Chương 125. Nợ tháng sáu còn phải nhanh trả (2)
Ỏ cổ đại, phòng trực và đạílao không phái như nhau, đại lao là ngục giam chính thức giam giữ phạm nhâu, còn phòng trực tương tự như nơi tạm giam của đời sau, là chỗ quan phu tạm thòi giam giữ nghi phạm.
"Đi vào đại lao, mặc kệ nguyên nhản, thưởng trước một trận gậy thị uy! Mấy vị viên ngoại da thịt non mềm, đương nhiên ăn không tiêu."
"vậy, vẫn phải đa tạ ban đầu."
Lý viên ngoại giọng nói buồn bực, nói: "Giúp người giúp đến cùng, chúng ta chác chán sè không bỏ trốn, tháo dây xích này đi được chứ."
Lý ban đầu nheo mắt bi ổi bật cười. Một ngục tốt bên cạnh cười nói: "viên ngoại muốn thoải mái thực sự dễ dàng, trong phòng bên trong có cái bàn, có giường chiếu, một ngày ba bừa hai khô một loãng, nểu đảm các viên ngoại xem như ở nhà." "vậy thỉ tốt quá." vài vị viên ngoại mừng rỡ:
"Như thể nào mới có thể vào trong?"
"Tốn năm mươi lượng trước, mới có thể tháo dây xích này, sau đó có thể vào trong phòng này."
Ngục tốt nhân tiện nói: "Nếu trải sàn nằm đất một ngày là hai mươi lượng, năm mươi lượng có thể lên giường ngủ."
"Mắc dữ vậy?"
Đám viên ngoại trừng lớn mắt:
"Thải vân cô nương nổi tiếng nhất Tiểu Tần Hoài, một đêm mới năm lượng bạc!”
"Thích ở hay không."
Ngục tốt đảo mắt kinh thường: oTc.’
"Có bàn lĩnh thì đến chồ TỘỸàn Hoài Đám viên ngoại thật sự chịu không nổi, bị buộc chẳng khác nào chó, íành phải chịu lóc thịt nói:
"Tháo xích ra cho chúng ta trước đã."
"Không được, chạy rồi thi làm sao đây."
Ngục tốt lắc đầu nói: "Hoặc là buộc ở trong sân, hoặc là nhốt vào trong nhà."
Một chén nước năm quan tiền, nước sôi mười quan tiền, nểu muốn >ỏ lá chè, phải thêm năm quan tiền nữa. Ân cơm một bừa mười quan, lưa muôi bánh ngô cơm gạo lức! Nếu muốn đồ ăn được cũng có thê, hêm tiền! Ân chay năm quan ăn mặn mười quan!
Ngoài ra, giường có chăn năm mươi quan, một khăn mặt mười quan, nột ngọn nến năm quan, đổ bô một lần mười quan...
Ngoại trừ cần phải tốn kém, nếu như ngươi cảm thấy nhàm chán, còn :ó thế muốn xem sách, một quyển năm mươi quan, cũng cỏ thể tìm đào :ép nghe hi kịch, một lần một trăm quan ... Có điều đám viên ngoại lào có tiền nhàn rỗi tiêu khiển đó? Chi riêng chi phí ăn ở cần thiết mỗi Igày, mỗi người đã hơn một trăm lượng bạc!
;ấp mấy lần! Thế nhưng bọn họ không biết là, thật ra bình thường cũng hăng đen tôi như vậy, là Vương tứ gia chiếu cô, mới có thê khiên bọn
Càng đòi mạng chỉnh là những lương thực kia! Dưới sự canh phòng Ighiêm ngặt của quan phủ, bọn họ cứ thế một hột cơm cũng không huyền ra được, ngược lại bị khấu trừ đủ mọi kiểu.
Cùng lúc đó, các huyện cùng biết Phú Dương từ Hồ Quảng mua được ạo, hơn nữa trong tỉnh cũng đi Hồ Quảng mua gạo, đám nhà giàu bán háo lương thực lay lại vổn, giá lương theọ đó giảm xuống! Hôm nay tám nhà giàu Phú Dương đừng nói kiểm tiền, cho dù huề vốn cũng đà
VẠI QUAN NHÂN
ịc giá: Tam Giới Đại Sư
"Thế diện của chúng ta đíng giá như ỹậysao?"
Nghe các lào gia báo giá xong, đám tú tài kinh ngạc đển ngày người, từng nói ba ngàn lượng, cho dù năm trăm lượng, bọn họ cũng thà ràng ến Tây Hồ bơi một lần!
"Đây là tiền hoà giải của hai bên..."
Quản gia nhô giọng giải thích nói.
Các tú tài bấỵ giờ mới tinh ngộ, Lý Ngụ đi vào mời vương Hiền ra goài, nói cho hắn biểt định giá và thinh cầu trong nhà.
Sắc mặt của vương Hiền, lúc này mới không còn nghiêm túc như "Được chứ, các vị viết giấy nợ đi."
Thư lại lập tức bưng giấy bút lên, các tú tài ngay tại chỗ viết giấy vay ợ, 'Hiện tại mắc nợ viện nuôi dường, viện mồ côi Phủ Dương ba ngàn irợng bạc, lợi tức hàng tháng hai phần. Mồng bày tháng tư năm vĩnh
Hai bên ký tên đè dấu tay, lại để cho Ngô vi làm người trung gian, nỗi một tờ biên lai vay mượn ba ngàn lượng bạc liền hoàn thành, -'ương Hiền đem bảy tờ biên lai vay mượn nhét vào trong ngực, mới lộ a vẻ tươi cười nói:
Nhà gian lầu hai tửu điếm Chu gia.
vương Hiền chiễm chề trên ghể trên, các tú tài hầu hạ hai bên trái ihải, Chu chưởng quỳ cười hùa hỏi:
"Chư vị đại gia uổng rượu gì?"
"Hôm nay vui vẻ, đương nhiên phải uống rượu nồng."
vương Hiền cười hahia, cùng với vẽ lạnh lùng giá lạnh lúc ờ nha nôn hoàn toàn như hai người khác nhau, hấn vỗ Lý Ngụ bên cạnh nói: "Biết nhà bọn họ rượu nào nồng nhất hay không?"
Lý Ngụ cùng cười nói.
"Thông thạo lắm." vương Hiền cười nói:
•Uo Thiêu nhà hắn, quá thật là tuyệt nhất!"
ey -Ợ
Nói xong nói với Chu chưởng quỳ: "Một người mang một vò trướcíỊ^
"Tứ lão gia, tiểu điếm một vò rượu những năm cân đó."
Chu chưởng quỳ
"Cứ mang lên." vương Hiền cười to nói:
"Không thấy hôm nay đều là các tủ tài tướng công, Lý Bạch đấu rượu trăm bài thơ, còn ngươi khi nào mới đến đậy!"
“Chúng ta sao cỏ thể so sánh với Từu Tiên..."
Các tú tài vô cùng thấp giọng đáp.
"Xem thường huynh đệ đúng không." vương Hiền quay mật lại nói: "Không phải nói không say không về gi đỏ sao!"
"Áy, được được, uống ..."
Các tủ tài lau lau mồ hôi, chi cô thể giả bộ làm ngơ mà thôi.
Tám vò rượụ ngon được bưng lên, sau khi gờ giấy dán, cả phòng sực nức mùi rượu nồng đậm, vương Hiền khen lớn: "Rượu ngon rượu ngon!"
Liền cùng chúng tú tài cạn liền ba chén, sau đó đặt chén rượu xuống nói: "Chi uống rượu không thôi, thật sự không thú vị, chi bàng chúng ta chơi tửu lệnh đi."
Chúng tú tài trong lòng thầm nhủ lời nậy sao mà quen tai đến vậy? Nhưng người ở dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu? Đành phải gượng cười nói:
•3“
"Lần trước chơi văn tự lệnh, lần này chúng ta du hi lệnh, sao hả?" vương Hiền cười hỏi.
Chúng tú tài nào dám nôi khôn; Jđư. ều gật đầu nói: "Được thôi."
VÌ vậy vương Hiềr người còn lại đều phải uổng 1
ất, thi khói uổng, những