Đại Quan Nhân

Chương 95: Thủy triều (1)

Chương 95: Thủy triều (1)

"Chết rồi ngược lại gọn gè ..."
Trong lòng lào gia tử đà phán quyết tói lưu manh của cháu mình, hắn bây giờ chi muốn che đậy chuyện nay, không thẻ đê cho bất kỳ kẻ nào biết được, kể cả con trai của minh. Thắt thần một hồi lâu, mới căn dặn: "Ngươi đi thu dọn hành trang đi."


"sao ạ?"

Tiểu nhi tử khó hiểu.
"Đem tiểu súc sinh kia giải đến sơn Đông, để cho đại ca ngươi quản giáo nghiêm khác hơn."
Lào gia tử lại không giải thích nói:
"Đừng hòi tại sao, lập tức lên đường, đi từ cửa sau!"
"Chuyện này... vâng."
Tiểu nhi tử lúc này mới hiểu được vấn đề nghiêm trọng, đây rõ ràng là bảo cháu của hán đi lánh nạn mà!
Bèn không hôi thêm dài dòng, ra ngoài nhanh chóng sai người chuẩn bị xe, bào lào bà thu thập quần áo, lại chi tiền từ sô sách. Đang bận rộn, gia đinh bên kia báo lại nói, cháu hắn sống chết không lên xe, nhất định phải gặp gia gia một lần hòi rõ ràng mọi chuyện.
Nhị ca hắn cùng đến, xin hắn lại đi cầu xin lão gia từ, dù cho tội phạm từ hình vẫn phải trước hòi sau tràm chứ, bất kế Dật Phàm phạm tội gì, dù sao cũng phải cho một cơ hội giải thích.
"Haizz, tính tinh cha thế kia, Nhị ca cũng không phải không biết, một khi đã nhận định đinh đóng cột rồi, sè không nghe người khác giải thích."
Hắn trả lời: "Lào gia có chuyện bảo ta nhản lại với Dật Phàm, sau này nếu có thể thi đậu cử nhân, vàn còn có ngày gặp lại."
Nhị ca trước mắt choáng váng, đây chăng phải đang nói, nếu không thi đậu được cừ nhân, tức là sè mài mãi không thẻ quay về đó sao?

Hắn thờ dài, bèn đẽ gia đinh bịt miệng cháu mình lại, trói tay trói chân, cột vào trong thùng xạ.
. *
"Nhị ca ngươi phải nghĩ về hướng tốt, Dặt Phàm đi theo đại ca đọc sách, so với ờ trong nhà càn rờ bừa bài thì tốt hơn rắt nhiều."
Thấy huynh trường vẻ mặt đau khổ, hắn bèn khuyên nhủ: "Tương lai Dật Phàm thi đậu cử nhân rồi, được lợi còn không phải là bản thân hắn hay sao?" "Haizz..."
Cha vu tú tài biết nói gì nữa cũng đều vô dụng cà, chi đành nước mắt lưng tròng, đem nhi tử đưa lên thuyền, nhìn hắn dần biến mất ờ trên sông Phú Xuân...
Thật ra vu lão gia tử và Ngụy tri huyện, hôm qua đà đạt thành ăn ý ngầm hiêu lân nhau . . . Ngươi buông tha cháu của ta, ta cũng sè không bám lấy Liễu thị không buông. VÌ vậy trong huyện cũng không đến gọi vu tú tài đi thẩm vấn, nhà họ vu cũng không đến huyện nha hối kết án nữa.
Ngay cả những chuyện đồn thối của vu tú tài cũng chấm dứt tại đây, cũng không phải mọi người đổi tính. Mà là một trận thiên tai đột nhiên xuất hiện, thu hút toàn bộ lực chú ý của dân chúng...
Ngày này tháng hai Nhị Long ngàng đầu, Long vương gia giống như điên cuồng, bầu trời tối đen như mực. cuống phong cuốn theo mưa bào, mưa lớn như trút nước xối xả đò xuống. Đám thân sĩ toàn bộ đều buồn
ĐẠ7 QUAN NHÂN V ỄTác giá: Tam Giới Đại Sư
chán ờ trong nhà, ban đầu còn có tâm tư tranh thủ nhàn rỗi ngắm mưa, nhưng thày trời mưa ba ngày còn không ngừng, cho dù bât luận thê nào cũng trờ nên buồn rầu nôn nóng.

với dân chúng nghèo khổ mà nói, không làm việc sè không có tiền mua gạo, ăn cơm đều trờ thành vấn để. với thân sì nhà giàu mà nói, buồn phiền chính là rừng trúc, vườn trà của mình bị ngập hư thì làm sao
bây giờ?

Nhưng lúc này tất cả mọi người không thể nào tưởng tượng được, tình cảnh bọn họ đối mặt tệ hại đến mức nào ...
Bóng dáng mười mấy người mặc áo tơi, đội nón lá, mang guốc gỗ, đội mưa to gió lớn, tay nắm tay ờ trên con đê lớn sông Phú Xuân gian nan đi lại, đi mài ra ngoài vài dặm, mới đi đến một cái đinh vọng Giang nghỉ chân.
Đi vào trong đình, mọi người gỡ nón lá xuống, cởi bó áo tơi, lộ ra từng khuôn mặt trắng bệch. Không ngờ đó chính là tri huyện Phú Dương Ngụy Nguyên và Tưởng huyện thừa, cùng với tư lại Công phòng và những người tùy tùng như vương Hiền .. . sáng nay được báo nói sông Phú Xuân mực nước dâng cao đột ngột, Ngụy tri huyện hết sức lo lắng, liền ngược gió đội mưa đến tuần tra đê sông.
"Mưa to gió lớn thật!"
, ... „ ty .....
Ngụy tri huyện cảm thây đẽ lớn ờ dưới chân đêu đang lung lay rung chuyên, không khôi lâm bảm nói.
Bởi vì đê sông huyện Phú Dương, là Tường huyện thừa năm trước giám sát tu sửa, hán tất nhiên cùng phải trình diện, Nhị lào gia huyện Phú Dương cà người ướt sũng, hàm răng lập cập nói: "Quả thật tà môn, nước sông tại sao lại chảy ngược như vậy?" "Đây là biển tràn."
Tư lại Công phòng Trịnh Ngôn là một người xuất thân công nhân trị thuỷ, có gương mặt màu tương gạo thô, cùng một đôi mắt bị nước sông bào mòn. Giải đáp cho Nhị lào gia nói: "Nhắt định là do sóng thằn, đây là thủy triều chảy ngược vào sông Tiền Đường, bức nước sông đổ về lại nên tạo thành thể kia." sông Tiền Đường cùng sông Phú Xuân là một nhánh hạ du và trung du của Trường Giang, chia ra lấy tên khác nhau mà thôi.
"Biển tràn? Chăng trách trên mặt sông dâng nhanh như vậy."
Ngụy tri huyện sắc mặt trắng bệch nói: "Đê sông sè không có chuyện gì chứ?"
"May mà bây giờ không phải là lù định kỳ, mực nước ban đầu rất thấp."
Trịnh Ngôn đáp:
"Năm ngoái mới tu sửa lớn, mới có thể chống chọi được."
"Nhất định không thể để mất!"
Ngụy tri huyện trầm giọng nói.
Tri huyện đều kiêm nhiệm tổng quản biên giới đường sông, vờ đê như mất đất, là phải rơi đầu.
"Triệu tập dân tráng gia cố đê sông!"
Tri huyện đại nhân ra lệnh một-tiếng, mấỵ ngàn tráng đinh lao dịch phục vụ huyện Phú Dương liền bị điếu động., hmg vác xẻng, thuỏng, đồ xúc, đội mưa đội giỏ. gian nan đem tuns túi đát cát. từng sọt đá cục vận chuyển đến phía trên đẻ sông.
Ngụy tri huyện vần thụ vững ở trên .đê, chi huy dân phu gia cố đê sông. Đám dân phu thấy Huyện lào gia mấy ngày mấy đêm không xuông đẻ, so với cô vũ gì đó còn có tác dụng hơn nhiều, vi bảo vệ nhà cửa, những dân chúng không bát ép phục vụ kia cũng tự động đến đây, môi ngày mỏi đêm gia cố đê sông càng cao càng dày thêm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất