Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 127: Cảnh giới Kim Đan nào rảnh rỗi như vậy 2

Chương 127: Cảnh giới Kim Đan nào rảnh rỗi như vậy 2
Sở Duyên “rung rung” tìm một mảnh vải to, vô cùng nhanh nhẹn lấy hết sách trên giá sách xuống.
Thực ra không tính là nhiều, chỉ hơn hai mươi cuốn.
Sau khi Sở Duyên lấy đi, quyết định rất nhanh, xoay người rời đi, khiêng một cái túi to, đi tìm Lý Nhị Cương.
Dẫn theo Lý Nhị Cương, Sở Duyên lập tức chuồn đi.
Nhân lúc bóng đêm, điều khiển pháp vân rời khỏi Trường Hà Tông.
Đệ tử thủ vệ của Trường Hà Tông chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, đâu phát hiện ra Sở Duyên đã rời đi.
Sở Duyên một đường rời đi, không bị bất cứ người nào ngăn cản, rời đi vô cùng thuận lợi.

Chuyện Công Pháp Các khu vực đệ tử bình thường bị mất trộm, mãi đến sáng ngày hôm sau mới bị phát hiện.
Tin tức này truyền ra, bị tông chủ Trường Hà ngụy trang thành đạo sư truyền pháp biết được trước tiên.
“Cái gì? Công Pháp Các bị mất trộm? Đống công pháp bỏ đi đó cũng bị người ta trộm sao? Có pháp lực cảnh giới Kim Đan dao động à?”
“Ngươi đang nói đùa à, đống công pháp bỏ đi đó, có gì đáng để trộm?”
“Một cảnh giới Kim Đan, đi trộm đám công pháp bỏ đi này làm gì, còn chạy trốn rồi hả? Ngươi chưa tỉnh ngủ hay là ta chưa tỉnh ngủ?”
Tông chủ Trường Hà lập tức cảm thấy không có khả năng.
Trong Công Pháp Các khu vực đệ tử bình thường có thứ gì?
Thực sự chỉ là một số công pháp bỏ đi, dùng để trang trí mà thôi.
Tuy ở mặt ngoài là nói có trưởng lão cảnh giới Kim Đan trấn giữ, nhưng chỉ là nói một chút mà thôi.
Thực tế cảnh giới Kim Đan đâu rảnh đi quản Công Pháp Các đó.
Nhưng Công Pháp Các như vậy, cũng bị mất trộm sao?
Cảnh giới Kim Đan nào rảnh rỗi như thế?
Không đúng!
Tông chủ Trường Hà đột nhiên nghĩ tới gì đó, mở to hai mắt nhìn…

Trường Hà Tông, trong điện đường khu vực đệ tử bình thường.
Tông chủ Trường Hà đang đi qua đi lại, trên mặt tràn ngập lo lắng.
Lão ta phái Triệu trưởng lão đi điều tra thông tin.
Không biết hiện giờ kết quả thế nào.
Điều này khiến lão ta có chút sốt ruột.
Cho nên mới đi qua đi lại trong điện đường.
Một lát sau, một tia lưu quang bay qua.
Triệu trưởng lão đi vào trong điện đường, vẻ mặt cũng rất sốt ruột.
“Tông chủ, giống như ngươi nói, vị đó không thấy nữa, còn có một đệ tử tên Lý Nhị Cương, cũng không thấy nữa.”
Triệu trưởng lão vội vàng nói.
Những lời này vừa nói ra.
Tông chủ Trường Hà vẫn đang đi qua đi lại lập tức dừng bước, bỗng nhiên nhẹ nhàng thở ra.
Lão ta…
Lão ta đã hiểu!
Thì ra là như vậy.
Chuyện Công Pháp Các khu vực đệ tử bình thường bị mất trộm, chắc chắn là do vị đó làm.
Chẳng trách…
Chẳng trách vị đó sẽ giả bộ như cảnh giới Kim Đan, còn làm đệ tử của Trường Hà Tông.
Rõ ràng cho thấy đang du hí nhân gian.
Nếu lão ta đoán không sai.
Vị nào đó muốn thể nghiệm làm “cuồng đồ pháp ngoại”, cho nên mới làm như thế.
Biết cách chơi, đúng là biết cách chơi!
Tông chủ Trường Hà lộ ra nụ cười, toàn bộ đều đã sáng tỏ.
Xem ra đây là lạc thú của cường giả chân chính?
Du hí nhân gian.
Thể nghiệm thân phận khác nhau.
Một khi đã như vậy, vậy lão ta chắc chắn phải nhúc nhích tay tượng trưng, khiến vị này cảm nhận được nhiều mới được.
“Ý của vị này, ta đều đã rõ! Thực ra vị này muốn thể nghiệm cuộc sống mà thôi, nếu như mất trộm, đều là một số công pháp bỏ đi, vậy thì không cần để ý.”
“Nhưng nếu vị này muốn thể nghiệm cuộc sống, vậy chúng ta chắc chắn phải phối hợp một chút, Triệu trưởng lão, nhanh đi truyền lệnh, bảo mười trưởng lão cảnh giới Kim Đan trong tông đuổi bắt vị này, nhưng nhớ kỹ, chỉ có thể đuổi theo, không được tùy ý phát động công kích, tránh mạo phạm tới vị đó!”
“Còn nữa, đuổi theo thì đuổi theo, chỉ cần khiến vị này thể nghiệm cuộc sống là được, trăm ngàn lần đừng quá mức.”
Tông chủ Trường Hà chỉ sốt ruột một lát, cười to nói.
Vẻ mặt Triệu trưởng lão hoang mang, không rõ chân tướng.
Nhưng sau khi tông chủ Trường Hà giải thích một lát, hoàn toàn tỉnh ngộ, xoay người đi truyền đạt mệnh lệnh.
Tông chủ Trường Hà đứng tại chỗ sờ cằm, nhìn bầu trời bên ngoài điện phủ.
Vị này sẽ hài lòng chứ?
Chậc chậc.
Đây là cuộc sống hàng ngày của lão đại sao?
Cũng đúng, cảnh giới của vị này, chỉ sợ không biết đạt tới mức độ nào, thay vì tu luyện, không bằng tôi luyện trong hồng trần.
Khi nào lão ta mới đạt tới cảnh giới như vậy đây.
Tông chủ Trường Hà thở dài một hơi.

Tông chủ Trường Hà không biết rằng, một chiêu để Sở Duyên trải nghiệm cuộc sống của lão ta, suýt hù chết Sở Duyên.
Khi Sở Duyên cảm nhận được phía sau có cảnh giới Kim Đan đuổi theo, sợ tới mức hồn phi phách tán.
Dùng hết toàn lực bay.
Nhưng cho dù Sở Duyên dùng hết sức lực cũng không thể thoát khỏi đám cảnh giới Kim Đan ở phía sau.
Rơi vào đường cùng, Sở Duyên chỉ có thể gắng sức bay.
Trận truy đuổi này giằng co một ngày một đêm.
Mãi đến ngày hôm sau, Sở Duyên đến thành Ngân Nguyệt, thấy tình thế không đúng, trực tiếp trốn vào trong thành, mượn khí cơ phức tạp trong thành để che giấu thân mình.
Đây là suy đoán của Sở Duyên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất