ, cổ có Lục Mạch Thần Kiếm, ngự khí thành kiếm, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, nay có Trương đại quan nhân lợi dụng kim châm, đem nội tức bám vào kim châm, tiến hành tróc cốt đối với tăng sinh nghiêm trọng trên xương cổ của Tào phụ, thật ra tiểu châm của trung y cũng là loại nguyên lý này, bất quá vẫn đi qua khí giới, mà Trương đại quan nhân là sử dụng nội lực bản thân tụ thành một thanh tiểu đao có chất vô hình, nếu như không phải tu luyện Đại Thừa Quyết, Trương đại quan nhân đối với nội lực cũng không cách nào nắm trong tay như vậy.
Theo Tào Hướng Đông xem ra, Trương Dương hiện tại làm bất quá chỉ là châm cứu bình thường mà thôi, gã cũng không biết huyền diệu đích thực bên trong.
Trương Dương lúc này đây chỉ nhằm vào xương cổ tăng sinh nghiêm trọng nhất mà tiến hành thanh trừ, lo lắng đến thân thể và tuổi tác của Tào phụ, hắn không thể nóng vội. Trị liệu giằng co gần mười phút, cũng đã kết thúc, Trương Dương giải huyệt đạo của Tào phụ, mỉm cười nói: "Bác Tào, đêm nay cái cổ có thể sẽ có chút đau, Tào thị trưởng có mua cho ngài miếng quấn cổ, bất quá ngài yên tâm, hẳn là có thể ngủ kiên định một đêm."
Tào phụ thống khổ nhất chính là cháng váng đầu, được Trương Dương châm, tuy rằng cái cổ có chút đau nhức, thế nhưng còn muốn thoải mái hơn so với của cảm giác cháng váng đầu trước đó.
Lúc này mẹ của Tào Hướng Đông đã trở về, nghe nói Trương Dương trợ giúp chồng mình trị bệnh cháng váng đầu cũng là hài lòng vô cùng.
Tào phụ nghỉ ngơi một hồi, cái cổ đau đớn cũng không kịch liệt giống như vừa rồi, Trương Dương lại dặn mẹ của Tào Hướng Đông đem thuốc Đông y mình mua tới cho Tào phụ dùng để uống mỗi ngày ba lần, chờ mộ tuần sau hắn trở lại giúp Tào phụ trị liệu một lần nữa.
Tào phụ nói: "Tiểu Trương, cậu cũng đừng vội đi, Hướng Đông, con nhanh chóng mang Trương Dương đi ăn."
Tào Hướng Đông thấy tình huống của cha quả thật chuyển biến tốt đẹp rất nhiều, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ, hắn cũng biết Trương Dương lần này đến đây tuyệt đối không chỉ có là vì thăm cha của mình đơn giản như vậy, người tặng lễ tất có sở cầu, đạo lý này trên quan trường đều là bất di bất dịch như vậy.
Tào Hướng Đông mang theo Trương Dương đi tới một quán ăn gần tiểu khu, gọi một phần thịt dê, hai phần rau trộn, ngồi ăn trong phòng nhỏ.
Lúc đi ra, Tào phụ bảo con trai đem rượu Mao Đài cất kỹ nhiều năm của mình đi cùng.
Tào Hướng Đông tự mình rót đầy ly rượu trước mặt Trương Dương, Trương Dương cười nói: "Tào thị trưởng, ngài quá khách khí, nào có đạo lý thượng cấp rót rượu cho hạ cấp?" Tào Hướng Đông mỉm cười nói: "Ở đây không có cấp trên dưới gì, hơn nữa cậu cũng không phải hạ cấp của tôi, lão gia tử nhà của chúng tôi đem cậu trở thành ân nhân cứu mạng, cậu cứu mạng của ông ấy thì là ân nhân của tôi."
Trương Dương nói: "Đừng khách khí, tôi thật nhận không nổi, chỉ là chuyện nhỏ, đừng khoa trương như vậy."
Tào Hướng Đông xác nhận cũng không khoa trương, bệnh cháng váng đầu cha gã đã có rất nhiều năm, mỗi lần phát bệnh đều làm lão nhân gia dằn vặt muốn chết muốn sống, thân là con cái, gã đương nhiên cũng không thể thanh tịnh, mượn lần này mà nói, Giang thành đang sáng tạo thành phố vệ sinh, gã phụ trách chủ của cái này, trên công tác đang là lúc bận nhất, nhưng nghe nói lão gia tử bị bệnh, vẫn là trước tiên chạy đến đây. Nếu như bệnh xương cổ của lão gia tử có thể giảm bớt, Tào Hướng Đông cũng có nhiều tinh lực hơn để đi chú ý công tác. Gã thở dài nói: "Trương Dương, cậu cũng không biết, tôi ở Giang thành, không lúc nào không lo lắng bệnh của lão gia tử, tôi vốn định đem bọn họ đi, thế nhưng hai lão ở tại Bắc Cảng đã quen, nói cái gì đều không muốn đi Giang thành, cho nên tôi chỉ có thể chạy hai đầu."
Trương Dương nói: "Từ xưa trung hiếu không thể lưỡng toàn, đều thấy chúng tôi mặt ngoài phong cảnh, ai biết chua xót phía sau chúng ta!"
Tào Hướng Đông nở nụ cười: "Cậu có chổ chua xót cái gì, tôi không thấy như vậy? Trẻ tuổi cũng đã lên làm bí thư huyện uỷ Tân Hải, phong cảnh như vậy không phải mỗi người đều có thể có, còn nữa, cậu hiện tại là nhân vật anh hùng của toàn quốc."
Trương Dương cười khổ nói: "Tôi căn bản không muốn nổi danh, Tào thị trưởng, ngài nói nổi danh với tôi có chỗ tốt gì?"
Tào Hướng Đông nói: "Nổi danh đối với một người quan trọng nhất cũng là cảm giác tự thỏa mãn mình, còn có vinh dự, xài bao nhiêu tiền cũng mua không được."
Trương Dương nói: "Người sợ nổi danh heo sợ mập, một người muốn kiên định làm việc, sẽ không thể biến thành tiêu điểm để mọi người chú ý, nếu như nhất cử nhất động đều có người quan tâm, như vậy chuyện gì hắn chẳng phải đều làm không được sao”
Tào Hướng Đông mỉm cười nói: "Thật ra càng là lãnh đạo càng cần điệu thấp, cái này tôi thật ra tán thành." Gã và Trương Dương chạm ly rượu, uống rượu nói: "Lần này tới Bắc Cảng sẽ không vì thăm cha tôi chứ?"
Trương Dương nói: "Tôi tới Bắc Cảng là bởi vì Hạng bí thư lên tiếng."
Tào Hướng Đông nheo hai mắt lại tràn ngập ý hỏi nhìn Trương Dương.
Trương Dương nói: "Hạng bí thư bảo tôi tới trường đảng làm báo cáo cho cán bộ đang học tập, báo cáo sự tích tiên tiến."
Tào Hướng Đông nở nụ cười, gã đã nghe ra tới, nổi danh quả nhiên không là chuyện tốt gì, Trương Dương vừa tới Tân Hải thì ầm ĩ ra động tĩnh lớn như vậy, hiện tại các phương tiện truyền thông đều là tin tức của hắn, Hạng bí thư cho hắn làm báo cáo sự tích tiên tiến cũng là bình thường.
Trương Dương thấp giọng nói: "Tào thị trưởng, tôi vừa tới Tân Hải, đối với lãnh đạo của bên này cũng không quen thuộc, ngài nói tôi hiện tại cái mông chưa ngồi được nóng, Hạng bí thư bảo tôi đi trường đảng báo cáo, ông ấy không phải có cái khó chịu gì với tôi chứ?"
Tào Hướng Đông đương nhiên rõ ràng Trương Dương muốn từ nơi này kiếm một ít tin tức hữu dụng, hơn nữa Trương Dương sở dĩ ân cần như vậy tới cửa thăm cha của mình, cũng vì cha giải trừ ốm đau, mục đích ngay ở trước mắt, nếu đã rời khỏi Bắc Cảng, Tào Hướng Đông cũng không muốn bàn luận về Bắc Cảng, thế nhưng Trương Dương ngày hôm nay quả thật cho mình một nhân tình không nhỏ, về tình về lý mình hẳn là phải có hồi báo, trên đời này không có đạo lý nỗ lực không công, trên quan trường càng là như vậy.
Tào Hướng Đông mỉm cười nói: "Thật ra chỉ cần lưu ý một chút lịch sử, người có công cao thường thường cũng không có kết cục tốt."
Trương Dương nói: "Tào thị trưởng, tôi lúc đầu thật ra muốn lựa chọn điệu thấp đối đãi, lần này nổi danh thật sự không phải trong kế hoạch."
Tào Hướng Đông nói: "Hạng bí thư người này đối với người một nhà vẫn rất không tồi."
Ly rượu trong tay của Trương Dương dừng một chút, sau đó hắn uống cạn rượu, những lời này của Tào Hướng Đông là một cậu hai ý nghĩa, đối với người một nhà không tồi, nói cách khác đối với người không phải là người một nhà khẳng định không được tốt, vô luận đối với Bắc Cảng hay là đối với Hạng Thành mà nói mình đều là một người ngoài, Hạng Thành không có lý do đối với mình tốt. Trương Dương nói bóng nói gió nói: " Kinh tế của Bắc Cảng đếm ngược tại Bình Hải, địa vị lãnh đạo của Hạng bí thư lại tương đối vững chắc, nguyên lão ba đời, xem ra Hạng bí thư tại phương diện nào đó nhất định có năng lực."
Tào Hướng Đông nói: "Quốc gia xây dựng không chỉ có giới hạn trong kinh tế, còn có tinh thần, tại ý nghĩa nào đó mà nói, có đôi khi xây dựng văn minh tinh thần còn muốn quan trọng xây dựng văn minh vật chất."
"Nhưng tôi dù sao cũng không thấy ra xây dựng văn minh tinh thần của Bắc Cảng có chổ nào hơn thành phố khác, Tào thị trưởng, tôi có thể nói một câu không nên nói được không?"
Tào Hướng Đông mỉm cười gật đầu.
Trương Dương nói: "Ngành nghề giải trí tại Bắc Cảng hình như rất phát đạt." Trương Dương nói rất uyển chuyển, dù sao Tào Hướng Đông lúc trước đảm nhiệm qua phó thị trưởng tại Bắc Cảng, Trương Dương cũng không rõ Tào Hướng Đông rốt cục có phải là người của Hạng Thành, nếu như nói nhiều, nếu như bản thân Tào Hướng Đông cũng là người của Hạng Thành, như vậy nói không chừng ông ta sẽ đem lời nói của mình thuật lại, Hạng Thành tất nhiên sẽ sinh ra cảnh giác chi tâm đối với mình. Người trong quan trường, từng bước kinh tâm, không thể không đi đề phòng.
Trương Dương đề phòng Tào Hướng Đông, Tào Hướng Đông cũng đã đề phòng Trương Dương, có vài lời Trương Dương nói không có việc gì, thế nhưng hắn không thể nói lung tung, Trương Dương có hậu trường cũng đủ cương quyết, tuổi còn trẻ mà có thể đủ lên tới vị trí bí thư huyện uỷ của Tân Hải, mà hắn có thể có ngày hôm nay đều là khổ cực phấn đấu mà đến, Tào Hướng Đông làm việc cho tới bây giờ đều rất cẩn thận, nguyên tắc xử sự của gã cũng là không cầu vô công nhưng cầu không quá. Tào Hướng Đông nói: "Bắc Cảng là thành phố mở ra vùng duyên hải, phương diện giải trí đương nhiên là phát triển hơn một ít còn hơn thành phố nội lục." Gã đương nhiên rõ ràng ám chỉ của Trương Dương cũng không phải giải trí đơn thuần, mà là chỉ giải trí tình dục.
Đáp án của Tào Hướng Đông hiển nhiên không thể khiến cho Trương Dương thoả mãn, Trương Dương nói: "Rất nhiều chuyện đều là quốc gia ra lệnh cấm rõ ràng, vì sao ở bên cạnh có thể nói không có gì?"
Tào Hướng Đông nói: "Hàng năm đều cần cấm một vài thứ, chứng minh cấm nhiều không ngừng, cấm nhiều không ngừng không ngoài hai nguyên nhân, một là pháp lệnh không nghiêm, hai là có xã hội cần, vô luận nguyên nhân gì, cũng không dễ dàng giải quyết từ trên căn bản như vậy."
Trương Dương ý thức được Tào Hướng Đông không muốn nhiều lời đối với chuyện của Bắc Cảng, hẳn là không muốn gây chuyện, Trương Dương lại nói: "Tào thị trưởng, ngài đối với việc tôi chấp chính tại Tân Hải có kiến nghị gì không?"
Tào Hướng Đông chậm rãi hạ ly rượu xuống nói: "Mỗi khi đến một chổ mới, tôi đều ôm tâm tính thấy đèn đỏ, dừng lại chờ đèn xanh rồi đi qua, cẩn thận một chút cũng không phải chuyện xấu!"