Đại Quan Nhân

Chương 281: Ngày nghỉ (2)

Chương 281: Ngày nghỉ (2)

Sau khi trở lại kinh thành, Ấu Quân cũng không lập tức huấn luyện, mà nghỉ ba ngày. Dù sao người không phải làm bằng sắt, từ lúc bắt đầu huấn luyện, đến bây giờ thời gian gần ba tháng, quan binh Ấu Quân chưa từng được nghỉ ngơi nghiêm chỉnh, mặc dù người niên đại này với ngày nghi không có khái niệm gì, nhung dây cung một mực kéo căng, nếu không hơi thả lỏng sẽ đứt.
vừa nghi, trong quân doanh to như vậy liền trống rỗng, bọn quan binh đều tuôn ra tìm thú vui, vương Hiền vừa sáng sớm đã chạỵ tới phủ thái tử... Chu Chiêm Cơ đặc biệt ham chơi, hứng thú cực kỳ nhiều, trong đó lại rất thích đấu dế mèn, tháng tám chín hàng năm ở kinh thành là thời gian đấu dế mèn, từ vương Công đến tiểu dân, đều quây quanh bát sứ, trố mắt hô quát, như si như cuồng vỉ tiêu trùng kia. Trước kia cứ tới thời gian này, Chu Chiêm Cơ đều muốn đặt đấu, nhưng năm nay bởi vì Âu Quân, luôn không có thời gian chơi, mấy ngày nay rốt cuộc rôi rãnh, còn không nắm chặt mùa cuối, cho đã nghiên sao?
Mấy ngày hôm trước hắn đã bắt đầu nhắc tới liên tục, nói bản thân vương Hiền năm nay dựa theo biện pháp của hắn, nuôi nhiều dế mèn lợi hại, hiện giờ nghi ngơi dưỡng sức, vừa lúc ở mấy ngàỵ qua đại chiên một trận, giết những con rùa đen kia tới tè ra quần.Là thầy dạy hắn nuôi dế mèn, vương Hiền tất nhiên cùng phải trình diện, cùng đắc ý một phen.
Tính ham chơi của vương Hiền cũng rất nặng, mặc dù năm nạy không rảnh nuôi dê mèn của mình, nhưng có thê quan sát đại chiên đâu dế kinh thành, cũng rất đã ghiền, tất nhiên một lời đáp ứng. Hai người liền ước định hôm nay cùng ăn điêm tâm, sau đó xuât phát đi đâu dê mèn.
Đi vào phủ thái tử, đã thấy Chu Chiêm Cơ mặt đen lên, đang mắng hai đứa trẻ diện mạo tương tự hắn. Hai đứa trẻ đều là em ruột của hắn, đứa lớn hơn mười hai tuổi, tên Chu Chiêm, đứa nhỏ hơn chút chỉ mới tám tuổi, tên Chu Chiêm Dong.
Hai đứa trẻ đều biết vương Hiền, biết ca ca nghe hắn nhất, liền như nhìn thấy cứu tinh mong chờ hắn, ý bảo hắn mau giải vây giúp.
“Điện hạ, đang tức gì vậy?"
vương Hiền cười hỏi.
"Chuyện tốt của hai tên khốn kiếp này".
Chu Chiêm Cơ thở phì phì nói:
"Làm tiêu tùng Hồng Bào Đại Tướng Quân của ta rồi".
"A?"
vương Hiền mấy ngày nay, nghe Chu Chiêm Cơ nhắc tới Hồng Bào Đại Tướng Quân của hắn không ít, đó là con lợi hại nhất trong tât cả dê mèn của hăn, luôn có chuyên gia nuôi dường, Chu Chiêm Cơ lân này liền dựa vào nó mà ra vẻ ta đây.
“Đại ca luôn giấu rất kỹ, không để chúng ta xem".
Chu Chiêm nhỏ giọng nói:
“Chúng ta là hiếu kỳ bảo bối của đại ca, rốt cuộc hình dạng gì. Thừa dịp tiêu thái giám trông bình kia không chú ý, lén mở sọt dê mèn ra xem..."
“sau đó thì sao?"
vương Hiền hỏi.
“sau đó thì búng ra..."
Chu Chiêm Dong khóc nức nở nói:
“Chúng ta thấy gây ra đại họa, vội gọi người cùng đi bắt, ai ngờ nó nhảy tới nhảy lui, lại nhảy vào trong chuồng gà của đại ca, bị con Kim Hoa Đại Tướng Quân kia một ngụm ăn sạch, hu hu..."
Đấu dế mèn dù sao chịu mùa hạn chế, chỉ có thể chơi vào mùa thu, mùa còn lại chỉ có thể đấu cái khác, tỷ như đá gà, trong sân của Chu Chiêm Cơ, còn đặc biệt có chuồng gà. Nói với phụ thân cùng sư phụ, là muốn nghe gà gáy, nhưng lại nuôi mấy con gà đá cực lợi hại.
“Xem ra vẫn là Kim Hoa Đại Tướng Quân lợi hại hơn chút".
vương Hiền nghe xong, đưa ra cảm nhận.
Hai đứa trẻ dùng sức gật đầu, bày tỏ cảm động lây, lại bị đại ca gõ đầu, đau đến ôm đầu méo miệng.
“Không được khóc".
Chu Chiêm Cơ trừng mắt mắng:
"Làm ngủm Hồng Bào Đại Tướng Quân của ta còn có mặt mũi khóc à".
“Điện hạ bớt giận".
vương Hiền cười khuyên nhủ:
“Ngài không phải còn có Tứ Đại Kim Cương, Bát Đại La Hán, Thập Tam Thái Bảo sao?"
"Những con kia à, mặc dù không tồi, nhưng so với Hồng Bào Đại Tướng Quân, chỉ là góp cho đủ số..."
Chu Chiêm Cơ nhụt chí nói:
“Không có Hồng Bào Đại Tướng Quân, ta lấy gì để thắng Kim Sí vương của tam thúc ta?"
“Kim Sí vương?"
vương Hiền cười nói:
"Cái tên trâu bò thiệt".
“Cũng không phải chỉ có hư danh, con dế mèn này của Tam thúc ta, đã thắng liền mười tám trận, đánh khắp kinh thành vô địch thủ, tên Kim Sí vương cũng coi như danh đúng với thực".
Chu Chiêm Cơ buồn bực nói:
“Năm ngoái Hoàng Hổ của ta thua dưới tay Thiết Đầu Đại vương của hắn, quả thực nắm gai nếm mật một năm, vốn định năm nay rửa nhục..."
“Không so là được".
vương Hiền đề nghị:
“Dù sao cũng biết ngươi bận rộn huấn luyện Âu Quân, không có thời gian chơi dế mèn cũng có thể lý giải".
‘Như vậy sao được".
Nhung Chu Chiêm Cơ lại nóng nảy:
“Trận chiến này là hẹn từ năm ngoái rồi, nếu ta lâm trận luống cuống, sau này còn làm sao ngóc đầu?"
Hai đệ đệ cũng gật đầu phụ họa nói:
“Đúng vậy đúng vậy".
"Đúng cái rắm, còn không phải hai ngươi làm hại".
Chu Chiêm Cơ hung hăng trừng bọn họ một cái, hai tiểu tử vội lui lại.
vương Hiền không cách nào lý giải, mặt mũi con cháu vương công kinh thành, sao không có gỉ khác với mặt mũi lưu manh trên phô Phú Dương, mãi đến khi hắn xem bọn họ trở thành lưu manh, liền lập tức lý giải chí thú của bọn họ...
“vậy làm sao bây giờ?"
“Lúc này cũng không kịp đi Sơn Đông tìm côn trùng nữa rồi..."
Chu Chiêm Cơ buồn rầu nói. Lúc này mọi người chung nhận thức, chính là dế mèn Sơn Đông mới là thượng phẩm, Chu Chiêm Cơ cùng con nhà giàu kinh thành chơi dế mèn, đều là chuyên phái người đi Sơn Đông tìm, cẩn thận vận chuyển, chi ba ngày nghi, lại đi Sơn Đông tìm chắc chắn không còn kịp rồi. Hơn nữa dế mèn cực phâm có thê ngộ nhưng không thể cầu, không phải nói ngươi muốn tìm là có thê tìm được.
“Đi xem thử trước đi, rốt cuộc Kim SÍ vương kia là mặt hàng gì".
vương Hiền suy nghĩ một chút nói:
“Sau đó lại nghĩ biện pháp đi".
“Đúng rồi, sao ta lại quên ngươi".
Chu Chiêm Cơ vỗ đùi, lại dâng lên tín nhiệm mù quáng nói:
“Ngươi nhất định là có biện pháp".
"Ta cũng không có biện pháp gì, phi là đi xem náo nhiệt".
vương Hiền giội cho hắn gáo nước lạnh, nhưng Chu Chiêm Cơ vẫn không tin, kéo vương Hiền đi ra ngoài.
"Ta cũng đi, ta cũng đi".
Hai đệ đệ ở phía sau hét lên.
"Tránh được bao xa thì tránh bấy nhiêu".
Chu Chiêm Cơ quát to một tiếng, tất cả đều lui về.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất