Chương 286: sắt đã tôi thế đấy (1)
Cẩn thận mang bảo bổi kia về thành, vương Hiền liền tự mình chuyên tâm hầu hạ, chủ yếu là phái đế cho nó thích ứng nhiệt độ mặt đất. May mà bây giờ đà là tiết sương giáng, bàng không con dế này từ địa huyệt ẩm ướt lạnh lẽo đi lên trên mặt đất nóng bông, lập tức không chịu nổi nhiệt độ sè sinh bệnh, chớ nói chi là đánh nhau.
vương Hiền ở bên ngoài hù nuôi dế, lại lồng một cái hù, cứ cách một phút đồng hồ, sè dùng nước giêng mát lạnh, không ngừng xối vách ngoài của hù, nhàm duy trì hoàn cảnh ẩm ướt lạnh lèo, nhưng sè không quá lạnh. Sau đó hắn làm một chuyện khiến người sục sôi tức giận . . . Hấn đem con đực đặt vào chung với hắc quả phụ, thừa dịp khi con đực bắt đầu phun, đột nhiên một kéo, cắt phăng cái mông của nó, sau đó gắp đến bên miệng hắc quả phụ.
“Cứ cách một canh giờ, đều phải cho nó ăn mông con đực.”
Nhìn hắc quả phụ ngốn nga ngốn nghiến, ăn sạch một cái mông của con dế đực, vương Hiền nhàn nhạt căn dặn nói.
Có lẽ là lòng mang ưu tư, tất cả nam nhân ờ đây, hạ thân không hẹn mà cùng mơ hồ đau đớn.
vương Hiền lại sai người bứt râu chuột, dán trên thẻ tre, dùng thù du hầm đặc ngâm qua thận chó, lại ngâm vào một nhánh nhân sâm dài rộng. Làm xong tất cả, hắn mơ mơ màng màng buồn ngủ. Chu Chiêm Cơ mặc dù cùng rất mệt mõi, nhưng trong lòng thật sự không an tâm, lay lay cánh tay hắn hòi:
Trong hồ lô của ngươi rốt cuộc bán thuốc gì?
Đen lúc đó sè biết.
vương Hiền hàm hồ một tiếng.
“Ngươi muốn nghẹn chết ta sao.”
“Thật sự muốn biết, giờ Tý ngươi qua đây. ..”
vương Hiền thanh âm buồn bực một câu, liền ngà đầu ngáy khò khò.
Chu Chiêm Cơ vẫn đợi hỏi, nhưng thấy hắn đà ngủ say, đành phải thôi từ bỏ.
Mức độ nghiện của Thái tôn điện hạ thật sự là lớn, nửa đêm không cằn người gọi, tự mình bò dậy, đến gian phòng của vương Hiền, thấy hấn đà thức dậy, đang cầm nến nhìn trong hù dể. Chu Chiêm Cơ vừa muốn mờ miệng, đà thấy vương Hiền dựng ngón tay làm động tác chở có lên tiếng, vội im lặng, rón ra rón rén bước vào.
Lại gần nương theo ánh nến yếu ớt xem thử, chi thấy trong chậu hai con dế một trống một mái, con mái đương nhiên là hắc quả phụ, con trống kia không ngờ lại là Kim Thanh Ma Đầu của hấn.
Các đại tướng dường như đối với các đối tượng xinh xắn nhanh nhẹn đều, nhìn thấy hắc quả phụ, mắt Kim Thanh Ma Đầu đều thẳng tắp, một mặt dùng sợi râu nhiều lần quét lấy sợi râu của hắc quã phụ, một mặt dùng sức giơ cánh phì phì, hắc quả phụ lại lười biếng không chịu nhúc nhích. Kim Thanh Ma Đầu tinh trùng lên nào, luôn cho rằng mị lực của mình đà chinh phục tuyệt sắc mỳ nừ này, liền xoay người sang chỗ khác, mời mỳ nừ lên ngựa . . .
Sau một khắc, Chu Chiêm Cơ mắt thấy một màn thăm kịch nhân luân — chi thấy hắc quả phụ kia dáng vẻ lờ đờ ngẩng đầu, ngửi ngửi trên mông Kim Thanh Ma Đầu, sau đó một ngụm không chút do dự, liền cấn mất tử tôn căn của nó . . . Kim Thanh Ma Đầu đau đến nhảy dựng, dịch vàng tung tóe bắn ra, sau đó ngà ờ một góc giày dụa vài cái, mặc dù sè không chết nhanh, nhưng hiến nhiên là chết chắc rồi...
Nhìn thấy hắc quả phụ ăn vô cùng ngon miệng tử tôn căn của Kim Thanh Ma Đầu, Chu Chiêm Cơ không đành lòng nhắm mất lại, trong đầu bỗng vọt ra năm chữ lớn — Thật sự quá biến thái.
Hơn nửa ngày, hắn mới lấy lại tinh thần nói:
“Hóa ra hắc quả phụ là luyện thành như thế này.”
vương Hiền gật đầu nói:
“Nếu cảm thấy biến thái có thể không cần, dù sao ta đà cổ gắng hết sức.”
“Cần, sao lại không cần.”
Chu Chiêm Cơ lại không có tinh thần ưa sạch sè, ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn nói:
“Dùng cách thức này thắng Tam thúc ta, thật sự là không thể tốt hơn.”
Nói xong liếc mắt nhìn Kim Thanh Ma Đầu đà vểnh lên chết, thờ dài nói:
“Có điều sao ngươi lại dùng nó làm thí nghiệm? Một hơi này chính là hơn ngàn lượng bạc đó.”
“Nhưng mà đối phương là Trùng vương, lờ như hắc quà phụ kìm lòng không được, nghe theo Kim Si vương kia, mặt mùi cùa ngươi còn để đâu hả?”
vương Hiền lườm hắn một cái nói:
“Không dùng Kim Thanh Ma Đầu làm thí nghiệm, ngươi tìm Trùng vương đến đây cho ta đi.”
“Được rồi...”
Thái tôn điện hạ rốt cuộc không lời nào để nói.
Ngày đó quyết chiến, vương Hiền chi sai cho ăn buổi sáng, thức ăn vẫn là mông dế đực khi động dục, qua giừa trưa thì không đè cho hắc quả phụ ăn uống, để nó bụng rỗng đi tới trường đấu dể dưới núi Thanh Lương.
Ba ngày qua, tin tức trận quyết chiến này, đà truyền khắp toàn thành, tất cả mọi người muốn tận mắt xem trận này, quyết chiến đinh cao giao hẹn một năm trước. Đặc biệt là ngay cả Chân Tử Trùng vương của Định Quốc công cùng bại trận rồi, mọi người đều rất rò ràng, nếu Hồng Bào đại tướng quàn của Thái tôn điện hạ, cùng đánh không lại kim sí vương, vậy thần thoại toàn thắng của con dể này, sắp hoàn toàn đúc thành rồi.
Ôm ấp đủ loại tâm tính, hôm nay mọi người thật sớm đi tới đấu trường, muốn chứng kiến cho nhanh. Khi bọn vương Hiền đến, phát hiện trên đường lớn trong ngoài biệt thự Thanh Lương, đà chật như nêm cối, xe kiệu so với ngày đó nhiều hơn gấp mười lần, còn có rất nhiều sòng bạc dựng quầy dựng sạp trên đường lớn . . . Chuyên cung cấp con bạc không có duyên phận bước vào trong trường đấu đánh cược.