Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 112: Tông môn ta là phế tông 1

Chương 112: Tông môn ta là phế tông 1
Đứng trước tấm bia đá.
Sở Duyên ngẩng đầu nhìn tấm bia đá, ngây người một lát.
Hắn chậm rãi vươn tay từ trong ống tay áo rộng ra.
Lạch cạch.
Tay chạm lên trên tấm bia đá.
Cảm giác lạnh lẽo truyền tới.
Không đợi Sở Duyên tinh tế cảm nhận.
Một dòng lực lượng trào từ trong tấm bia đá ra, tiến vào trong cơ thể hắn.
Sở Duyên muốn kháng trụ lực lượng này theo bản năng.
Nhưng hắn chưa kịp ngăn cản.
Lực lượng trong tấm bia đá kia đã biến mất.
Cùng lúc đó.
Tấm bia đá cũng bắt đầu tỏa ra hào quang.
Chỉ thấy trong tấm bia đá tỏa ra ánh sáng màu nâu.
Đây là…
Phàm Linh Căn?
Không đúng!
Sở Duyên có thể nhìn ra được.
Trong ánh sáng màu nâu này, rõ ràng xen lẫn hào quang màu khác.
Có màu vàng kim, có màu đỏ, cũng có màu lam, còn có nhiều màu khác nữa.
Những hào quang này có vẻ nhỏ, xen lẫn ở trong hào quang màu nâu.
Đây là có ý gì?
Sở Duyên ngây ngẩn cả người, không phải nói Thiên Linh Căn sao?
Đây là thứ đồ chơi gì.
Linh căn bắp cải?
Linh căn bánh chẻo?
Bên trong có nhân bánh sao?
Sở Duyên quay đầu nhìn về phía tu sĩ trung niên.
Kết quả tu sĩ trung niên cũng lộ ra vẻ mặt mê mang, không biết Sở Duyên đây là linh căn gì.
Xôn xao!
Hai tu sĩ cảnh giới Kim Đan ở ngoài quảng trường thấy thế, chân giẫm lên phi kiếm, nhanh chóng bay tới quảng trường.
“Bái kiến trưởng lão.”
Tu sĩ trung niên vội vàng hành lễ.
Hai tu sĩ cảnh giới Kim Đan không để ý tới lão ta, lập tức đi tới trước tấm bia đá nhìn kỹ, hai người liếc nhau, đều lắc đầu.
“Đây là Tạp Linh Căn, miễn cưỡng có thể thu nạp vào tông.”
Một tu sĩ cảnh giới Kim Đan trong đó nói.
Sở Duyên đứng ở một bên lúc này ngây người.
Tạp Linh Căn?
Đó là thứ đồ chơi gì?
Vừa nghe đã biết không phải thứ tốt lành gì.
Hắn là thiên tài như vậy, vậy mà không phải Thiên Linh Căn?
Nhưng mà, rốt cuộc Tạp Linh Căn là thứ gì.
Trong lòng Sở Duyên tràn ngập nghi ngờ.
“Xin hỏi Tạp Linh Căn là có ý gì? Có mạnh hay không?”
Sở Duyên mở miệng hỏi.
Hai tu sĩ cảnh giới Kim Đan không trả lời, chân giẫm lên phi kiếm rời đi, vẻ mặt kiêu ngạo.
Trái lại tu sĩ Trúc Cơ trung niên tốt bụng trả lời.
“Tạp Linh Căn là tốt hơn Phàm Linh Căn một chút, nói đơn giản, chính là có thể sửa một cái, cái gì đều không tu ra linh căn môn đạo.”
“Tốt hơn Phàm Linh Căn một chút là được, nhưng mà ngươi cũng có thể gia nhập Trường Hà Tông ta, sau này bước vào con đường tu tiên, nói không chừng trong quá trình tu tiên, ngươi chiếm được cơ duyên gì đó, có thể bù lại thiếu sót của linh căn?”
“Cho nên giữ vững tinh thần, đợi tới Trường Hà Tông bọn ta đi.”
Tu sĩ Trúc Cơ trung niên cổ vũ.
Nói tới nói lui.
Tu sĩ Trúc Cơ trung niên không cảm nhận được người thanh niên này có tiềm lực gì.
Dẫn về tông chỉ là thêm người mà thôi.
Dù sao có lúc, tông môn xảy ra xung đột với tông môn khác, đứng sóng đôi với nhau, nhiều người, khí thế sẽ hung hãn hơn một chút.
Còn Sở Duyên.
Hắn đang hoài nghi bản thân.
Chẳng lẽ hắn không phải là thiên tài?
Tạp Linh Căn, tốt hơn Phàm Linh Căn một chút mà thôi?
Chuyện này không đúng.
Dựa theo bình thường mà nói, hắn không nên là Thiên Linh Căn sao?
Chắc chắn là tấm bia đá này có vấn đề.
Chắc chắn không phải hắn là phế vật.
Sở Duyên ngây người, lọt vào trong mắt tu sĩ Trúc Cơ trung niên, lại biến thành mất mát khi mình sinh ra linh căn nhỏ yếu.
“Được rồi, có lẽ linh căn cũng không quan trọng như vậy, đừng nghĩ lung tung nữa, đi thu thập đồ đi, theo bọn ta về tông.”
Tu sĩ Trúc Cơ trung niên không đành lòng nhìn, khuyên một câu.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên đứng bên cạnh lập tức hoàn hồn.
Đến Trường Hà Tông tu tiên sao?
Hình như khả thi.
Hắn tu tiên không có cơ sở, dựa vào một bản “pháp quyết tu luyện cơ sở giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí” khổ tu, thực sự quá khó khăn.
Nếu có thể gia nhập tông môn tu tiên chính tông, lại phối với Vô Đạo Tông của mình.
Đến lúc đó còn không phải cảnh giới tăng cao?
Nhưng mà hắn là tông chủ của một tông, không biết thân phận này, còn có thể làm đệ tử của tông môn khác hay không.
Nghĩ như vậy, Sở Duyên muốn mở miệng hỏi thử.
“Xin hỏi vị tu sĩ này, bản thân ta là tông chủ một tông môn, không biết thân phận này còn có thể gia nhập Trường Hà Tông tu tiên không?”
Sở Duyên mở miệng hỏi.
“Hả? Ngươi còn là tông chủ của một tông môn sao? Có phẩm cấp gì?”
Tu sĩ Trúc Cơ trung niên không thèm để ý hỏi.
Đệ tử tông môn bọn họ, có một số học thành tài xong, đều thành lập một số tông môn nhỏ.
Tuy chưa vào tông đã có tông môn rất hiếm, nhưng không phải không có.
Nhưng mà cũng có quy củ.
Đệ tử có tông môn muốn gia nhập Trường Hà Tông, như vậy tông môn tự mang không thể cao hơn bát phẩm.
Nếu là tông môn trên bát phẩm…
Vậy cần gia nhập Trường Hà Tông làm gì?
Phải biết rằng Trường Hà Tông chỉ là tông môn lục phẩm mà thôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất