Đại Quan Nhân

Chương 104: Nguy cơ (2)

Chương 104: Nguy cơ (2)
“Chư vị nghe được từ đãửr
....... .. .. Ẩí . -.MÒ . ......
Ngô vi thâm nói tin tức cùa các ngươi that đúng lá linh thông. Hăn không khói dùng ác ý đo lường, cu phai ìà nhà giàu Phú Dương đã âm thầm phá rối?
“Tin đồn mà thôi, không biết từ đâu"
Con trai Lý lão gia tử, thúc thúc của Lý Ngụ Lý tú tài Lý Tuần nói: “Chẳng lẽ thật cỏ chuyện này ư?" “Quả thật như thế”.
Truy vấn tiếp, Ngô vi đành phải nói thật: “Tư lại đại nhân nhà ta đã đi Tô Châu xử lý việc này".
“Chi mong hết thảy thuận lợi".
Chúng thân hào nông thôn mặt ngoài mong ước, đáy lòng lại âm thầm mỉm cười, vương Nhị kia đúng là không biểt lượng sức, ỷ vào Ngụy tri huyện hô phong hoán vũ ở huyện Phú Dương, liền cho là mình rụng răng.
Cho dù Ngụy tri huyện đến Tô Châu, cũng chăng ai coi hắn là cái thá gì, huống chi một tiểu lại thanh sam. Tự rước lấy nhục mà thôi...
Từ nha môn ra ngoài, bọn thân hào nông thôn đã tập hợp lại ở trong biệt nghiệp của Lý Tuần, vừa ăn uống vừa thương lượng việc này.
“Xem ra tin tức thiên chân vạn xác, quan phủ quả nhiên thiếu lương!"
Ngoại đương gia nhà họ vương vương viên ngoại hưng phấn nói: “Đỗ Tử Đằng kia thế mà mạnh miệng!"
“Đúng vậy, nếu không sao lại vội bán thế!"

Cha vu tú tài Vu viên ngoại cười nói:
"Ngay cả đất chưa hoàn công cũng bán, có thể thấy được thiếu tiền tới mức nào!"
"Được rồi, ta cũng đừng quá hả hê khi người gặp họa".
Lý Tuần Lý viên ngoại nhấp một ngụm rượu nói:
“Nói chính sự đi, chúng ta nến làm cái gì bây giờ?" "ừm..."
Mọi người đều gật đầu, vu viên ngoại nói:
"Trước tiên phải xem lương thực bọn họ mua, được bao lâu mới có thể vận tới".
"Không vận tới nữa".
Lý viên ngoại quả quyết nói: A,
"Là người lưỡng Chiết chụýển vận đều bị Diêm sử Tự giữ lại, cho dù Phiên đài Nghiệt đai Chiết Giang cầu tình, cũng không dễ".
Nhiều người vẫn chưa rõ tình lý.
“Diêm Tư giữ lại, còn có thể có nguyên nhân gì, buôn lậu muối đó".
Lý viên ngoại thản nhiên nói.
“Thì ra là như
Mọi người tin phán đoán của Lý Vito ngoại, một Vương Hiền nho nhô, tuyệt đối không thề nào giâi quyết vịn đề.
"Đám ngu chu bái bi, Lua đại nhẵn, tin lời của Vương Nhi, láy toàn bộ gia san đi Hồ Quáng muà lương, vậy sê táng gia bai sán”.
Vu viên ngoại có chút ít vui sướng khi người gặp họa.
“Đáng đời".
vương viên ngoại hừ một tiếng nói:
"Cả đám thương nhân đê tiện, mưu loạn đáp phù thượng quan cùng ngòi cùng ăn với chúng ta, đáng đời với kết cục này!”
“Lại vui sướng khi người gặp họa..."
Lý viên ngoại cười khô nói:
.‘Mặc dù ta cũng rát vui. ntamg chúng ta nói chính sự được chứ".
Mọi người bị chọc cho ha ha.^ịai xem lirong cứu mạng
ĐẠI QUẰN nhản mb
Ễpác giả: Tam giới đợi sư

của bách tính phú Dttơng là cải gì.
"Nói thử xem, những đất quan này chúng ta có mua hay không?"
Lý viênrigosíỊẬK
Đến cjíổi sự/tất cả mọi người .óng cười nữa, trong lòng nhanh chóng tính toán, Vương viên ngoại nói:
"Theo lý mua ruộng dân sẽ rẻ hơn".
“Nhưng bây giờ Đại lão gia nói rõ không đề chúng ta mua ruộng dân".
Cha vu tú tài lá gan tương đối nhỏ.
"Nếu chúng ta cổ mua, khó đảm bảo hắn sẽ không nổi đóa".
Chúng thân hào nông thôn n|hẹ vậy chấp nhận sâu,họ vđi chuyZ^ng xtgoá. Z10ng côn sợ hãi, binh thưtag không muôn lai chọc não Ngụy tri huyện.
"SỢ cái gi, lén mua bán. không thông qua quan phù là được”.
Vương viên ngoại lại th* a như không:
“Trong huyện eũng không thể W' 2°.1^8 cho san8 ,ên mộtnâmnửanămlạibồsunglàđữợcrô..
“CM sợ đến lúc đó có tranh chfeb c
thạtkhòng íiét kít <Ịuỉ sè nào...
Mặc dù ngoài miặXìkhông quan tâm nhưng câ đám đều trong lòng bon chồn, rốt cuộc có người nhỏ giọng nói:
..Mua chút ruộng quan hoàn công cũng được, coi như là cấp mịt mũi cho Đại lão gia”.
xong".
vương viên ngoại mát trợn oàng nói:
“Nếu mua không đất xây xong, còn có gi mà do dự chứ?"
"Là như thế này".
vu viên ngoại nói:
.■Thịt ra cùng có ngàn mâu ruộng bạc thang, nhiều nhất chi ba tháng nữa đã hom công".
"ừm".
pBsBẽẵãEH
“Nhưng loại ruộng ehựa hoàn công này, không thể cùng mót giá v« ruộng đã hoàn công được".
vương viên ngoại nói.
■'Đỏ là đương nhiẽn, ít nhất phái ré một nùa mới được!"
Chúng thân hào nông d.ôn ý kiến từ từ thắng nhất nói:
sao vản là^ưỡ, có ngưM không, chúng ta gánh nguy hiềm".
Ngày Mm s M Ĩ
±1 Si WCkK£ đl ;õ i ebo
s MngthutiScM cẳnto^tỊiực
«vậybaonhiêuluo|a^m‘>tmẳu?
4,me miriri thạch luonf >h 'c; i' ”i . L kilrX thach lương thực

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất