Chương 181. Ly biệt
Lý Thanh khẽ gật đầu, nói: “Ta rèn luyện ở huyện nha đã chấm dứt, nửa tháng sau, môn phái sẽ phái tới đệ tử mới.”
Đệ tử Phù Lục phái, không có khả năng ở lại quan phủ địa phương mãi, Lý Mộ sớm biết một ngày này sẽ tới, lại không ngờ đến nhanh như vậy.
Lý Thanh nhìn hắn, nói: “Sau khi ta đi, bản thân ngươi một mình phải cẩn thận.”
Sau khi Lý Mộ lấy lại tinh thần, cười cười, nói: “Đầu nhi yên tâm đi, ta cũng đã sớm không phải ta trước kia.”
Lý Thanh lặng lẽ một chớp mắt, nói: “Mấy tháng qua, ngươi cùng trước kia như hai người khác nhau, ta có đôi khi cũng đang hoài nghi, trong thân thể của ngươi, có phải có một linh hồn khác hay không.”
Lý Mộ thở ra một hơi, nói: “Lý Mộ trước kia, quả thực đã chết, bây giờ đứng ở trước mặt ngươi, là Lý Mộ sống lại, nếu không phải Thiên Huyễn Thượng Nhân để ta chết một lần, có lẽ ta cũng sẽ không có những sự thay đổi này.”
“Ngươi bây giờ, có đảm đương hơn, có chính nghĩa hơn, quả thực so với ngươi trước kia tốt hơn nhiều.” Lý Thanh lại trầm mặc một lát, lần nữa nhìn về phía hắn, hỏi: “Ngươi sẽ đi quận nha sao?”
Một khắc đồng hồ trước, Lý Mộ đối với không đi quận nha, có lý do vô cùng đầy đủ.
Giờ phút này, lý do của hắn, tựa như chẳng đầy đủ như vậy nữa.
Lý Mộ nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Sẽ đi, nơi đó dù sao có nhiều cơ hội hơn, ta muốn sớm đi mang hai phách khác ngưng tụ ra.”
“Cũng tốt.” Lý Thanh nhìn hắn, dặn dò: “Quận thành không thể so với huyện thành, án nơi đó sẽ càng thêm khó giải quyết, gặp phạm nhân cũng lợi hại hơn, ngươi tất cả cẩn thận...”
...
Nửa tháng này, là nửa tháng trôi qua nhanh nhất sau khi Lý Mộ tới thế giới này.
Mấy tháng trước, trong huyện án mạng án quan trọng không ngừng, gần đây là ngay cả án trộm cướp nho nhỏ cũng không có, mười lăm ngày thời gian, liền ở trong bình tĩnh như vậy qua đi.
Lý Mộ sáng sớm tới phòng trực, nhìn thấy Trương Sơn cùng Lý Tứ đứng ở cửa, tai dán cửa phòng, lén lút, không biết đang làm gì.
Hắn đi qua, đang muốn dò hỏi, Trương Sơn bỗng nhiên làm một cái ra dấu im lặng với hắn, chỉ chỉ trong phòng trực, chưa lên tiếng.
Lý Mộ chậm rãi đi đến cạnh bọn họ, cũng chưa dán sát cửa, người tu hành, ngũ cảm sẽ đề cao rất nhiều, mà hắn cũng đã bắt đầu tu luyện lục thức, đứng ở chỗ này, có thể rất rõ ràng nghe được đối thoại trong phòng trực.
Trong phòng, Lý Thanh đứng lên, nhìn Hàn Triết, hỏi: “Hàn bộ đầu có chuyện gì sao?”
Mặt Hàn Triết lộ vẻ cười khổ, nói: “Lý sư muội, cho dù chúng ta không phải cùng mạch, nhưng coi như là đồng môn, ngươi gọi ta một tiếng sư huynh, hẳn là cũng không quá phận nhỉ?”
Lý Thanh trầm mặc một lát, nói: “Hàn sư huynh có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi.”
Hàn Triết hỏi: “Lý sư muội mấy năm nay, ở Luyện Phách cùng Ngưng Hồn cảnh dừng lại rất lâu, hẳn là đang kiên cố trụ cột, muốn chờ sau khi tới Tụ Thần, dùng thời gian ngắn nhất trùng kích Thần Thông cảnh nhỉ?”
Lý Thanh gật gật đầu, chưa phủ nhận.
“Nói như thế, Lý sư muội sau khi về núi, hẳn là cần bế quan tu hành.” Hàn Triết thở sâu, bỗng nhiên nói: “Có câu, thật ra ta đã sớm muốn nói với Lý sư muội, bây giờ không nói, chỉ sợ sau khi trở lại sơn môn, liền càng thêm không có cơ hội.”
Hắn nhìn vào mắt Lý Thanh, cố lấy dũng khí mở miệng: “Lý sư muội, thật ra ta thích muội rất lâu rồi, muội, muội có nguyện ý cùng ta kết thành song tu đạo lữ hay không...”
Lý Thanh không do dự lắc lắc đầu, nói: “Xin lỗi, Hàn sư huynh.”
Sắc mặt Hàn Triết tái nhợt, sau đó liền nghiến răng một cái, hỏi: “Có phải bởi vì Lý Mộ hay không, muội thích Lý Mộ đúng không?”
Lý Thanh lắc lắc đầu, nói: “Trong lòng ta chỉ có tu hành.”
Không bao lâu, Hàn Triết mất hồn mất vía từ phòng trực đi ra, nhìn Lý Mộ một cái, trực tiếp rời khỏi.
Trương Sơn vỗ vỗ bả vai Lý Mộ, khẽ thở dài.
Lý Mộ đi vào phòng trực, nhìn thấy Lý Thanh đã thu thập xong một bọc hành lý, hỏi: “Đầu nhi hôm nay đi luôn sao?”
“Lát nữa đi.” Lý Thanh gật gật đầu, nói: “Ngươi về sau đừng gọi ta đầu nhi nữa...”
Lý Mộ cười cười, nói: “Gọi quen rồi, nhất thời không sửa lại được.”
Hắn đi đến bên người Lý Thanh, bỗng nhiên nói: “Thật ra, ta cũng có một câu, muốn nói với đầu nhi rất lâu.”
Ở sâu trong ánh mắt Lý Thanh hiện lên một tia bối rối, bình tĩnh hỏi: “Nói cái gì?”
Lý Mộ nói: “Cảm ơn ngươi.”
Lý Thanh nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Cám ơn ta cái gì?”
Lý Mộ nói: “Cảm ơn đầu nhi dạy ta tu hành, trong khoảng thời gian này quan tâm ta, bảo hộ ta, tặng ta Bạch Ất, thu thập phách lực cho ta...”
“Ta nói rồi, ngươi là thuộc hạ của ta.” Lý Thanh nói: “Nếu ngươi về sau có thuộc hạ của mình, cũng phải có trách nhiệm với bọn họ.”
“Ta sẽ.” Lý Mộ cười cười, nói: “Ta đi ra ngoài trước, lúc ngươi đi, ta tiễn ngươi.”
Lý Thanh nhìn bóng lưng hắn ra ngoài, trên mặt hiện lên một tia do dự, cúi đầu nhìn nhìn Thanh Hồng trong tay, ánh mắt dần dần lại trở nên kiên định.
Lúc Lý Mộ đi ra khỏi phòng trực, Hàn Triết đứng ở trong sân, nói với hắn: “Hôm nay ta cũng phải về tông môn, về sau còn không biết có duyên phận gặp lại hay không.”
Lý Mộ cùng Hàn Triết tuy không nhìn nhau thuận mắt gì, nhưng tốt xấu cũng là chiến hữu từng cùng nhau kề vai chiến đấu nhiều lần, Lý Mộ ở trên vai hắn nhẹ nhàng đấm một cái, nói: “Bảo trọng.”
Hàn Triết thở dài, nói: “Ta tuy thua, nhưng ngươi cũng chưa thắng.”
Lý Mộ lắc đầu nói: “Ta cũng chưa đánh cược gì với ngươi.”
Hàn Triết nhìn nhìn hắn, nói: “Về sau có thể là không gặp lại nữa, đi ra ngoài uống chút?”
Nói như thế nào cũng từng cùng nhau trải qua sinh tử, sắp phân biệt, hơn nữa về sau có thể không có cơ hội gặp lại, Hàn Triết ở tửu lâu tốt nhất huyện Dương Khâu mời khách, Lý Mộ không do dự gì, đáp ứng luôn.
Trương Sơn chưa bao giờ sẽ bỏ lỡ trường hợp này, dù sao cái này có thể tiết kiệm hắn tiền cơm một bữa, kéo Lý Tứ cùng nhau tới ăn chực.
Hàn Triết đối với điều này cũng không nói gì, sau khi hai chén rượu vào bụng, cả người liền có chút ngất ngây, hướng Lý Tứ giơ ngón tay cái, nói: “Ở nha môn này, người khác ta đều không bội phục, ta bội phục nhất chính là ngươi, cô nương lầu xanh, muốn ngủ người nào ngủ người đó, còn không cần trả tiền...”
Hắn tu vi không thấp, tửu lượng lại rất bình thường, sau khi uống hai chén, liền bắt đầu nói đâu đâu không ngừng.
“Thật ra lúc ở tông môn, ta rất sớm đã chú ý tới Lý sư muội...”
“Nàng ở một nhánh đó của các nàng, tu hành khắc khổ nhất, nghiêm túc nhất, so với Tần sư huynh còn nghiêm túc hơn...”
“Ta sớm nên biết, trong lòng của nàng chỉ có tu hành, ta thua, Lý Mộ ngươi cũng không thắng, ha ha...”
Vài chén rượu xuống, Hàn Triết liền nằm gục ở trên bàn, bất tỉnh nhân sự.
Trương Sơn dùng cánh tay húc Lý Mộ, nói: “Đầu nhi sắp đi rồi, ngươi thực không tính ở trước khi nàng đi, bày tỏ với nàng tâm ý của mình, ngay cả Hàn Triết cũng...”
Hết chương 181.