Y Tiên Thiểu

Chương 558: Lót đường cho Liễu Tiểu Đồng (2)

Liễu Tiểu Đồng nói:

- Chẳng qua, tôi hi vọng có thể làm rõ nguyên lý bên trong. Cậu cũng biết, nếu như có thể biết rõ ràng nguyên lý bên trong, như vậy sẽ có cách mở rộng sử dụng, mở rộng quy mô sản xuất dược thảo, từ đó giải quyết được vấn đề khó khăn khốn nhiễu thuốc bắc.

- Suy nghĩ của cậu không tệ.

Tùy Qua cũng không biết nên trình bày linh khí, trận pháp như thế nào với Liễu Tiểu Đồng, đành phải thuận theo ý nghĩ của Liễu Tiểu Đồng tiếp tục nói:

- Như vậy đi, cậu có thể vừa trồng dược thảo, vừa làm rõ nguyên nhân và nguyên lý bên trong, chính là vừa làm việc, vừa tiến hành nghiên cứu phát minh.

- Trồng dược thảo?

Liễu Tiểu Đồng nói:

- Làm việc? Làm việc cho ai?

Tùy Qua gật đầu, nói:

- Làm việc cho tôi. Nhưng, nói đúng ra, là làm việc cho cậu. Nếu như cậu có thể trồng ra loại dược thảo có phẩm chất gần tương tự, có thể bán hết cho tôi. Tôi nghĩ, dù thế nào, cũng kiếm được nhiều hơn cậu làm thêm ngoài giờ.

- Ừ, nghe rất hấp dẫn.

Liễu Tiểu Đồng suy nghĩ một lát, tiếp tục nói:

- Nhưng cậu nên biết, muốn trồng dược thảo quy mô lớn, cũng không phải một hai nhà kính là có thể giải quyết vấn đề . Như vậy, thổ địa này từ đâu tới? Số nhà kính và thiết bị lấy từ đâu ra. . . Còn cả số ngọc thạch bố trí mà cậu nói cũng tốn rất nhiều tiền, đúng không? Hiện tại, cậu cũng không phải không biết, cả thành phố Đông Giang, kể từ khi cả nước trên dưới làm bất động sản, phạm vi đất đai cách trung tâm thành phố Đông Giang 10 km đều bị nhét vào phạm vi khai phá, xây dựng. Nói là khai phá, trên thực tế chính là mở rộng bất động sản. Cậu xem đấy, ngay cả khu vực phụ cận giáo khu Phát Phong, rất nhiều nông dân đều không trồng lương thực, chỉ tùy tiện trồng mấy cây ăn quả, sau đó chờ chính phủ mua đất bồi thường.

- Không ngờ cậu cũng biết nhiều chuyện như vậy.

Tùy Qua cười nói.

- Chẳng lẽ cậu cho rằng Liễu Tiểu Đồng này là con mọt sách hay sao?

Liễu Tiểu Đồng nói:

- Thật ra, tôi sở dĩ liều mạng cố gắng đi học như vậy, cũng chính là vì muốn sau này tìm được một công việc tốt, không cần cả đời sống ở nông thôn gặp cảnh khốn cùng. Nói thật, tôi rất sợ nghèo khó. Thật ra, ở quê tôi, những người đó tựa hồ cũng chỉ biết sống, nhưng phàm là người trưởng thành, cậu sẽ rất khó nhìn thấy nụ cười trên mặt bọn họ, bởi vì hàng ngày đều phải sầu khổ tính toán cuộc sống, rồi lại bị cuộc sống hành hạ. Ngày qua ngày, năm qua năm, cho đến khi bọn họ chết già, bệnh chết, vĩnh viễn trở thành bóng ma trong cuộc sống nghèo khó.

- Cảm thụ của cậu, tôi có thể hiểu được.

Tùy Qua khẽ thở dài nói:

- Tôi cũng từng ở một nơi rất nghèo khó.

Nơi Tùy Qua nói, dĩ nhiên chính là Bạch Lưu Câu.

Suy nghĩ, cuộc sống của người ở Bạch Lưu Câu, thật sự là đả kích rất lớn đối với Tùy Qua.

- Được rồi, không nói chuyện này nữa.

Liễu Tiểu Đồng nói:

- Thật ra, như tôi vừa nói. Suy nghĩ của cậu rất thú vị, hơn nữa cũng có thể thực hiện. Chỉ có điều chuyện đất đai và nhà kính….bằng không, cậu mượn hai nhà kính trước cho tôi sử dụng, chờ tôi trồng ra dược thảo, bán lấy tiền, sau này từ từ phát triển quy mô.

- Từ từ? Vậy phải đợi đến khi nào?

Tùy Qua cười cười:

- Nếu như muốn làm, chúng ta phải làm đại quy mô. Quy mô một hai nhà kính, khẳng định là không đủ. Dù thế nào, cũng cần một hai trăm cái mới được.

- Một hai trăm cái?

Liễu Tiểu Đồng cả kinh trợn mắt:

-Vậy. . . ít nhất cũng cần đầu tư mấy trăm vạn, hơn ngàn vạn tài chính!

- Phương diện đầu tư tài chính, dĩ nhiên cậu không cần quan tâm.

Tùy Qua nói:

- Tôi sẽ nghĩ cách.

- Haha, tôi quên mất, hiện tại cậu cũng là đại lão bản rồi.

Liễu Tiểu Đồng cười nói:

- Tôi nói cho cậu biết, ngàn vạn lần đừng đánh giá thấp trí khôn của những thôn dân phụ cận, chớ nhìn thấy bọn họ bình thường không để ý đến đất đai, nhưng một khi có người muốn thuê đất của bọn họ, bọn họ có thể hung hăng gõ một khoản đấy.

- Yên tâm đi, chỉ cần có đầu tư tài chính, những vấn đề này, cũng không phải vấn đề khó khăn.

Tùy Qua nói:

- Tóm lại, những chuyện liên quan đến đến vấn đề tài chính, cậu không cần quan tâm. Cậu chỉ cần suy nghĩ thật kỹ, xem nhà kính nên ứng với thiết kế, cần thiết bị như thế nào. Quan trọng hơn, cậu tính toán trồng các loại dược thảo như thế nào. Những thứ này, mới là chuyện cậu cần quan tâm.

- Tài chính, thiết bị…đều để cậu giải quyết, vậy tôi. . sao có thể gọi là gây dựng sự nghiệp?

Liễu Tiểu Đồng nói.

- Tôi biết, tiểu tử cậu đích thị không cam lòng làm một công nhân làm thuê, chúng ta lại là huynh đệ cùng phòng, tôi cũng không có ý định thuê cậu làm công nhân cho mình. Cho nên, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu hai mươi phần trăm cổ phần.

- Như vậy sao được, tôi không bỏ ra tài chính, cũng không bỏ ra thiết bị, lại không biết xấu hổ chiếm hai mươi phần trăm cổ phần. Cho dù cậu cho tôi, tôi cũng không thể mặt dày hưởng thụ. Không sai, tôi không cam lòng làm thuê, nhưng tôi cũng không muốn đặc biệt chiếm tiện nghi của người khác.

- Ai nói cho cậu chiếm tiện nghi?

Tùy Qua cười nói:

- Tôi còn chưa nói hết. Hai mươi phần trăm cổ phần này, cũng không phải đưa không cho cậu. Hai mươi phần trăm cổ phần này, tôi sẽ quy thành tiền, sau này khấu trừ từ trong hoa hồng chia cho cậu hàng năm. Cho đến khi tôi thu hồi tiền vốn của hai mươi phần trăm này, hai mươi phần trăm cổ phần này mới hoàn toàn thuộc về cậu.

- Làm sao nghe như tôi vẫn chiếm tiện nghi?

Liễu Tiểu Đồng cười nói.

- Vậy cậu cứ xem như tôi là một thiên sứ đầu tư của cậu đi, tôi là nhìn trúng tiềm lực đầu tư của cậu. Chỉ cần cậu trồng được những dược thảo này, mau sớm thực hiện tăng trưởng lợi nhuận, để tôi thu hồi vốn, như vậy phần thưởng hai mươi phần trăm cổ phần này không là gì cả, đúng không?

- Được, tôi biết cậu muốn giúp tôi, nếu như tôi còn từ chối, đó chính là làm kiêu.

Liễu Tiểu Đồng nói:

- Tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ cố gắng bảo đảm đầu tư của cậu sẽ không biến thành nước dội lá khoai, hết sức kiếm tiền cho cậu.

- Chúng ta cùng kiếm tiền.

Tùy Qua cười nói.

Giao chuyện trồng dược thảo cho Liễu Tiểu Đồng, Tùy Qua cũng đã trải qua suy nghĩ.

Đầu tiên, thông qua một hai tháng quan sát, Tùy Qua nhìn ra được Liễu Tiểu Đồng là một người làm bất cứ chuyện gì cũng rất chân thành, không giống như Giang Đào và Cao Phong, chuyện gì cũng chỉ nhiệt tình nửa vời, chuyện trọng yếu như vậy giao cho hai người bọn họ, không đáng tin.

Ngoài ra, chuyện trồng dược thảo, đặt ở chỗ khác không thích hợp, phải ở gần trụ sở đào tạo thực vật. Bởi vì nơi này có linh điền, linh thảo, trình độ linh khí nồng nặc trong thiên địa cũng cao hơn nơi khác, trồng dược thảo ở đây cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Cho dù có vấn đề, Tùy Qua cũng có thể kịp thời giải quyết.

Còn nữa, thỉnh thoảng còn có thể để Tiểu Ngân Trùng làm việc, cải thiện một chút thổ nhưỡng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất