Chương 183: Tượng Thần Che Chở, Vạn Tà Bất Xâm
- Tiền bối, ngài nói máu gà thế nào?
Mặc dù có chút không đành lòng, bất quá nghĩ đến đối phó âm kỳ trong tay tà đạo, Trần Hạo vẫn hỏi một câu.
Máu gà?
Lý Tam gia nhìn gà trống nằm trên mặt đất, bộ dáng hư thoát, mở miệng nói:
- Máu gà mang theo dương khí, bất quá đối phó âm hồn tiểu quỷ thì được, nhưng muốn khắc chế Huyền Âm Kỳ vẫn còn kém một chút hỏa hầu.
Gà trống nghe vậy kém chút khóc rống, người tốt, người tốt cả đời bình an.
Trần Hạo cũng không thất vọng, tiếp tục hỏi:
- Vậy tượng thần thì sao? Chính là loại được tế bái trăm ngàn năm, tượng thần dựng dục ra linh tính thần uy?
Lý Tam gia giật mình, trừng to mắt nhìn Trần Hạo nói:
- Đạo hữu, cậu đừng nói với tôi ngay cả thứ này cậu cũng có đi?
Trần Hạo gật đầu:
- Trước đó hành đạo, cơ duyên xảo hợp có được một pho, à, là tượng thần Chân Vũ Đế Quân.
Lý Tam gia hít một hơi lãnh khí, kinh hỉ nói:
- Được, có tượng thần này, yêu ma quỷ quái gì đều phải quỳ xuống, đạo hữu cậu sớm nói có tượng thần che chở thì ta cũng không cần phải lo lắng rồi.
Trần Hạo ngạc nhiên nói:
- Tượng thần tốt như vậy ư?
Lý Tam gia một mặt nhẹ nhõm cười nói:
- Đương nhiên rồi, đạo hữu có biết vì sao tu sĩ chúng ta truy cầu siêu thoát, xem thế tục quyền tài như cặn bã, nhưng vẫn cung phụng thần linh không?
Trần Hạo nói:
- Chẳng lẽ không phải vì tín ngưỡng hương hỏa?
Lý Tam gia lắc đầu:
- Tín ngưỡng hương hỏa chỉ là thuyết pháp không rõ ràng, thứ mà chúng ta cần chính là ý niệm chúng sinh.
Trần Hạo mờ mịt nói:
- Có khác nhau sao?
Lý Tam gia nói:
- Đương nhiên là có. Đạo hữu tu hành Nhập Đạo, người tu hành chân chính biết không thể đặt nặng ngoại vật, vậy còn chư thiên thần linh thì sao? Cậu chưa thấy qua, tôi cũng chưa từng thấy qua, thậm chí trong cổ tịch Trọng Thủy Quan tôi cũng không có ghi chép sự tình thần linh Hiển Thánh. Chuyện này nói rõ thần linh đã vượt ra phàm tục, thậm chí đã vượt qua cảnh giới người tu hành chúng ta có thể tưởng tượng, trở thành một loại tồn tại không cách nào tưởng tượng, sẽ không tùy tiện phản ứng với thế tục hồng trần. Thế nhưng chúng ta tu hành chung quy là có truyền thừa, truyền thừa khác nhau, thờ phụng đương nhiên cũng khác nhau. Mà chúng ta cung phụng thần linh được tín niệm chúng sinh gia trì cho nên tượng thần mới có linh, tượng thần có linh thì thần uy vô tận, tượng thần có thần uy đối với chúng ta mà nói chính là bảo bối, có thể trấn áp sơn môn, che chở truyền thừa tồn tại.
Nói đến chỗ này, Lý Tam gia thở dài nói:
- Nói đến đây, chúng ta cung phụng thần đều là Ngụy Thần, là ý niệm chúng sinh tạo hóa mà ra, có thần uy lại không có bản chất thần linh. Không chỉ có như thế, địa vị đều tượng thần khác nhau, thần uy cũng khác nhau, Trọng Thủy Quan cung phụng Tam Mao Chân Quân, mặc dù nghe danh khí cực lớn, nhưng ấn tượng trong lòng chúng sinh quá nhỏ bé, hơn hai trăm năm cung phụng cũng bất quá có chút linh tính mà thôi. Đạo hữu có được tượng Chân Vũ Đế Quân, là vị thần không ai không biết. Cho nên thần uy mạnh, yêu ma quỷ quái đều phải sợ hãi.
Trần Hạo bừng tỉnh im lặng.
Lời này nói ra làm hắn đối với tượng thần có hiểu rõ sâu hơn.
Chẳng trách mình khai quang xong, linh tính tượng thần tăng vọt, nhưng vẫn không có phát hiện tượng thần có ý niệm Chân Thần.
Bởi vì tượng thần cung phụng chỉ là bởi vì chúng sinh mới có linh, mà thần chân chính sẽ không để ý đến những thứ này.
Thú vị thật, Chân Thần? Bọn họ như thế nào rồi? Tu chân giới suy thoái có quam hệ gì với bọn họ hay không?
Vấn đề này Trần Hạo không dám suy nghĩ sâu xa, bởi vì cảnh giới của hắn quá thấp, có lẽ chờ mình tu luyện đến một bước kia mới có thể tiếp xúc, mới có thể minh bạch được.
- Ha ha, có tượng Chân Vũ Đế Quân ở đây, đạo hữu liền không cần lo lắng, tà đạo kia nếu dám đến, mời ra tượng thần đế quân lập tức liền có thể phá Huyền Âm Kỳ của hắn, đến lúc đó không chết cũng lấy được nửa cái mạng của y.
Lý Tam gia bình tĩnh nói.
Trần Hạo gật đầu nói:
- Vậy con liền yên tâm, tiền bối, đã muộn rồi, ngài sớm nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta chậm rãi chờ tà đạo tới cửa.
Lý Tam gia nói:
- Cũng tốt, khoảng thời gian này cậu ở lại Trọng Thủy Quan đi, chờ giải quyết việc này lại chuyển đi cũng không muộn.
Sau đó, Lý Tam gia mang theo âm hồn bà lão rời khỏi phòng.
Dù sao bà lão quen biết ông ta, tự nhiên cũng do ông ta an bài.
Lý Tam gia vừa đi, Trần Hạo nhìn về phía tiểu nữ quỷ trợn mắt hốc mồm, nhếch miệng cười một tiếng:
- Ngươi nghe rồi chứ, ca có đế quân che chở, cha ngươi tới chính là tự chui đầu vào lưới, đến lúc đó để cha ngươi biết cái gì gọi là ác hữu ác báo.
Con ngươi Tiểu nữ quỷ đảo một vòng, cầu khẩn nói:
- Đại sư, ta biết sai, cầu đại sư tha mạng, tiểu quỷ về sau cũng không dám làm ác nữa.
Trần Hạo cười nói:
- Biết sai?
Tiểu nữ quỷ vô cùng đáng thương gật đầu.
Trần Hạo nói:
- Vậy thì tốt, để tỏ thành ý, đến đây, nói cho ta biết cha ngươi là ai? Bây giờ ở nơi nào? Ngoại trừ âm kỳ, còn có thủ đoạn gì khác hay không?
Tiểu nữ quỷ:
- . . .
Trần Hạo bĩu môi:
- Ngay cả một chút tin tức cũng không chịu nói, ngươi muốn ta tin ngươi?
Tiểu nữ quỷ đã bị lừa một lần, làm sao có thể bị Trần Hạo lừa lần nữa.
Gia hỏa này có tượng thần che chở, thật nói chỗ cha ra, không phải cha sẽ gặp nguy hiểm ư? Cha mà gặp nguy hiểm, Huyền Âm Kỳ liền gặp nguy hiểm, Huyền Âm Kỳ mà gặp nguy hiểm thì cô bé sẽ không có nhà, không cách nào trưởng thành, biến thành cô hồn dã quỷ, không chỗ nương tựa.
- Hừ, cha khẳng định sẽ giết chết toàn bộ các ngươi, sẽ giam cầm các ngươi bên trong âm kỳ, đến lúc đó ta sẽ ngày đêm tra tấn các ngươi, để các ngươi vĩnh viễn thống khổ.
Tiểu nữ quỷ biểu lộ biến đổi, lần nữa trở nên hung ác vô cùng, mắt đen ác độc tựa hồ muốn trừng chết Trần Hạo.
Trần Hạo lười nói nhảm, trực tiếp phất tay, thu nhập tiểu nữ quỷ vào Tụ Lý Càn Khôn.
Chờ giải quyết người cha tà đạo kia của ngươi, đến lúc đó lại từ từ dạy lại, ta không tin chuyên gia siêu độ như ca lại không thể siêu độ được ngươi.
Thu tiểu nữ quỷ, Trần Hạo lại trấn an nhóm tiểu quỷ, sau đó cũng đi nghỉ ngơi.
Hiện tại cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức, chậm rãi chờ tà đạo đến.
Trời đông bắt đầu sáng tỏ, mặt trời đỏ chiếu sáng, một ngày mới lại bắt đầu.
Sáng sớm, Trần Hạo rời giường, đi vào trong sân hoạt động gân cốt, tu luyện Thiên Cương Bộ phối hợp Thiên Cương Kiếm Pháp.
Thiên Cương Kiếm Pháp phối hợp với Thiên Cương Bộ, Trần Hạo chưa hề dừng tu luyện một lúc nào, có thời gian liền suy nghĩ, sau đó lại thử tu hành, bất quá hiệu quả vẫn không lớn.
Bởi vì hắn tu luyện Thiên Cương Bộ nông cạn, Thiên Cương Kiếm Pháp càng thêm thâm ảo, nắm giữ rất khó, muốn để cả hai phối hợp hoàn mỹ tuyệt không phải một sớm một chiều liền có thể làm được. Chớ nói chi là muốn phát huy uy năng Thiên Cương Kiếm Pháp cần phải có pháp lực thâm sâu.
Trần Hạo cũng không nóng nảy, mỗi ngày tiến bộ một một chút, cuối cùng cũng sẽ có một ngày có thể nắm giữ tinh túy, trở thành đại lão chân chính giới tu hành.
Đang suy nghĩ, đột nhiên một tiếng kinh hô truyền đến.
Trần Hạo nhìn lại liền phát hiện là một lão nhân lưng còng, hắn mở ra cửa lớn của đạo môn, tựa hồ phát hiện cái gì liền kinh hãi.
Trần Hạo liền vội vàng đi tới, lập tức híp mắt lại.
Trên cửa đạo quan có một cái đầu lâu màu trắng lớn chừng bàn tay đính ở giữa.
Khô lâu này dữ tợn tà ác, chỗ mi tâm khô lâu có một chữ "Lệnh" bằng máu cực kỳ chói mắt.