Y Đạo Quan Đồ

Chương 476-2: Thưởng phạt phân minh (2)

Trương Dương đem chứng minh ném trả lại cho cô ta, cười nói: "Được rồi, chỉ cần cô không gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ cooi như chuyện này chưa từng xảy ra" lòng hiếu kỳ của thằng nhãi này vẫn còn chưa được thỏa mãn: "Vậy... trong túi của Lôi Quốc Thao rốt cục là có cái gì?"

Đông Tú Tú đi rồi, Đông Tú Tú liền liên hệ với Hình Triêu Huy một chút, đem chuyện của Đông Tú Tú nói ra, Hình Triêu Huy nghe thấy Trương Dương có xảy ra xung đột với cục bảy của quốc an, không khỏi nở nụ cười.

Trương Dương nói: "Anh cười cái gì? Chuyện này có phải là do anh sai khiến không?"

Hình Triêu Huy nói: "Có liên quan gì đến tôi? Các cục của quốc an đều được phân công rất rõ ràng, cục bốn của chúng ta quản lý chuyện bên Ma Cao Đài Loan, còn cục bảy phụ trách thu thập tình báo gián điệp nước ngoài, chuyện của bọn họ tôi không có quyền hỏi đến"

Trương Dương nghe Hình Triêu Huy nói khẳng định như vậy, cũng tin tưởng là hắn ta không có liên quan.

Trương Dương cười nói: "Nếu như không phải là vì bức tranh chữ này, phỏng chửng lần này tôi đã bị trộm không công rồi. Đông Tú Tú sau khi nhìn thấy được tên của Kiều lão, cô ta sợ bởi vì bức tranh chữ này sẽ gây ra sóng to gió lớn, cho nên mới chủ động tìm đến tôi, trả đồ lại cho tôi!"

Hình Triêu Huy cũng nói: "Tôi vừa tra qua, trong cục bảy không có ai tên là Đông Tú Tú cả, xem ra cô ta khẳng định là không nói tên thật cho cậu biết"

Trương Dương nói: "Mặc kệ cô ta, cô ta đưa cho tôi bảy ngàn đồng nè, hôm nay gặp mặt uống rượu!"

Hình Triêu Huy nói: "Chuyện của Lưu Khánh Vinh có tiến triển gì không?"

Trương Dương nói: "Đến lúc này vẫn đang thành thật lắm, ngoại trừ phát hiện ra hắn thích đàn ông, thì những cái khác đúng là không có"

Hình Triêu Huy nói: "Tập trung một chút, thường thường ngay trong thời điểm chúng ta chủ quan, bọn họ sẽ có động tác!"

Trương Dương nói: "Được rồi, tôi có chuyện muốn nhờ anh một chút!"

Hình Triêu Huy mẫn cảm nói: "Chuyện thăng quan thì miễn bàn, chúng tôi không thích hợp tham dự vào sự vụ tại địa phương"

Trương Dương nói: "Tôi còn chưa mở miệng mà, anh khẩn trương cái gì?"

Hình Triêu Huy cười ha hả một tiếng, nói: "Nói đi!"

"Hai ngày trước tôi đã đạp hộp đêm Kim Toa tại Giang thành, bà chủ là Vương Quân Dao, là em gái của sở trưởng Vương Bá Hành, tôi muốn điều tra bà ta một chút, vì sao bà ta lại muốn mở hộp đêm tại Giang thành"

Hình Triêu Huy nói: "Chuyện này cũng không khó, trở về tôi sẽ để ý, một khi có tin tức, tôi sẽ lập tức thông báo cho cậu!"

Hai người lúc chuẩn bị cúp điện thoại, thì Hình Triêu Huy mới nói một câu: "Trương Dương, không ngờ cậu và Kiều lão lại quen thuộc như vậy, có cơ hội giúp tôi xin một bức tranh chữ đi"

Trương đại quan nhân cười nói:" Tôi và Kiều lão còn chưa quen thuộc đến mức đó đâu"

Hình Triêu Huy nói: "Thật không vậy hả?"

"Không lừa anh, nếu như là thân quen đến trình độ đó, thì cái vị trí của anh đã sớm là của tôi rồi"

Tin tức Trương Dương lấy được một bức tranh chữ từ chổ của Kiều lão nhanh chóng truyền đi khắp các lãnh đạo của Giang thành, bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã còn đặc biệt đến coi bức tranh chữ này, trước mặt toàn thể thường ủy biểu diễn một phen, bí thư Đỗ cất giọng đọc thật diễn cảm: "Đại bằng nhất nhật đồng phong khởi, phù diêu trực thượng cửu vạn lý! Rất khí phách, danh tác, Kiều lão ra tay đúng là không giống người thường!" Tuy rằng lúc này Đỗ Thiên Dã đúng là có vuốt mông ngựa của Kiều lão, nhưng mà cái này cũng là nói từ trong đáy lòng của ông, bức tranh chữ của Kiều lão thật sự rất hợp với tình hình.

Đỗ Thiên Dã nói: ": "Kiều lão đã biểu hiện ra sự quan tâm đến sân bay mới của chúng ta, ông mong muốn sân bay mới Giang thành của chúng ta có thể xây dựng chất lượng cao, tiêu chuẩn cao, xúc tiến kinh tế của Giang thành phát triển, xúc tiến cải cách của chúng ta đi nhanh!" Lời nói này tất cả đều là do một mình Đỗ Thiên Dã bày ra cả.

Tất cả thường ủy đồng thời vỗ tay, cái này không phải là vỗ tay vì Đỗ Thiên Dã, mà là vỗ tay vì Kiều lão.

Ánh mắt mọi người đều quan tâm đến bức tranh chữ này, Tả Viên Triêu mở đầu khen: "Bức tranh chữ của Kiều lão quả thật rất tốt, nhìn nhẹ mà có lực, nhìn kỹ thì có chút phấn khởi, làm cho chúng ta nhìn mà muốn sôi trào nhiệt huyết, cổ vũ cho tinh thần làm việc của chúng ta, tôi đề nghị bức tranh chữ này treo ở công trường sân bay mới, để cho tất cả khách từ kinh thành đến đều có thể nhìn thấy đầu tiên!"

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Thị trưởng Tả có cùng một suy nghĩ với Trương Dương, bây giờ Trương Dương đã làm tốt quảng cáo, ngày hôm nay đã bắt đầu để tại công trường" Những lời này của ông mang ý tứ trào phúng, Tả Viên Triêu cậu đề nghị cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là bắt chước người khác mà thôi.

Tả Viên Triêu có chút xấu hổ, trước mặt nhiều thường ủy như vậy cũng không thể không có phản ứng lại, gã mỉm cười nói: "Tôi thấy hắn là nên lập một cái tại khu khai phá, sau này bên đầu tư nhìn thấy được bức tranh chữ của Kiều lão nhất định là sẽ càng thêm tràn ngập lòng tin"

Đỗ Thiên Dã nói: "Kiều lão là một người không coi trọng hình thức, ông viết bức tranh chữ này mục đích là muốn chúng ta lãnh ngộ tinh thần của ông, chứ không phải là muốn chúng ta làm bệnh hình thức gì cả, tôi đã thương lượng với Trương Dương rồi, hắn đồng ý dâng ra bức tranh chữ của Kiều lão, chờ sau khi làm tốt thì sẽ treo trong phòng họp của chúng ta, mọi người có chịu không"

Đương nhiên là không ai dám nói không chịu, tất cả thường ủy đều cùng nhau vô tay, bao gồm của Tả Viên Triêu, chỉ là trong lòng gã tràn ngập buồn bực, lúc trước biết phó tổng lý Văn là cha nuôi của Trương Dương, nhưng hắn ta quen biết với Kiều lão khi nào chứ? Người có thể làm cho Kiều lão vui vẻ tặng tranh chữ cũng không nhiều, Trương Dương tự nhiên lại có được cái mặt mũi này, thằng nhóc này về sau càng không thể đắc tội được.

Đỗ Thiên Dã nhìn biểu tình kính sợ của các thường ủy, trong lòng thật sự đúng là khuây khỏa rất nhiều, lần này Trương Dương đã giúp ông tránh được một kiếm, loại bỏ chính kiến không nói, địa vị của Kiều lão trong chính đàn là không thể nghi ngờ. Mấy tên thường ủy do Tả Viên Triêu dẫn đầu bởi vì Đỗ Thiên Dã lên làm bí thư thị ủy mà xảy ra mâu thuẫn, cho nên thường xuyên gây khó dễ cho ông, Trương Dương mang đến bức tranh chữ này đã làm chấn động bọn họ, trong thể chế, lời đồn và sự thật cũng quan trọng như nhau, bởi vì người thông minh trong thể chế thật sự rất nhiều, mà người càng thông minh thì càng thích suy nghĩ nhiều, càng suy nghĩ nhiều thì cố kỵ cũng càng nhiều, đến cuối cùng lại dễ dàng lầm tưởng. Đỗ Thiên Dã chính là muốn cho đám người này suy nghĩ miên man, muốn bọn họ lầm tưởng rằng giữa Trương Dương và Kiều lão có quan hệ nào đó không muốn cho người khác biết.

Đỗ Thiên Dã nhân cơ hội này nói: "Xây dựng sân bay mới là công trình quan trọng nhất của Giang thành chúng ta, làm người phụ trách công trình này, đến nay Trương Dương vẫn chỉ là cán bộ cấp phó xử, cái này không tương xứng với thành tích xuất sắc của hắn, tôi thấy có thể suy nghĩ đề bạt đặc biệt một chút"

Tả Viên Triêu va Mã Ích Dân nhìn nhau, hay đấy! Đỗ Thiên Dã muốn đề bạt Trương Dương lên cấp chính xử, cấp chính xử hai mươi hai tuổi, trong toàn bộ Trung Quốc cũng không tìm thấy được mấy người, tốc độ thăng quan của thằng nhãi này còn nhanh hơn cả trực thăng nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất