Đại Quan Nhân

Chương 263: Đại mặt mũi (1)

Chương 263: Đại mặt mũi (1)
Lính gác cửa vội vàng đi vào bẩm báo, chưa bao lâu đà trở về, liền để bọn họ đi vào. vương Hiên liên thành người đầu tiên từ trước tới nay được cõng vào nha môn Binh bộ.
Nhị Hắc cõng hắn tới ngoài Thiêm Áp phòng của Thượng thư nha, phiền toái lại tới nữa... Hăn thật sự không biết nên sắp đặt cái mông bị thương kia của đại nhân nhà mình như the nào.
“Đại phu căn dặn, đại nhân nhà ta mấy ngày nay phải nắm trên giường".
Nhị Hắc nhỏ giọng thương lượng với người hầu Kim thượng thư:
"Hay là ngài chuyển giường đển đây đi?"
Người hầu còn chưa tùng nghe qua loại yêu cầu này, trừng mắt nổi: “Còn cần trải chiểu lên không?" “Đa tạ đa tạ. Có điều đại phu nói không thể cảm lạnh".
Nhị Hắc cười ha ha, nói.
“Chớ nói nhảm nữa".
vương Hiền khè trách Nhị Hắc một câu, nói với người hầu kia:
“Ta năm trên đất là được rồi".
“vậy còn ra thể thống gì nữa?"
Trong đầu người hầu hiện ra hình ảnh Thượng thư đại nhân, không thế không nhìn chàm chàm cái mông người khác nói chuyện, quả thực là còn thể thống gì:
“Ngươi không thể quỳ?" "Mông đều bị đánh nát rồi".
...

vương Hiền cười khổ nói: "Phần dưới không còn tri giác nữa", “vậy cũng không thể đứng?" Người hầu buồn bực nổi.
“Cùng không thế ngồi".
Nhị Hắc nhỏ giọng bổ sưng.
"Hay cho các ngươi".
Người hầu liếc xẻo hai người bọn họ một cái nói: “Thương thành như vậy còn tới làm gì?' “Sao nói vậy".
Nhị Hắc bị chọc tức, thanh âm buồn bực nói: "Là bộ đường các ngươi gọi tới không phải sao, đại phu nói, đại nhân nhà ta cần tĩnh dưỡng".
“Câm miệng đi".
Người hầu tức giận trừng hấn một cái, xểp ba ghế dựa thành một hàng, để vương Hien dựa ở trẽn. Trong lòng tự nhủ dù sao cũng vậy rồi, liền để hai người bọn họ chờ, đi vào bẩm báo.
Hơn nửa ngày, Kim thượng thư mới xử lý xong sự vụ trong tay. Hắn là quân tử lý học, chú ý chính là ngôn hành thủ lễ, thấy vương Hiên nắm sấp ở trên ghế, liền cảm giác không được tự nhiên. Ho khan hai tiếng, ngại ngùng nói:
“Bổn quan không biết ngươi bị thương".
“Bộ đường tại thượng, thứ cho tại hạ không thể toàn lễ".
vương Hiền nhìn đai lưng Kim thượng thư nói.
“Nghe nói ngươi chịu bốn mươi quân côn?"
Kim thượng thư hỏi.
“vốn là phải đánh tám mươi cái, thái tôn điện hạ nhân hậu, tạm thời cho nợ một nửa".
“Tại sao lại ăn quân côn?' “Cỏ quan quân làm trái kỷ luật ban đêm ra ngoài, đánh nhau ở tửu lâu, theo như quân pháp phạt tám mươi trượng".
vương Hiền đáp: “Tại hạ thân là quân sư, quản thuộc hạ không nghiêm, thẹn với tín nhiệm của điện hạ, tất nhiên phải cùng lình phạt".
Nhóm dịch Black
' jlac giá: Tam giới đại sư
“Quả thật tự dát vàng lên mật mình mà".
Kim thượng thư hừ lạnh một tiếng nói: “Vì sao không giống thứ ta nghe được chứ?" “Bộ đường đại nhân nghe được cái gì?"
“Ta nghe nói là ngươi cùng huynh đệ nhà họ Tiết dẫn người đến kỳ viện chầu mặn, kết quả vì tranh giành tinh nhàn, kết quả vung tay".
Kim thượng thư lời mận lời nhạt nói. Nhưng dù lạnh cũng không sánh bàng một nửa của Chu Nghiệt đài, cho nên đối với vương Hiên không cỏ chút lực sát thương nào.
“Bộ đường đại nhân nói như vậy liền oan uổng tại hạ, ta không có chầu mặn, cũng không tranh giành tinh nhản".
vương Hiền quả quyết phủ nhận nói: •
“Không tin đại nhân 00 thể phái người đi thăm dò, xem thử ta có nói dổi không".
“Bổn quan công vụ bề bộn, không cỏ thời gian khua môi múa mép với ngươi".
Kim thượng thư sầm mật nói:
"Nhớ ban đầu ta đà nói với ngươi như thế nào không? Chi cần ngươi dám làm loạn, ta sẽ đuổi ngươi ra kinh thành".
“Nhưng mà..."
vương Hiền cười khổ vừa muốn giải thích, người hầu kia lại đi vào, ghé sát bên tai Kim thượng thư bâm báo gì đó.
Kim thượng thư nghe xong, chân mày nhíu chặt, đứng dậy nói với người hầu:
“Đi vào nói".
Nói xong cùng không để ý tới vương Hiền, đà vào trong Thiẽm Áp phòng, đợi người hầu đi theo vào, hăn đã hỏi ngay:
“Ngươi nói là sự thật?'
Người hầu khê gật đầu, cũng mặt nói đầy vẻ khó tin:
“Lời này là do đệ đệ của thái tôn chính miệng nói, chắc là không phải giả đâu".
“Không thể nào..."
Kim thượng thư cầm khăn mặt lạnh trên bàn, lau lau mồ hôi nói:
“Đạo Diễn đại sư còn không chịu thu ta làm đồ đệ, tiểu tử này có tài đức gi..."
Nói đến một nửa lại tự thuyết phục bản thân:
“Có điều cái này có thể giải thích, vì sao thái tôn muốn cho tiêu tử này làm quân sư".
Người hầu khẽ gật đầu, tán đồng sâu sắc.
"vậy không dễ làm rồi..."
Kim thượng thư có chút quẫn bách lại lau mồ hôi nói:
“Đúng là lụt tràn lên miếu Long vương..."
Lại nói tiếp, quan hệ của Kim thượng thư cùng Diêu Nghiêm Hiêu không phải là nong cạn. Hắn là nhân tài văn vô song toàn hiếm thây trong quan viên Đại Minh, sinh ra ờ quân hộ, nhưng không phải con trưởng, cho nên khong tới phiên hắn tập quân chức, liền đọc sách thuở nhỏ, định thi khoa cử để nổi bặt, ai ngờ ông ttời khó đoận, huynh trưởng hán phòng thủ Thông Châu qua đời, mới không thè không xêp bút nghien theo việc binh đao, đến Bắc Bình tập thừa quản chức. Bởi yì là người đọc sách hiếm thây trong binh nghiệp, hắn rất nhanh có chút danh khí, cũng được Diêu Nghiễm Hiếu đang một lòng khuyên khích Yên vương tạo phản phát hiện.
Sau chuyện này, quả thật ngại mở miệng... Diêu Nghiêm Hiêu biet hắn biết dùng "Kinh Dịch”Bói toán, hơn nữa từng thấy viên Củng, liên ờ trước mặt Chu Lệ trá xưng hán lậ học sinh của viên Thiên Sư, bói toán được Thiên SƯ chân tnìỹền. về sau Chu Lệ muốn khởi binh, quả nhiên triệu kiến hắn xem bói, kết quả được quẻ "Chú ấn thừa hiện". Kim Trung liền dựa theo căn dặn của Diêu Nghiễm Hiếu nói: "Thiên cơ bât khả lọ", từ đo về sau, hắn thường xụyẻn được Diêu Nghiễm Hiếu dân ra vào trong Yến phủ, dùng quẻ chiếm khuyên Yen vương khởi đại sự. Cho Chu Lệ lòng tin cực lớn, kết quả cũng thành phú cả đời hăn.
Mặc dù Đạo Diễn ban đầu chi coi hắn thành công cụ mê hoặc Chu Lệ, nhưng hắn vẫn rất cảm kích hòa thượng này, có thẻ làm cho mình được sự thưởng thức của Yến vương, có cơ hội làm ra một phen sự nghiệp. Cũng chính vì ban đầu từng có liên hệ với Đạo Diên, hăn mới có thể biết rồ sự đáng sợ của lão hòa thượng này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất