Chương 219: Khách ở Trung Châu tới, Đại Bỉ vạn tông 1
Đại Bỉ vạn tông ba năm một lần ở đại lục Thần Hành đã chuẩn bị diễn ra.
Đại Bỉ vạn tông, tên cũng như nghĩa, Đại Bỉ toàn bộ tông môn trong đại lục.
Phàm là trong đại lục Thần Hành, tông môn có thực lực được tán thành đều được mời, đến Trung Châu tham gia Đại Bỉ vạn tông.
Chẳng qua có thể tham gia, đều là những tông môn cường đại mà có danh vọng.
Tông môn bình thường căn bản không thể tham gia, thậm chí một số Thánh Địa tu luyện nhỏ yếu cũng không xứng tham gia Đại Bỉ này.
Năm người trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, đương nhiên là vì cảm thấy sơn môn Thánh Địa này rất “cùi bắp”.
“Cổ lão, nếu đây là Thánh Địa Đông Châu, vậy chúng ta có thể tới, nhìn sơn môn có thể nhìn ra quy mô của Thánh Địa, là một Thánh Địa mới lập, hay là một Thánh Địa suy sụp, không có tư cách tham gia Đại Bỉ vạn tông.”
“Ừm, loại Thánh Địa này, đúng là không có tư cách.”
“Suy đoán một chút, loại Thánh Địa quy mô này, cảnh giới Độ Kiếp cũng không có hai người.”
Năm người trẻ tuổi bàn tán xôn xao, đều cảm thấy Thái Nhất Kiếm Tông không có tư cách tham gia “Đại Bỉ vạn tông”.
Trong lòng im lặng phân loại Thái Nhất Kiếm Tông tới Thánh Địa nhỏ yếu.
Hai lão giả đứng phía sau không nhúc nhích chút nào.
Cả hai liếc nhau một cái.
Trong đó một lão giả gọi là “Cổ lão” cất bước tiến lên, đôi mắt vẩn đục thản nhiên nhìn thoáng qua sơn môn của Thái Nhất Kiếm Tông.
“Người nào nói với các ngươi, chúng ta tới mời Thánh Địa Đông Châu này?”
“Các ngươi có chú ý tới lời đồn trong giới Tu Tiên ở Đông Châu cùng với mấy châu lân cận không?”
Cổ lão chậm rãi mở miệng.
Năm đệ tử trẻ tuổi lắc đầu.
Sao bọn họ có thể chú ý tới lời đồn ở Đông Châu cùng với mấy châu lân cận.
Đại lục Thần Hành có 82 châu, thực tế phồn vinh chân chính, chỉ có 16 châu, những châu khác đều nhỏ yếu, căn bản không được Trung Châu và đại châu phồn vinh để mắt tới.
Năm người trẻ tuổi này xuất thân từ Trung Châu, sao có thể chú ý tới lời đồn ở Đông Châu cùng với mấy châu lân cận.
Nhìn thấy cảnh này, Cổ lão lắc đầu, đi về trước một bước, thở dài một hơi.
“Vẫn là các ngươi tâm cao khí ngạo, sau này nên thay đổi.”
“Hiện giờ thời đại khác nhau, mười cường giả của đại lục, tông chủ độc chiếm tám vị trí, 15 châu khác chiếm 1 vị trí, còn lại là những châu khác, đều đã là quá khứ.”
“Các ngươi không phát hiện, mấy năm gần đây, cường giả xuất thân từ những châu khác rất nhiều sao? Ví dụ như mấy năm trước, Diệp Trần xuất thân từ Vân Châu, kinh tài tuyệt diễm cỡ nào?”
Giọng điệu của Cổ lão chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Năm người trẻ tuổi lắc đầu.
Tiến vào tai trái ra tai phải.
Không nghe, ba ba niệm kinh…
Cổ lão này đều bị chọc tức mà nở nụ cười, không biết nên nói gì mới tốt.
“Được rồi, đừng cằn nhằn với đám nhóc này nữa, hơn một năm trước Đông Châu có tông môn ẩn thế xuất thế, theo lời đồn tông môn ẩn thế này tồn tại 300 vạn năm, chúng ta tới đây, mục đích là tông môn ẩn thế này.”
Một lão giả khác là “Trần lão” đi ra, mở miệng nói.
Những lời này vừa nói ra, năm người trẻ tuổi lập tức sững sờ.
Tông môn ẩn thế xuất thế sao?
Không đúng, trọng điểm không phải chuyện này.
Tông môn ẩn thế tồn tại 300 vạn năm sao?
300 vạn năm trước là thời đại gì?
Không để ý tới năm người trẻ tuổi kia.
Hai lão giả liếc mắt nhìn nhau một cái, trong đôi mắt tràn ngập rung động.
Đối với tông môn tồn tại 300 vạn năm, bọn họ cũng cảm thấy vô cùng rung động.
Đương nhiên, bọn họ cũng hoài nghi tính chân thực.
Nhưng mà một nhân vật lớn ở tông chủ đã tiến hành phân tích ba chữ “Vô Đạo Tông” kia, bọn họ chưa từng hoài nghi.
Nhớ rõ đại nhân vật kia nói.
“Trong sách Thượng Cổ từng ghi lại, vô vi thiên địa chi thủy, hữu vi vạn vật chi mẫu.
Dám lấy cái tên Vô Đạo Tông này mà không bị Thiên Địa phản phệ, tông môn này có một kiện chí bảo, hoặc là tông môn này cùng tuổi với trời!”
Cho nên, bọn họ chưa bao giờ từng nghi ngờ tính chân thật của tông môn ẩn thế.
Đại Bỉ vạn tông lần này, thứ nhất là muốn mời tông môn ẩn thế này, tông môn này có tư cách khiến bọn họ mời, thứ hai là vì tạo quan hệ, xem có thể tạo dựng được quan hệ tốt với tông môn ẩn thế này hay không.
“Được rồi, đều đừng nghĩ nhiều nữa, đi thôi, đi gặp chủ của Thánh Địa này trước, nghe nói chủ của Thánh Địa này, là đệ tử của tông môn ẩn thế.”
Trần lão xua tay, bảo năm người trẻ tuổi đều nhanh chóng hoàn hồn.
Năm người trẻ tuổi há to miệng còn định nói gì, hai lão giả không có hứng thú tán gẫu với năm người, dẫn theo năm người đi lên núi.
Sau khi tiến hành thông báo một lát.
Bọn họ như ước nguyện được gặp tông chủ của Thái Nhất Kiếm Tông, Diệp Lạc.
…