Chương 40. Làm sao chen lên Tư (Ngũ) (1)
Luôn miệng bảo, ta đang vì mọi người mưu cầu phúc lợi, nhưng lại âm thầm đút đầy túi riêng của mình, qua thật khiến người chán ghét.
Đương nhiên cùng có^thc do tư lại tiền nhiệm âm thầm quấy rối, nhưng dù thế nào đi nữa,' Lỵ Thịnh là người lập sổ sách. Dựa theo quy định, đối với tùng mục sổ sách hắn đến phái thẩm tra kỳ càng sau đó mới có thê ghi nhận, còn phải đóng con dấu màu đỏ đẻ xác định rõ kết quả.
Chắng hạn như thu nhận rõ ràng thì đóng dấu có chừ 'Đà thu’, thanh toán xong xuôi thi đóng dâu có chừ 'Thanh toán xong', sang sô thì đóng dấu có hai chừ 'Chuyến vào', sổ sách tương ứng kết toán thi đóng con dấu ‘Kết toán’. Hơn nữa hễ là hạng mục thu vào, đểu phải ghi rò nguyên nhân khoản thu, hẻ là hạng mục chi ra, đầu tiên phải ghi rõ chi đi đâu, sau đó giãi thích thêm nguyên nhân khoán chi.
Mặc dù không thể hoàn toàn bù đắp phương thức riêng lẻ không đầy đủ của phương pháp ký sô, nhưng phương pháp này ít nhất khiến cho sau khi xong chuyện bất chợt kiểm tra, có thể rõ ràng tìm được người trách nhiệm.
Cho nên Lý Thịnh ít nhất cùng là người đồng mưu, tội lỗi khó thoát!
Hơn nữa chuyện này xây ra bốn năm trước, lúc đó tư lại bệnh nặng mà chết, Lý Thịnh hoàn toàn có thể đẩy hết trách nhiệm lên trên người thượng câp, động đậy thêm chút nữa, tránh nặng tìm nhẹ, chi mang tội
Nếu tắc trách, nhiều nhất thi là khai trừ, thậm chí chi là giáng chức, như vậy cho dù mình tố cáo hắn, cũng không có gánh nặng trong lòng lắm...
Đúng, Trương điển lại vô cùng muốn giết chết Lý tư hộ, mong muốn này càng ngày càng lớn. Điển lại và tư lại tuy ràng đều là Kinh chế sử, nhưng địa vị và quyền lực kém xa nhau. Không nói đến chuyện công vụ trong phòng đều do tư lại độc đoán nắm quyền, điển lại chăng qua là người dắt đám thư lại làm việc mà thôi, ai ăn thịt ai ăn canh không cần nói cũng biết.
Chi nói riêng ờ trước mặt quan lớn trên công đường, trong trường hợp không chính thức, tư lại có thẻ ngồi, điên lại chi có thê đứng, tư lại còn có thê nhận được đài ngộ miên hô tên họ, điên lại thì chi có thê bị gọi thăng tên họ mà thôi. đ
Đủ loại thua kém, không mà đủ, ngươi bảo Trương điên lại làm sao không động tâm? XV .,.. ■
Thêm nữa Lý Thịnh là hạng người trên nịnh dưới đè, đối với Điêu chủ bộ trực tiếp điều hành, đó là nịnh nọt trăm đường, chi sợ không được chu đáo. Còn đối với thuộc hạ dưới quyền mình, trước nay đều chưa từng xem trọng, ngay cả tôn trọng tối thiểu nhất cũng đều không có. Ngươi bảo Trương điển lại làm sao không ghi hận trong lòng?
Nhưng Trương điển lại tên là Trương Hoa, không phải Trương Phi, không phải muốn làm liền làm, hắn phải cân nhắc hậu quả. Dù sao Lý Thịnh cùng coi như thâm căn cố đế, bên trên còn có Điêu chủ bộ bảo vệ hán, nếu như mình đánh rắn không chết ngược lại bị nó cắn, vậy thì lô nặng rồi.
suy tính cả buổi chiều, hắn vẫn chưa quyết định được chủ ý. Quá trưa sau khi hết giờ, hắn rời khỏi nha môn chuẩn bị đi ăn cơm, trùng hợp đụng phải Tư Mà sư gia. Tư Mà Cầu keo kiệt từ xưa đến giờ, thái độ khác thường kéo hắn đến tửu lâu uống rượu.
Trương điển lại thầm nghĩ, vô sự mà ân cần, không gian tức trộm, nhưng không dám đắc tội Tư Mà sư gia. chi đành phải vui vẻ bàng lòng đi theo, còn biểu thị nhất định phải do chính mình mời.
Y avc ' —
ĐẠI QUAN NHAN
Hai người đi vào tửu lâu nhà họ Chu đối diện huyện nha, trông thấy Tư Mã sư gia và Nhị gia Hộ Phòng đến, ông chủ tửu lâu Chu Lễ vội vàng đích thân đến đón, sắp xếp phòng cao thượng ở lầu hai, lại tự minh chia thức ăn, hâm bình rượu ngon. Thấy hai người có chuyện muốn nói, liền biết điều lui ra.
Sau khi chuyện trò đôi câu, Trương điển lại bèn chờ Tư Mà Cầu nói rõ đầu đuôi, ngờ đâu kẻ này kéo đông kéo tây kéo sang cà việc nhà, nhưng vẫn chưa chịu nói chuyện chính. Trương Điển lại rốt cục nhịn không nỗi nói:
"Tiên sinh trước nay đều ra vào từ cửa sau, lằn này tinh cờ gặp mặt ờ cửa trước, chắc hãn không phải ngâu nhiên đâu nhi."
"Ha ha, ngươi nghi thế nào là tùy ngươi."
Tư Mã Cầu nhấp một ngụm rượu, hất râu chuột cười nói:
"Trương lệnh sử dường như có hơi lơ đàng."
"vậy sao?"
Trương Hoa sờ sờ mật, cười gượng nói:
"Có thể là gần đây hơi mệt chút. Đã đến ngày thu hoạch vụ thu, bổn phòng vẫn còn phải bận bịu làm lại sổ vàng, làm sao có thể không nôn nóng được?”
"Đây cũng là tự chuốc phiền phức."
Tư Mà Cầu nhàn nhạt nói:
"Bổn huyện ba năm qua mưa thuận gió hòa, cùng không có hạn hán nạn châu chấu, tại sao nhàn khấu nhiều năm liên tục sụt giảm mạnh? Có vài người làm quá mức rồi!"
"Chuyện như vậy..."
Trương Hoa lòng căng thắng, run rẩy, thầm nghĩ Tư Mã Cầu lời này có thảm ý! Rò ràng là hướng về Lý Thịnh! suy nghĩ đối phương chăng hiểu thế nào lại mời mình uống rượu, hắn dường như lờ mờ có đáp án...
Đây quả thực là buồn ngủ có người đưa gối, Trương điển lại âm thầm nghĩ ngợi, bèn cẩn thận thử dò xét nói:
“, Z.......
"Tại hạ cùng cảm thây không binh thường lăm, thê nhưng tiên sinh biết đó, đăng ký sô vàng đều là do tư lại bôn phòng một tay nắm quyền, điên lại như ta cũng không cách nào biết rò sự tình..."
"Hừ, Lý Thịnh quá tùy tiện..."
Tư Mã Cầu giống như cung rất tức giận, hầm hầm nỗi giận nói:
"Đại lão gia đà sớm muốn thay hắn, nhưng đáng tiếc không tìm được lý do!"
Nói xong giống như tự biết lờ lời, không nhắc đến Lý Thịnh nữa, quay sang không có gi khích lệ Trương điền lại nói:
"Trương lệnh sử cùng không tồi, đại lào gia rắt tán thường ngươi, chi là lại ban khác khe phân biệt đòi xứ, khong có cơ hội đề bạt ngươi, vân luôn vô cùng đáng tiếc đấy."
Trương Hoa được Tư Mà Cầu lung lạc đến mức đầu óc ngây ngắt, đêm đó vế nhà liến mắt ngũ. Nếu không ngũ được, vậy thi dứt khoát lấy trộm sổ sách mang về nhà, bắt đầu dựa theo cách thức của vương Hiền, đem những ghi chép mua sắm đặc biệt rải rác, hết sức phân tán, từ trên sổ sách chọn lọc tùng điều, sau đó tập hợp lại...