Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 203: Đoàn Tham Quan Nhiệm Vụ

Chương 203: Đoàn Tham Quan Nhiệm Vụ

Nghe lão đầu râu bạc nói xong, thần sắc đám quỷ khác nhau.
Âm hồn bình thường tựa hồ động tâm.
Ác quỷ lệ quỷ, thờ ơ.
Trần Hạo nhìn thấy hết tất cả, hắn mỉm cười nói tiếp:
- Đương nhiên, tôi đến giúp đỡ đều là tùy tâm, người muốn tôi giúp tôi sẽ giúp, người không muốn tôi cũng không bắt buộc.
Trần Hạo nói xong, rốt cục có một nữ quỷ hơn hai mươi tuổi yếu ớt hỏi:
- Ngài muốn giúp chúng tôi đầu thai như thế nào?
Trần Hạo nói:
- Phương pháp siêu độ của tôi rất đơn giản, đầu tiên mấy người nói ra mong muốn tha thiết nhất của mình, cũng chính là di nguyện, tôi giúp các vị hoàn thành di nguyện, lúc các vị không còn tiếc nuối, tôi sẽ giúp các vị tiến vào luân hồi. Đương nhiên, tôi cũng không phải vạn năng, cũng phải xem di nguyện của các vị là gì, nếu như ngoài khả năng, tôi cũng đành lực bất tòng tâm.
Lần này đừng nói âm hồn bình thường, cho dù thần sắc của ác quỷ lệ quỷ cũng có chút biến động. Lúc đầu trong suy nghĩ của bọn họ, pháp sư siêu độ chính là cưỡng ép để quỷ hồn tiến nhập luân hồi.
Âm hồn bình thường thì không có việc gì, nhưng những âm hồn biến thành ác quỷ, lệ quỷ, ai mà không có chuyện cũ cơ chứ.
Bọn họ không muốn cứ như vậy bị siêu độ, hạ chấm niệm ở trong lòng xuống.
Nếu như cách siêu độ của Trần Hạo là như thế, vậy bọn họ cảm thấy có thể chấp nhận được.
Bất quá ác quỷ lệ quỷ cũng không có mở miệng, bọn họ rất cảnh giác, muốn nhìn xem có phải thật sự như vậy không, miễn cho bị lừa.
Bất quá nữ quỷ thứ nhất hỏi, lại một mặt vui vẻ, vội vàng nói:
- Thật sao? Vậy em có tâm nguyện, em đánh bạn trai em một trận? Tâm nguyện như thế, đại sư có làm được không?
Ding: Quỷ bị đâm chết Lưu Vân, oan hồn một năm hai tháng, hoàn thành di nguyện, ban thưởng bảy ngày đạo hạnh.
Trần Hạo:
- . . .
Quả nhiên, di nguyện quỷ vật thiên kì bách quái, đủ loại, làm hắn mỗi lần đều cảm thấy mở mang tầm mắt.
Chậc chậc, đánh bạn trai? Chuyện này cũng có thể trở thành chấp niệm, ngươi đối với bạn trai mình là hận, hay là yêu đây?
Nhìn nữ quỷ chờ mong, Trần Hạo gật đầu nói:
- Chuyện này dễ dàng, chỉ cần bạn trai em còn đang ở Đông Dương, hiện tại anh liền có thể dẫn ngươi đi xử gã.
- Được, vậy trước tiên giúp Tiểu Vân siêu độ, chúng tôi sẽ đi với cậu.
Lúc này, một nữ quỷ áo đỏ đột nhiên mở miệng, ngữ khí yếu ớt.
Trần Hạo sững sờ, nhìn về phía đám quỷ thần sắc dị dạng. Chợt cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Nữ quỷ đại hỉ:
- Bạn trai của em đang ở Đông Dương, nếu như em không có đoán sai, hiện giờ hắn ta đang đi ngâm chân.
Trần Hạo:
- . . .
Đến bạn trai đang làm gì cũng biết, hình như cô biết hơi nhiều rồi đấy?
Bất quá người của Quỷ Vực đang quan sát hắn, đây cũng là một cơ hội để cho ca thể hiện bản lãnh, sau khi chứng kiến tài năng của ca, mấy người nhất định sẽ ào ào kéo đến.
Lúc này Trần Hạo cùng một đám quỷ vật, đi theo nữ quỷ Lưu Vân rời đi.
Có Lưu Vân chỉ điểm, Trần Hạo lái xe đi tới một cư xá.
Tiến vào cư xá, phòng 302, Trần Hạo ấn chuông.
Một lát sau, cửa phòng mở ra, một tên thanh niên tóc húi cua mang kính mắt xuất hiện.
Thanh niên chừng hai lăm hai sáu tuổi, gầy gò cao cao, bộ dáng đẹp trai, từ tướng mạo nhìn qua, đây là một hài tử trung thực chất phác.
Vừa nhìn thấy người thanh niên, lúc đầu Lưu Vân vui vẻ, đột nhiên che miệng lại, ô ô khóc lên.
Nữ quỷ áo đỏ ôm bả vai Lưu Vân, yên lặng trấn an.
Mà thời điểm này, nam tử lại tại hồ nghi nhìn Trần Hạo.
Dù sao đêm hôm khuya khoắt, một kẻ lạ lẫm ôm gà trống mang theo một con mèo đột nhiên gõ cửa, nếu không phải hắn là đàn ông, lúc này đã trực tiếp đóng cửa lại, sau đó có động tĩnh gì liền trực tiếp báo cảnh sát.
- Cậu là?
Trần Hạo không muốn nói nhảm, trực tiếp đánh qua một đạo Khai Linh Nhãn pháp thuật, sau đó thanh niên nhìn thấy bên cạnh quái nhân có một đám người đi theo.
Lần này gã giật nảy mình, lui về phía sau mấy bước.
Thế nhưng sau đó gã thanh niên vui mừng hô:
- Tiểu Vân!
- Đại Phong.
Thấy thanh niên thật có thể nhìn thấy mình, Lưu Vân ngừng thút thít, kích động hô một tiếng, liền vọt tới.
Bất quá rõ ràng âm dương hai cách, Lưu Vân từ trong thân thể gã thanh niên xuyên qua.
Trần Hạo bất đắc dĩ nói:
- Lưu Vân tiểu thư, tôi chỉ là mở linh nhãn cho bạn trai cô, các ngươi âm dương cách xa, không chạm vào nhau được. À, nói đến, di nguyện của cô cũng hơi khó, cô không thể tự mình đánh gã được.
Lưu Vân lúc đầu kinh ngạc, nghe vậy lắc đầu nói:
- Em không muốn đánh, em chỉ muốn nhìn anh ấy một chút, chỉ muốn nói chuyện.
- Chuyện này, đây, đây là chuyện gì? Tiểu Vân, tại sao anh lại không thể chạm được vào em.
Gã thanh niên sốt ruột nói.
- Đồ ngốc, em đã chết, anh đương nhiên không đụng vào được, đúng rồi, cái tên ngu ngốc anh, em đã chết hơn một năm rồi, tại sao anh cứ cự tuyệt chị Thanh. Chị ấy cũng thích anh, tại sao anh ngốc như vậy, chị Thanh vì anh mà đã ầm ĩ với gia đình chị ấy mấy lần rồi.
Lưu Vân tựa hồ nghĩ đến cái gì, tức giận mắng gã thanh niên.
Gã thanh niên lại nhếch miệng cười một tiếng, tựa hồ tìm được một loại cảm giác nào đó, không nói một lời, chỉ yên lặng nhìn Lưu Vân.
Giờ khắc này, gã nhìn thấy người mình yêu, chứ không phải nhìn thấy một con quỷ.
Thấy thế, nước mắt Lưu Vân lại chảy xuống, hóa thành âm khí tán đi.
Trần Hạo nhìn thấy tình huống như vậy liền nói:
- Di nguyện của em đã đại khái hóa giải xong, thời gian còn lại em cứ từ từ nói chuyện, anh đi trước.
Nói xong, Trần Hạo quay người xuống lầu.
Một đám quỷ hai mặt nhìn nhau.
Đây chính là siêu độ sao? Đơn giản thế, hoàn toàn không giống như những gì mình tưởng tượng.
Bất quá nhìn thấy vậy, ánh mắt nữ quỷ áo đỏ lại chuyển động, đi theo phía sau Trần Hạo.
Đi xuống lầu, dừng lại bên cạnh một vườn hoa, Trần Hạo nhìn bầu trời đêm.
Mặc dù bóng đêm lờ mờ, nhưng ánh trăng trong sáng, làm đêm yên tĩnh thêm một chút sáng sắc.
- Sao thế? Cô không nhìn một màn cảm động kia sao?
Trần Hạo quay người, cười hỏi nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ áo đỏ nói:
- Tiểu Vân là một cô gái tốt, chỉ tiếc số mệnh không tốt.
Trần Hạo nói:
- Vậy còn cô? Nhìn cô cũng không tốt hơn Tiểu Vân bao nhiêu, hơn nữa còn biến trở thành lệ quỷ, chỉ sợ số mệnh còn thê thảm hơn so với Lưu Vân?
Nữ quỷ áo đỏ biểu lộ âm trầm:
- Chuyện của tôi không cần cậu quan tâm.
Trần Hạo nói:
- Được, vậy tôi mặc kệ.
Áo đỏ nữ quỷ:
- . . .
- Chuyện kia, đại sư, kế tiếp có thể đến phiên tôi không?
Thời điểm này lại một quỷ vật hiện ra, yếu ớt mở miệng.
Đây là một người đàn ông trung niên lưng hùm vai gấu, nhân cao mã đại.
Thế nhưng lúc nói chuyện lại rất nhẹ nhàng, bộ dáng nhỏ nhẹ.
Trần Hạo cười nói:
- Chú có di nguyện gì?
Quỷ vật đang muốn mở miệng.
Nữ quỷ áo đỏ đột nhiên nhìn chằm chằm nó.
Người đàn ông trung niên:
- . . .
- À, có thể nhường cho Hồng tỷ trước, tôi không vội, không vội.
Người đàn ông trung niên gượng cười lui về phía sau mấy bước.
Trần Hạo giống như cười mà không phải cười nhìn nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ áo đỏ tựa hồ quên đi lời của mình đã nói, mặt không thay đổi nói:
- Di nguyện của tôi rất đơn giản, tôi muốn cậu giúp tôi cứu một người.
Ding: quỷ nhảy lầu Dương Hồng, lệ quỷ ba năm năm tháng, hoàn thành di nguyện, ban thưởng mười năm đạo hạnh.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất