Y Đạo Quan Đồ

Chương 512-4: Chuyên quyền độc đoán (4)

Khổng Nguyên chính là người phiền muộn nhất ngày hôm nay không thể nghi ngờ rồi, sau khi hội nghị chấm dứt, ông liền đi tìm Kiều Chấn Lương, ngày hôm nay Kiều Chấn Lương đã làm cho ông rất khó khăn, ông không dám toát ra sự bất mãn với Kiều Chấn Lương, nhưng mà ông cần phải làm rõ một việc, vì sao Kiều Chấn Lương lại đột nhiên thay đổi ý niệm trong đầu, lựa chọn Thường Tụng chứ không phải là Ngô Minh?

Kiều Chấn Lương cười tủm tỉm nói: "Lão Khổng, có phải là mất hứng hay không?"

Khổng Nguyên lắc đầu nói:" Tôi thì không có mất hứng, chỉ là dù sao ông cũng nên cho tôi chuẩn bị tâm lý"

Kiều Chấn Lương cười ha hả nói: "Chuẩn bị cái gì? Tôi chỉ là đề nghị, cũng không phải là quyết định cuối cùng, công tác cụ thể vẫn do bộ tổ chức đi làm mà"

Khổng Nguyên thầm nghĩ trong lòng, Kiều Chấn Lương ơi là Kiều Chấn Lương, không ngờ ông lại trêu người như vậy, tôi là bộ trưởng tổ chức, ông là bí thư tỉnh ủy, tôi cuối cùng cũng không thể chống đối lại ông, cho tôi mượn thêm một lá gan tôi cũng không dám.

Kiều Chấn Lương nói: "Lão Khổng, chúng ta đã quen biết không ít năm, có vài chuyện tôi không cũng gạt ông, tôi sở dĩ thay đổi quyết định, là bởi vì tôi nghe được một việc, Ngô Minh vì muốn giành được chức bí thư thị ủy Lam Sơn, trước đó đã đến Đông Giang làm không ít công tác, theo tôi được biết, trong số thường ủy ở đây cũng có không ít người được hắn đến thăm hỏi"

Khổng Nguyên cười cời: "Có chuyện vậy sao?"

Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Lão Khổng, tôi biết Thường Tụng đã gây cho ông một ấn tượng không tốt, đối với chúng ta mà nói, tiêu chuẩn so sánh cán bộ hẳn là nên khách quan công chính, không thể bởi vì hắn nổi bão tại bộ tổ chức của ông mà ông đánh giá hắn như vậy, ông nói có đúng không?"

Khổng Nguyên nói: "Tôi không có ý kiến gì đối với cá nhân đồng chí Thường Tụng, nhưng mà tôi cho rằng loại tính tình này đưa vào công tác thì không tốt"

Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Nói chuyện với hắn đi, chức bộ trưởng của ông không chỉ là phụ trách khảo sát lựa chọn cán bộ, mà còn giúp cán bộ nhận thức được cái chưa đủ của bản thân, chuyện của Lam Sơn quyết định như vậy đi, thiểu số phục tùng đa số, chúng ta tôn trọng ý kiến của mọi người"

Khổng Nguyên thật sự dở khóc dở cười, thiểu số phục tùng đa số? Rõ ràng là một mình ông định đoạt, chuyên quyền độc đoán, những lời này Khổng Nguyên không dám nói ra, ông bất đắc dĩ gật đầu, cáo từ rời đi.

Lúc Trương Dương tỉnh dậy đã là mười giờ sáng rồi, sau khi rửa mặt, thay quần áo đi ra, thì mới phát hiện ra mấy người bạn thân đều đang ngủ say, người khác không có tửu lượng tốt như hắn, cũng không có tố chất thân thể tốt như hắn.

Ra cửa Trương Dương gặp Dư Xuyên mặt vàng như nến, tối hôm qua Dư Xuyên ói cả một đêm, lúc này đã tỉnh táo, cả người không có chút sức, gã thậm chí đã quên tối hôm qua mình đã nói gì với Trương Dương, vô tình bắt chuyện với Trương Dương, kêu khổ không thôi: "Hôm qua tôi uống nhiều quá, làm sáng hôm nay toàn bộ khách hẹn, tất cả đều bị trễ"

Trương Dương cười ha hả nói: "Dư ca, đều là do em không tốt, tối hôm qua uống với anh hợp ý, cho nên một ly rồi lại một ly, làm lỡ đại sự của anh"

Trong lòng Dư Xuyên âm thầm kỳ quái, tên nhóc này sao lại biết lễ phép vậy, tự nhiên gọi mình là Dư ca? Dư Xuyên cười nói: "Cũng không có gì ghê gớm, chuyện làm ăn cũng không thể cưỡng cầu, cái cũ không đi cái mới không đến, nói không chừng sau này còn cái lớn hơn chờ tôi"

Trương Dương nói: "Trở về nghỉ ngơi một chút đi, chờ buổi trưa cùng đi ăn"

Đầu của Dư Xuyên đau như búa bổ, nói: "Không được, chỉ sợ uống nữa là tôi phải bỏ mạng tại đây, tôi về trước thì tốt hơn, à đúng rồi, xe của cậu xong rồi, có cần tôi đưa đến không?"

Trương Dương nói: "Em cùng đi với anh"

Đi đến nhà máy Vạn LÝ, Trương Dương thấy chiếc xe của mình đã rực rỡ hẳn lên, Dư Xuyên đã cho rửa xe sạch sẽ, còn đặc biệt đánh bóng nó, vết trầy trên xe cũng đã được sửa chữa toàn bộ.

Trương Dương đi dạo một vòng quanh xe một cách thỏa mãn, chuyển hướng với Dư Xuyên, nói: "Bao nhiêu tiền?"

Dư Xuyên cười nói: "Người một nhà sao có thể thu tiền của cậu"

Trương Dương nói: "Anh em ruột còn tính rõ ràng, anh làm ăn cũng không dễ dàng, em cũng không thể để cho anh làm không công được"

Dư Xuyên nói: "Thật không nên, không phải là tôi nịnh bợ cậu, mà là vì cậu coi tôi là bạn, tiền này tôi không thể thu được"

Lúc Trương Dương còn đang chuẩn bị kiên trì, thì nghe thấy một giọng nữ phía sau: "A, đây không phải là thị trưởng Trương sao?"

Trương Dương xoay người lịa, thấy Lương Tư mặc một bộ đồ màu đen xuất hiện phía sau hắn, Lương Tư đến lấy xe, xe của cô ta cũng được tiến hành bảo dưỡng trong nhà máy Vạn Lý, nhìn thấy Trương Dương, cô chủ động đi tới, khóe môi lộ ra một nụ cười, chỉ là ảnh mắt mang theo một tia phẫn nộ: "Thị trưởng Trương, tôi đang muốn tìm anh"

Trương Dương cười nói: "Tìm tôi có việc gì?" Thật ra khi hắn nhìn thấy Lương Tư liền rõ ràng, ngày hôm qua mình đụng một con chó, mà con chó đó là của Lương Đức Quang, Lương Đức Quang lại là đại ca của Lương Tư.

Lương Tư nói:" Đại ca của tôi không hiểu chuyện, mạo phạm đến anh, tôi xin lỗi anh một tiếng"

Trương Dương nghe ra những lời này của Lương Tư có chứa đầy mùi thuốc súng, hắn cười nói: "Đừng khách khí, thật ra là tôi đụng chết con chó của anh trai cô"

Lương Tư nói ;" Đại ca tôi thương nhất là con chó đó, mà con chó đã chết, anh ấy thương tâm quá độ nên sinh bệnh, nói cái gì cũng phải kiện anh, tôi đã nói rồi, thị trưởng Trương là bạn, chỉ là anh tôi không nghe, bây giờ đang tìm người viết đơn khởi tố, muốn kiện anh ra tòa, anh nói có cần thiết không? Một việc nhỏ như vậy, mà phải khiến cho mọi người khó xử" Những lời nói của Lương Tư tràn ngập ý tứ uy hiếp.

Trương Dương cười cười, hắn cũng khinh thường loại đàn bà như Lương Tư, ỷ vào anh rể là cục trưởng cục điện lực tỉnh, mà xem mình trở thành bà hoàng, gần đây trải qua một số chuyện, tính tình của Trương đại quan nhân cũng thay đổi rất nhiều, đối với đàn bà hắn cũng khoan dung độ lượng hơn một chút, dù sao thì Lương Tư cũng là người hợp tác với Lương Thành Long, mình không nên tính toán với loại đàn bà này, Trương Dương nói: "Con chó của hắn bao nhiêu tiền, tôi đền cho hắn là được, chúng ta đều là bạn bè, không cần phải vì một con chó mà tổn thương hòa khí"

Lương Tư nghe ra ý ngoài lời nói của Trương Dương, hắn nói con chó này không phải đã chết rồi sao, hắn quanh co một vòng rồi cũng chửi đại ca của cô.

Lương Tư nói: "Tôi cũng đã nói như vậy, nhưng mà anh của tôi tính tình rất cứng, quyết định chuyện gì thì cho dù là mười trâu cũng không kéo lại được, bây giờ một lòng muốn kiện anh, còn nói anh đánh anh ấy, công an còn bắt anh ấy đưa ra báo cáo nghiệm thương. Tôi nói thị trưởng Trương đâu phải là người như vậy, anh sao có thể chấp nhất loại người như anh của tôi"

Trương Dương cười nói: "Muốn kiện thì cứ để hắn kiện đi, yên tâm, tôi sẽ không vì chuyện của hắn mà làm ảnh hưởng đến hòa khí của chúng ta"

Lương Tư nói: "Tôi về sẽ khuyên anh ấy lại"

Trương Dương tươi cười nói: "Đừng khuyên, tôi thấy anh của cô không đụng tường là không quay đầu lại đâu, không thấy hoàng hà thì tâm chưa chết, cứ để cho anh ấy đi kiện, nói không chừng tôi và hắn có thể không đánh thì không quen nhau đấy"

Lương Tư cũng nghe ra được, người ta đang uy hiếp cô đấy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất