Chương 369: Ngươi hiểu
Sở Duyên nghĩ như vậy, lúc này cất thiệp mời đi.
Đứng dậy đi ra khỏi tẩm điện của mình, đi về phía phòng bếp.
Hắn không biết hiện giờ Ngao Ngự đang ở đâu.
Định đi hỏi Lý Nhị Cương.
Con hàng Lý Nhị Cương này thường xuyên lượn lờ trong Vô Đạo Tông, chắc chắn biết Ngao Ngự ở đâu.
Sở Duyên nhanh chóng đi tới phòng bếp.
Chưa tới một nén nhang, hắn đã đi tới bên cạnh phòng bếp.
Lọt vào tầm mắt chỉ có mình Lý Nhị Cương thu dọn bàn, Bạch Trạch đã không thấy bóng dáng.
“Nhị Cương.”
Sở Duyên bước tới, mở miệng nói.
“Tông chủ, sao ngươi lại quay lại? Còn muốn ăn gì sao?”
Lý Nhị Cương nhìn thấy Sở Duyên đi tới, vội vàng hỏi.
“Không ăn, Nhị Cương ngươi thấy tên Ngao Ngự ở đâu không?”
Sở Duyên mở miệng dò hỏi.
“Hả? Biết ạ, tông chủ tìm hắn có chuyện gì ư?”
Trên mặt Lý Nhị Cương xuất hiện chút xấu hổ, ho khan hai tiếng dò hỏi.
“Ừm, tìm hắn có việc, Ngao Ngự đang ở đâu?”
Sở Duyên chắp tay ở sau lưng, thản nhiên nói.
“Chuyện đó, tông chủ, hắn được ta sắp xếp đi cho heo ăn, ta thấy cả ngày hắn chỉ chơi bời lêu lổng trong Vô Đạo Tông, cho nên tìm chút việc cho hắn làm.”
Lý Nhị Cương vô cùng xấu hổ nói.
Sau khi hắn ta nói xong, còn cẩn thận nhìn Sở Duyên.
Sợ Sở Duyên vì chuyện này mà sinh ra bất mãn.
Nhưng Sở Duyên không có bất cứ bất mãn gì, trái lại tràn ngập kinh ngạc.
Không phải chứ, sai một con Thương Long đi cho heo ăn?
Ngươi làm kiểu gì thế.
Ngao Ngự ngoan ngoãn nghe lời như thế à?
Khóe miệng Sở Duyên hơi giật giật.
Có chút khó hiểu.
Tốt xấu gì cũng là một con rồng trưởng thành, tôn nghiêm của rồng đâu?
Hắn cảm thấy, hắn cần giúp Ngao Ngự lấy lại tôn nghiêm của rồng lần nữa.
Sao có thể lưu lạc tới tình hình chăn heo như vậy.
“Đi gọi hắn tới đây.”
Sở Duyên xua tay, mở miệng nói.
Nghe thấy những lời này.
Lúc này Lý Nhị Cương nhẹ nhàng thở ra, vội vàng xưng dạ, sau đó xoay người đi về phía dốc núi phía sau.
Sở Duyên nhìn bóng lưng Lý Nhị Cương rời đi, lắc đầu, chẳng muốn nói thêm cái gì, cầm lấy thiệp mời quan sát một lần nữa, sợ có chỗ nào sơ hở.
Một lát sau, Ngao Ngự được Lý Nhị Cương dẫn tới.
Nhìn Ngao Ngự vẻ mặt có chút hưng phấn, Sở Duyên nhíu mày, bị gọi đi cho heo ăn, con hàng này hưng phấn cái gì?
“Ngao Ngự, không sao chứ?”
Sở Duyên hít sâu một hơi, hỏi.
“Tông chủ, ta không sao, ta rất tốt.”
Ngao Ngự lắc đầu, vẻ mặt vô cùng hưng phấn nói.
“Ngươi vui sướng như vậy làm gì?”
Sở Duyên nhìn Ngao Ngự từ trên xuống dưới, luôn cảm thấy con hàng này vô cùng kỳ lạ.
“Không có không có, tông chủ, ta có lĩnh ngộ trên con đường tu hành, cho nên cao hứng.”
Ngao Ngự lập tức giải thích.
Hắn ta vốn vô cùng bài xích chức vị cho heo ăn này, nhưng sợ “hung uy” của Lý Nhị Cương, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng sau đó hắn ta phát hiện, rảnh rỗi đi cho heo ăn, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với tu hành của hắn ta.
Cho ăn một thời gian, vậy mà cảnh giới đều đã đột phá.
Điều này khiến hắn ta chậm rãi thích chức vị cho heo ăn này.
Nếu không phải Lý Nhị Cương tới gọi hắn ta, hắn ta còn muốn cho heo ăn tiếp.
“Ngươi thực sự không có vấn đề gì đấy chứ?”
Sở Duyên nhíu mày hỏi.
“Tông chủ, đương nhiên không sao rồi!”
Ngao Ngự vỗ ngực nói.
“Vậy thì được, bổn tọa định dẫn ngươi tới một nơi, ngươi chuẩn bị đi, rồi đi cùng bổn tọa.”
Sở Duyên chậm rãi nói.
“Hả? Tông chủ, đi đâu thế?”
Ngao Ngự sững sờ.
“Ngươi mặc kệ đi, thu thập một chút, đi theo bổn tọa là được, bổn tọa dẫn ngươi tới một nơi chơi rất vui.”
Sở Duyên chẳng muốn giải thích nhiều như vậy.
“Được, vậy tông chủ đợi một lát, ta đi chuẩn bị.”
Ngao Ngự mở miệng nói.
Sau khi nói xong, hắn ta xoay người bay về phía khu vực cư trú.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên không sốt ruột, ngồi trước bàn, lẳng lặng chờ đợi.
Lý Nhị Cương ở một bên cẩn thận đi tới, rót chén trà cho Sở Duyên.
“Tông chủ, mời dùng trà.”
Lý Nhị Cương nhỏ giọng nói.
“Ừm.”
Sở Duyên cầm lấy chén trà, khẽ nhấp một ngụm.
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới gì đó, quay đầu nhìn về phía Lý Nhị Cương.
“Đúng rồi, Nhị Cương, ta phải rời khỏi tông một thời gian, còn có chuyện cần dặn dò ngươi.”
Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng.
“Tông chủ mời nói.”
Lý Nhị Cương vội vàng đáp lời.
“Sau khi ta rời khỏi tông, ngươi chú ý Tô Hề nhiều một chút, cũng là vấn đề ẩm thực của đệ tử mới vào cửa kia, cần phải đảm bảo tình hình ẩm thực của đệ tử đó bình thường, ngươi, hẳn là hiểu ý ta đúng không?”
Sở Duyên nói với hàm ý sâu xa.
“A chuyện này… Ồ… Ồ… Ồ… Hiểu, hiểu, hiểu, tông chủ, ta hiểu!”
Lý Nhị Cương vội vàng gật đầu.
Đây là tông chủ quan tâm ẩm thực của đệ tử đúng không? Sợ đệ tử mới vào cửa vì tông chủ rời đi, khiến vấn đề ẩm thực rối loạn lên.
Chuyện này hắn ta biết, hắn ta sẽ quan tâm.
Hắn ta sẽ làm nhiều một số đồ ăn phụ trợ tu hành cho đệ tử mới vào cửa kia.
“Đã hiểu thì tốt.”
Sở Duyên hài lòng gật đầu.
Hai người liếc nhau, giống như đều hiểu rõ ý của đối phương…
[GÓC SỰ KIỆN – Mọi người có thể bỏ qua phần này]
Sự kiện bắt đầu từ 1/9 đến 10/9, đẩy sớm hơn không tính nhaaa mọi người, hiện nay web giới hạn định mức chuyển TLT 1 ngày là 20k tlt nên nhiều khi muội chưa gửi kịp tlt nên phải dành để hôm sau ^^
Hãy đọc kỹ thể lệ trước khi tham gia chương trình:
10 Kim phiếu = 600 TLT (Muội nghèo lắm các huynh)
Người tham gia sự kiện, chỉ được chọn một trong hai phần thưởng là Code hoặc TLT. Nếu ai đẩy bạo chương thì ghi rõ giúp muội nha ^^ (Code của tất cả truyện của Mailan10xml phần thông báo đẩy truyện cho Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao (Dịch)) – lưu ý chỉ đẩy KIM PHIẾU VÀO BỘ NÀY
Tham gia sự kiện, trong nội dung đẩy KP điền TLT hoặc mã CODE truyện muốn lấy.
Đẩy 30 - 59 Kim phiếu, Code 15%
Đẩy 60 -99 Kim phiếu, Code 25%
Đẩy 100 - 149 Kim phiếu, Code 30%
Đẩy 149-199 Kim phiếu, Code 35%
Đẩy 200 -249 Kim phiếu, Code 40%
*Đặc biệt: Đẩy 250 kim phiếu = code 50%
Các đầu truyện do muội đang làm:
Linh dị, vô hạn lưu, đấu trí não to: Phát Thanh Khủng Bố (Dịch) -
Linh dị, hài vô sỉ, hậu cung: Cực Phẩm Hệ Thống Tróc Quỷ (Dịch) -
Linh dị, phá án main lớn mạnh từ từ: Cực Cụ Khủng Bố (Dịch) -
Điền văn, làm ruộng, làm giàu, bình đạm: Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch)
Tiên hiệp vô sỉ: Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao (Dịch)