Yêu Long Cổ Đế

Chương 1078: Hai chữ tương lai (2)

Chương 1078: Hai chữ tương lai (2)
(Bị lặp chương nhưng nội dung vẫn liền mạch.)
Tô Hàn nhìn thoáng qua Nam Cung Ngọc, đột nhiên hỏi: “Ngươi không tức giận?”
“Tức giận, dĩ nhiên tức giận!”
Nam Cung Ngọc lập tức hai tay ôm quyền, giả bộ như tức giận: “Nhưng tức giận cũng không có tác dụng gì! Bốn tháng rồi, ngươi chưa từng tới tìm ta, chỉ có ta tự mình hờn dỗi, xem ra ngươi không quan tâm ta chút nào. Ta còn chưa có trở lại trong cung, lại đụng phải thúc thúc, cái chiêu thu nhận đệ tử vậy mà ngươi cũng không nói trước với ta, làm hại ta lại đi đi về về phí công một chuyến.”
Tô Hàn có chút im lặng, khi đó ngươi cũng không có hỏi mà!
Hơn nữa, ngay cả bản thân ta cũng đã quên mất, nếu không phải Liên Ngọc Trạch nhắc đến thì ta cũng không nhất định nhớ ra, làm sao có thể nói cho ngươi biết.
Nhưng Tô Hàn cũng không có ý định tranh cãi với tiểu nha đầu này, xoa xoa đầu của nàng, cười nói: “Có thể nghĩ thông suốt thì tốt.”
“Đừng động vào ta!”
Nam Cung Ngọc vùng vẫy một hồi, chợt hơi đỏ mặt, vội vàng nói: “Đừng xoa nữa!”
“Ha ha…”
Tô Hàn liền cười ha hả.
“Ngươi đừng chỉ biết cười, cười cười cười, ngày nào cũng chỉ biết cười, trừ cười ra thì cái gì cũng không biết.”
Nam Cung Ngọc trợn mắt nói: “Ngươi nhất định phải hứa với ta, ta muốn trở thành đệ tử thân truyền của ngươi. Đương nhiên, mặc kệ ngươi có đồng ý hay không, lần này ta sẽ ở lại nơi này không đi, ngươi phải lo cho ta ăn, cho ta ở, cho ta tu luyện, cho ta linh thạch, cho ta… Ai da, chính là lo tất cả mọi chuyện cần thiết.”
Tô Hàn lộ ra vẻ mặt sầu khổ, nhìn về phía Man Thành: “Tiền bối, chẳng lẽ cung chủ cố ý bảo cô ấy làm chuyện này?”
“Cái này ta cũng không biết.” Man Thành cười ha ha một tiếng, vội vàng khoát tay, ra hiệu việc này không liên quan gì đến mình.
“Ngươi đứng qua một bên trước đi, đừng quấy rối ở chỗ này, nhiều người như vậy, ta vẫn còn phải tiếp đãi người ta.” Tô Hàn bất đắc dĩ nói.
“Được, vậy ta sẽ cho rằng ngươi đã đồng ý.” Nam Cung Ngọc hì hì cười một tiếng, ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Tô Hàn có thể cảm giác được có hai ánh mắt sát ý đang nhìn mình ở phía sau, toàn thân có chút ớn lạnh.
Hai đôi mắt đó đến từ Tiêu Vũ Tuệ cùng Tiêu Vũ Nhiên.
Tuy nhiên, Tô Hàn giả bộ như không nhìn thấy, cười híp mắt với đám người Man Thành.
Chẳng bao lâu, có người Phượng Hoàng tông dẫn Man Thành vào trụ sở tông môn, mà Tô Hàn vẫn đứng ở đây.
Hắn biết, hôm nay khẳng định mười đại tông môn siêu cấp đều sẽ tới.
...
Quả nhiên, không lâu sau khi Nhất Đao cung đến, nơi xa hư không ầm ầm một tiếng, tiếng sấm vang vọng, càng có những vết nứt lớn trực tiếp bị xé toạc.
Một ánh sáng vàng lóe lên, đó là một thanh trường kiếm cực lớn, trên trường kiếm này có hàng chục người đang đứng, tất cả đều mặc trang phục của Yêu Ma vực.
“Ha ha ha, Tô tông chủ, từ khi chia tay đến giờ vẫn bình an vô sự chứ!”
Tiếng cười lớn phát ra từ miệng một người đàn ông trung niên trên thanh đại kiếm, bọn họ từ trong hư không chậm rãi hạ xuống, cuối cùng đứng ở trước mặt Tô Hàn.
Bên cạnh nam tử trung niên này có hai vị lão giả, phía sau lão giả là một đám đệ tử trẻ tuổi.
Sau khi các đệ tử hạ xuống, đều hơi cúi đầu về phía Tô Hàn, chắp tay nói: “Tô Tôn.”
“Các hạ là?” Tô Hàn hỏi, hắn cũng chưa từng gặp qua người này.
Người đàn ông trung niên đột nhiên cười nói: “Tại hạ là Bùi Hổ hộ pháp của Yêu Ma vực.”
“Thì ra là Bùi hộ pháp.”
Tô Hàn cười nói: “Chư vị đường xa đến đây chắc đã mệt nhọc, vào Phượng Hoàng tông nghỉ ngơi một chút, chờ một lúc nữa ta sẽ tổ chức yến hội, đến lúc đó, Tô mỗ kính Bùi hộ pháp một chén.”
“Lời nói này, hẳn là Bùi mỗ kính Tô tông chủ một chén mới phải.”
Sau khi Bùi hổ nói xong, lại cùng Tô Hàn nói chuyện phiếm vài câu, sau đó đi theo đệ tử Phượng Hoàng tông tiến vào trụ sở tông môn .
Nhìn bóng lưng của bọn hắn, Lưu Vân nhẹ giọng thở dài: “Đây chính là sức mạnh! Người trong Yêu Ma vực, luôn luôn lạnh nhạt với con người, giống như giết tổ tông mười tám đời của bọn hắn. Trừ phi là loại cường giả siêu cấp kia thì bọn hắn mới có thể trưng mặt cười tương ứng. Trước đây khi đối mặt với chúng ta cũng không phải tư thế này.”
“Nếu biết vậy thì phải cố gắng tu luyện.” Tô Hàn nói.
Lưu Vân đột nhiên giật giật khóe miệng, ngừng nói.
Thời gian kế tiếp, Hóa Thần các, Thái Bình tông, cùng với Thánh Linh điện, không biết là do thương lượng hay chỉ vừa gặp mặt, ba đại tông môn siêu cấp lại cùng nhau đến.
“Tô tông chủ, lại gặp mặt.”
Bên phía Thánh Linh điện, Vũ Văn Trung Thành đích thân dẫn đội, sau khi hạ xuống liền ôm quyền về phía Tô Hàn.
“Mau vào trong đi.”
Tô Hàn làm động tác ‘xin mời ’, rồi nói: “Xem ra mặt mũi Phượng Hoàng tông ta vẫn còn khá lớn, Vũ Văn điện chủ vậy mà cũng đích thân tới, nếu Tô mỗ mà hầu hạ không tốt, sau này mà truyền ra ngoài, chẳng phải là bị cười một phen?”
“Sao lại nói như vậy? Quan hệ của ta và ngươi, chính là dù cơm rau dưa thì cũng có thể nâng cốc ngôn hoan!” Vũ Văn Trung Thành khách khí nói.
Dẫn đầu Thái Bình tông, đúng là Kiếm thánh Từ Hỏa, mà dẫn đầu Hóa Thần các, thì là Thần Chủ Viên Thiên Phong.
Thấy Tô Hàn vẫn đang nói chuyện với Vũ Văn Trung Thành, hai người liếc nhau, khẽ nhíu mày, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt.
Sau một khắc, Từ Hỏa ôm quyền về phía Tô Hàn nói: “Tô tông chủ, Phượng Hoàng tông có một sự kiện lớn như vậy đã truyền cảm hứng cho các tu sĩ toàn bộ đại lục Long Võ, quả nhiên thật đáng mừng, Từ mỗ ở đây xin chúc mừng một phen.”
Viên Thiên Phong cũng mỉm cười nói: “Đã mấy năm không gặp, Tô tông chủ đã đến được như ngày hôm nay, Phượng Hoàng tông càng mạnh làm người khiếp sợ, Viên mỗ bội phục.”
“Đa tạ hai vị.”
Đối mặt bọn hắn, Tô Hàn không có đối đãi khách khí như với Vũ Văn Trung Thành, vẻn vẹn cười nhạt nói: “Hai người từ xa đến, nghĩ rằng cũng đã cực kỳ mệt nhọc, người bên dưới đã sắp xếp chỗ ở cho Hóa Thần các cùng Thái Bình tông, hai vị đi theo bọn hắn là được, đợi đến ngày thu nhận đồ đệ, tự nhiên sẽ có người thông báo cho các ngươi.”
Nghe vậy, vẻ mặt Từ Hỏa cùng Viên Thiên Phong đều thay đổi.
Luận tu vi, bọn hắn cùng Vũ Văn Trung Thành tương xứng, luận địa vị, bọn hắn cũng không thua kém Vũ Văn Trung Thành, nhưng thái độ của Tô Hàn đối với họ rõ ràng khác xa với Vũ Văn Trung Thành.
“Thật sự là một kẻ thù dai.” Viên Thiên Phong thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng nét mặt của Từ Hỏa mờ mịt, sau một lát, bỗng nhiên nói: “Tô tông chủ, chuyện ngày đó…”
Tô Hàn dường như biết hắn muốn nói gì, không đợi hắn nói xong thì đã bị Tô Hàn cắt ngang.
“Quá khứ đã qua rồi. Mình phải hướng tới tương lai, không phải sao?”
“Tương lai, mới thật sự là tồn tại, tương lai, mới làm người hướng tới, các hạ cảm thấy thế nào?”
Vẻ mặt Từ Hỏa không thay đổi, đáy lòng lại trầm xuống.
Hắn cố ý muốn có một mối quan hệ tốt với Tô Hàn, nhưng Tô Hàn, hoàn toàn là tránh xa người ngàn dặm.
Hai chữ ‘Tương lai’, rõ ràng là đang nói với Từ Hỏa, đồng thời cũng là đang nhắc nhở Viên Thiên Phong, ngày đó các ngươi đều không để ta vào mắt, có bao giờ nghĩ tương lai ta sẽ có được thành tựu như vậy không?
Yêu Long Cổ Đế
Diêu Vọng Nam Sơn

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất