Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 184: Khô Lâu Huyết Lệnh

Chương 184: Khô Lâu Huyết Lệnh

Trong đại điện Trọng Thủy Quan.
Đánh giá đầu lâu trong tay, sắc mặt Lý Tam gia ngưng trọng. Trần Hạo đứng ở bên cạnh không nói một lời.
Thật lâu, Lý Tam gia mới ngẩng đầu nhìn về phía Trần Hạo, mở miệng nói:
- Đây là Khô Lâu Huyết Lệnh của Tam Âm Phái .
Trần Hạo nào biết Tam Âm Phái, Khô Lâu Huyết Lệnh là gì, sắc mặt hắn mông lung không thôi.
Lý Tam gia lúc này mới nhớ tới Trần Hạo đã nói qua, hắn không có truyền thừa chính thống, cho nên vội vàng giải thích nói:
- Tu hành tự nhiên có chính có tà, Tam Âm Phái chính là môn phái tu hành theo tà đạo. Theo ghi chép của Trọng Thủy Quan, Tam Âm phái Tương Tây chủ yếu tu khống thi luyện hồn chi thuật, nói đến cũng có chút nguồn gốc cùng nhất mạch Mao Sơn tôi, chỉ là lý niệm khác biệt, đôi bên thấy ngứa mắt. Bất quá, từ thời kì Minh mạt, Tam Âm Phái đầu nhập Thát tử, lấy tà thuật hại người, gặp môn phái chính Đạo đả kích, từ đây không gượng dậy nổi, đã nhiều năm không có truyền nhân xuất thế. Không nghĩ tới hôm nay thế mà thấy được Khô Lâu Huyết Lệnh của Tam Âm Phái!
Trần Hạo giật mình, chợt hỏi:
- Nói như vậy, nguời luyện chế Huyền Âm Kỳ chính là truyền nhân Tam Âm phái?
Lý Tam gia gật đầu:
- Vô cùng có khả năng, bất quá nói đến, chỉ sợ là tên kia đã hiểu lầm, tưởng rằng tôi đang đối phó hắn. Nói xong, ánh mắt Lý Tam gia cổ quái nhìn thoáng qua Trần Hạo.
Trần Hạo xấu hổ cười một tiếng.
Thật sự là vô ý, ai biết trùng hợp như vậy, liên tiếp hai con cửu tử oán linh đều ngã quỵ trong tay của ta, mà càng trùng hợp, Tam gia ngươi nổi danh tại bản địa lại như vậy.
Thả ra cửu tử oán linh để hại người, kết quả một đêm không trở về, người ta muốn không nghi ngờ ngươi cũng không được.
- Bất quá như thế này cũng tốt, ta hấp dẫn lực chú ý của tên gia hỏa này, đến lúc đó đạo hữu thừa dịp hắn thúc đẩy Huyền Âm Kỳ, mời tượng Chân Vũ Đế Quân ra phá Huyền Âm Kỳ của hắn, để gia hỏa này gặp phản phệ, đến lúc đó lại chơi chết hắn.
Lý Tam gia tiếp tục nói.
Trần Hạo bị khẩu khí hung ác của Lý Tam gia làm giật nảy mình, kinh ngạc nói:
- Tam gia thật muốn giết người?
Lý Tam gia chăm chú nhìn Trần Hạo nói:
- Đạo hữu, tôi biết cậu có ý tưởng gì. Bất quá tôi khuyên cậu một câu, đồng đạo chi tranh, hung hiểm vạn phần, một khi đối lập, chỉ phân sinh tử, bất phân thắng bại. Nếu không hậu hoạn vô tận.
Trong lòng Trần Hạo ngưng lại. Suy nghĩ kỹ một chút.
Người bình thường nếu phát sinh tranh chấp, nhiều lắm thì đùa giỡn cãi nhau, còn có cảnh sát xử lý tranh chấp, trở về bình yên.
Nhưng người tu hành thì khác, một khi đắc tội thì chính là trở ngại, nếu như đấu pháp mà có thể sống sót, hậu quả tất nhiên sẽ rất đáng sợ, trả thù là chuyện đương nhiên.
Mình có thể không sợ, nhưng người nhà mình thì sao?
Suy nghĩ một chút, bé con ở Địa Linh Cung không phải như thế sao, cha đắc tội người, bị người ta trả thù, thừa dịp thời điểm thê tử mang thai liền đột kích, làm cho cửa nát nhà tan, cuối cùng thậm chí hi sinh chính mình, đi đường hiểm bàng môn vì hài tử cầu một đường sống.
Cho nên, truyền nhân Tam Âm Phái đã phát ra Khô Lâu Huyết Lệnh, như vậy chính là địch nhân, mà địch nhân thì phải trực tiếp đánh chết.
Biểu lộ nghiêm túc, Trần Hạo nói:
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm, vãn bối thụ giáo.
Lý Tam gia cười nói:
- Đạo hữu minh bạch là tốt, à , dựa theo quy củ Tam Âm Phái, Khô Lâu Huyết Lệnh chính là cảnh cáo muốn chúng ta thả cửu tử oán linh, nếu không ban đêm sẽ đột kích, nhất quyết thư hùng. Bất quá như vậy cũng tốt, biết đối thủ là ai, chuẩn bị trước là được.
Trần Hạo kinh ngạc nói:
- Tiền bối có biện pháp đối phó?
Lý Tam gia ngạo nghễ nói:
- Đối thủ cũ mà thôi, hắc hắc, nói không chừng hiện tại truyền thừa tản mát, còn không có lợi hại như trước kia. Tóm lại, Huyền Âm Kỳ giao cho cậu, chuyện khác cứ để tôi giải quyết.
Nói xong, Lý Tam gia liền bắt đầu bận rộn.
Đầu tiên ông để Triệu Lão Tứ hỗ trợ chiếu cố một ngày, miễn nỗi lo về sau.
Sau đó Lý Tam gia lại ở bên ngoài chủ điện mang án đài, dâng phù bố. Lại mần gà trống lấy máu, tiêm nhiễm ống mực.
Đương nhiên, một màn Lý Tam gia giết gà, gà trống nhà Trần Hạo bởi vì còn ở trong phòng nghỉ ngơi dưỡng sức nên không thấy được, nếu không hảo cảm đối với Lý Tam gia lập tức sẽ không còn sót lại chút gì.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Lý Tam gia liền mặc đạo bào xếp bằng ở bên trên bồ đoàn dưới tượng thần chủ điện, kiếm gỗ đào đặt ở trên đùi, bắt pháp quyết, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhìn thấy Lý Tam gia bố trí cùng chuẩn bị, Trần Hạo đột nhiên có chút ghen tị.
Mình cũng coi là người tu hành có đạo hạnh, nhưng vẫn không có thoát khỏi diễn xuất thế tục, ăn mặc, tác phong làm việc đều không dựa sát vào hướng tu hành.
Tỉ như mình ngay cả đạo bào đều không có.
An tâm tu hành cũng không.
Đương nhiên, Trần Hạo trước mắt còn phụ mẫu, còn có nỗi lo về sau, hắn không thể bỏ qua thân nhân một bên để thản nhiên tu hành được.
Chỉ có chờ em trai trưởng thành, sau này nó công thành dánh toại, có thể lo cho cha mẹ ở nhà mình mới có thể chuyên tâm tu hành được.
Bất quá, đạo bào có lẽ có thể tìm cơ hội làm một bộ, chí ít đến lúc cần mặc đạo bào cũng có đạo bào để mặc. Chứ lúc nào cũng mặc hình như không ổn, tuy ca soái khí ngời ngời nhưng mặc hoài cũng chẳng ra làm sao.
Ban ngày vô sự, bình an vượt qua.
Chờ tới khi mặt trăng chếch sau Tây Sơn, màn đêm bao phủ, Lý Tam gia đang ngồi trên ghế bên trong chủ điện. Trầm Hạo đang ôm mèo mun, ngay khi vuốt lông mèo một cái, động tác Trần Hạo liền dừng lại, có hành động.
Lý Tam gia mở mắt, ánh mắt sắc bén lộ vẻ ngưng trọng, so với khí chất tản mạn thường ngày hoàn toàn khác nhau.Trần Hạo nhìn về phía bên ngoài đại điện, Âm Dương Nhãn thấy được một người xuất hiện ở bên ngoài Đạo quan, tựa hồ đang thăm dò gì đó.
Thoạt nhìn là người, nhưng trên thân lại không có chút nhân khí nào, chỉ có khí tức âm sát. Mèo mun càng thêm bình tĩnh, mắt mèo híp thành một đường nhỏ, tựa hồ cảm thấy người đến quá rác rưởi, sau đó lại nhắm lại, một bộ an tâm hưởng thụ Trần Hạo hầu hạ, thái độ tựa như mấy con tiểu quỷ tạp vụ không lọt vào mắt nó.
- Lại là người dò đường, thủ đoạn nham hiểm của Tam Âm Phái không có thất truyền, đạo hữu, chúng ta đi chiếu cố chỉ âm thuật Tam Âm Phái này.
(Chỉ Âm Thuật: người giấy/ hình nộm)
Lý Tam gia hừ lạnh một tiếng liền đứng dậy.
Chỉ âm thuật? Chính là người này sao? Trần Hạo thấy thú vị cùng đi theo.
Thời điểm này, người bên ngoài Đạo quan đẩy cửa ra, đi đến.
Có ánh nến dưới đài, Trần Hạo nhìn thấy người này là một nguòi đàn ông trung niên, dáng người gầy yếu, đầu đội mũ đen nhỏ, người mặc trường bào màu đen, lông mày vừa thô lại thẳng, hai bên gương mặt bôi màu đỏ, trên mặt mang theo ý cười nhìn giống như bị cương cứng.
- Tiểu quỷ La Hữu Canh, tôi thay gia chủ đến vấn an Lý đạo trưởng Trọng Thủy Quan.
Thấy được Lý Tam gia, người đàn ông trung niên liền mở miệng nói chuyện. Điều quỷ dị là tuy nó mở miệng nhưng lại không có động đậy gì, vẫn là bộ dáng mỉm cười như trước.
Lý Tam gia hừ lạnh:
- Đã hạ Khô Lâu Huyết Lệnh, cũng không cần phải tới nơi này nói nhảm? Có chiêu số gì cứ việc lấy ra đi.
Người đàn ông trung niên nói:
- Lý đạo trưởng hiểu lầm, chủ nhân nhà tôi phát Khô Lâu Huyết Lệnh chỉ là cho thấy thân phận, hi vọng Lý đạo trưởng xem tình cảm hai phái ngày xưa mà thả tiểu thư nhà ta. Chủ nhân nhà tôi nói, chỉ cần Lý đạo trưởng đáp ứng, chúng tôi sẽ lập tức rời đi, tuyệt sẽ không ở đây nháo sự.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất