Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 205: Di Nguyện Oanh Tạc

Chương 205: Di Nguyện Oanh Tạc

Mắt thấy di nguyện Dương Hồng được Trần Hạo trợ giúp, người đàn ông trung niên không dằn nổi nói:
- Hồng tỷ, đến phiên tôi rồi.
Dương Hồng lạnh lùng nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên, quay người thản nhiên lên lầu.
Người đàn ông trung niên bị ánh mắt Dương Hồng dọa rụt cổ một cái, chờ Dương Hồng biến mất ở đầu hành lang, lúc này mới nhìn về phía Trần Hạo, cười nịnh nói:
- Đại sư, tôi tên Quách Trung Khuê, di nguyện của tôi là cưới một người vợ ôn nhu.
Ding: Ma men Quách Trung Khuê, oan hồn một năm hai tháng, hoàn thành di nguyện, ban thưởng một năm đạo hạnh.
Trần Hạo:
- . . .
Cái, cái di nguyện gì thế này? Cưới vợ? Còn muốn ôn nhu? Mẹ nó, ngươi đùa ta à? Làm sao ta kiếm vợ cho ngươi được?
Hệ thống đại lão cũng thế, di nguyện như thế mà chỉ ban thưởng một năm đạo hạnh? Ta có thể nói thế nào? Ha ha ha, tặng cho ngươi luôn.
- Đại sư? Di nguyện này có phải hơi khó rồi hay không?
Nhìn khuôn mặt cổ quái của Trần Hạo, người đàn ông trung niên Quách Trung Khuê yếu ớt hỏi.
Trần Hạo tức giận:
- Lão huynh, chú cũng đã chết rồi, còn cưới vợ gì nữa? Hơn nữa tôi là giúp quỷ đi đầu thai chứ không phải giúp người dắt dây đỏ, chú cảm thấy di nguyện này có hợp lý không?
Quách Trung Khuê ủy khuất nói:
- Thế nhưng đây quả thật là di nguyện của tôi, thời điểm tôi còn sống, cưới phải bà vợ hung tàn, mỗi ngày không đánh thì là mắng, cô ấy còn vụng trộm với người khác, lúc tôi hỏi thì cô ấy nói tôi quá phế vật.
Trần Hạo mặt xạm lại.
Lại là hãn thê nô phu, còn tưởng rằng ông chú độc thân đến chết đấy!
Với lại, nếu nữ quỷ nói lời này cũng không có gì, ông chú là đàn ông con trai, hơn nữa còn lưng hùm vai gấu, vậy mà chú nói mỗi ngày vợ chú đánh mắng mình, vụng trộm với người khác, còn mắng chú là phế vật, vậy mà chú không có chút phản ứng gì? Là vợ chú khôi ngô cường trán hơn chú, hay là bên trong thân thể cường tráng này là trái tim của một cô gái yếu ớt thế!
- Lão huynh, tôi bấm ngón tay tính toán, phát hiện chú là say mà chết, cũng không phải bị vợ làm tức chết mà?
Trần Hạo hỏi.
Quách Trung Khuê ngượng ngùng nói:
- Tôi không biết uống rượu, vợ hung ác như thế, tôi chán nản, không cẩn thận uống nhiều quá.
Trần Hạo:
- . . .
Được, ngươi còn sống chỉ chịu tội, chết còn thoải mái hơn một chút.
- Di nguyện này tôi không giúp được cho chú rồi. Chú bây giờ cũng chỉ có hai con đường có thể lựa chọn, thứ nhất, tự mình buông xuống chấp niệm, đi đầu thai, kiếp sau tranh thủ cưới một người vợ tốt, gả cho người tốt cũng không tệ. Thứ hai, tự đi tìm nữ quỷ phù hợp với yêu cầu của mình, đồng thời nữ quỷ kia cũng không chê chú, chịu đựng một chút, nói không chừng có thể sống mấy ngày tốt lành, chú nghĩ đi.
Trần Hạo nói xong, không thèm để ý đến tên này nữa.
Con hàng này nhất định là đầu thai nhầm rồi, vốn dĩ là phụ nữ lại đầu thai vào thân xác đàn ông. Ngươi thế này không nên đi tìm vợ, mà là tìm chồng mới đúng.
Không để ý Quách Trung Khuê kêu gọi, Trần Hạo đi lên lầu.
Rất nhanh lại đến nhà bạn trai Lưu Vân.
Lúc này trong phòng hài hòa, già trẻ lớn bé một đám quỷ vật tựa như khách tới nhà mẹ đẻ, trong phòng nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy Trần Hạo đột nhiên tiến đến, nguyên bản tràng diện sung sướng trong lúc nhất thời tẻ ngắt, bầy quỷ đều nhìn về phía Lưu Vân và bạn trai của cô.
Vẻ vui cười trên mặt Lưu Vân biến mất, có chút thương cảm, có chút không nỡ bỏ.
Nhưng có thể gặp lại bạn trai một lần, lần nữa hưởng thụ cảm giác được sủng ái, cô đã thỏa mãn.
- Đại Phong, em phải đi rồi, anh phải nhớ lời em nói, đừng cự tuyệt chị Thanh nữa, tình yêu của chị ấy dành cho anh không ít hơn em, anh không thể cô phụ chị ấy được.
Lưu Vân nhìn bạn trai, nghiêm túc nói.
- Tiểu Vân. . .
Bạn trai Lưu Vân muốn mở miệng.
Nhưng ánh mắt Lưu Vân lại nghiêm túc nhìn y.
Bạn trai Lưu Vân trầm mặc, sau một lúc lâu mới gật đầu nói:
- Anh đồng ý.
Lưu Vân cười, sau đó trên thân phát ra bạch quang, chậm rãi trôi nổi.
Ding: Quỷ bị đâm chết Lưu Vân, oan hồn một năm hai tháng, di nguyện hoàn thành, ban thưởng bảy ngày đạo hạnh.
- Đại Phong, cám ơn anh, chỉ cần anh vui vẻ sống tốt thì em đã yên lòng, nếu có kiếp sau, em muốn trở thành cô dâu của anh.
Dứt lời, thân ảnh Lưu Vân hóa thành điểm linh quang tán đi.
Thấy cảnh này, bạn trai Lưu Vân lệ rơi đầy mặt, đau đớn đến mức không muốn sống.
Lúc trước nếu không phải y bề bộn nhiều công việc, Tiểu Vân sẽ không đêm hôm khuya khoắt đi đưa bữa ăn khuya cho y, cũng sẽ không bị tai nạn xe cộ.
Đáng tiếc, trong thế gian này thuốc gì cũng có, duy chỉ không có thuốc hối hận mà thồi. Ánh mắt đám quỷ hồn từng người khác nhau.
Nhưng mặc kệ như thế nào, Lưu Vân có thể luân hồi đầu thai là chuyện tốt, trong lòng bọn họ thật chúc phúc cho cô ấy.
Sau đó, ánh mắt đám quỷ nhìn về phía Trần Hạo liền trở nên cực nóng.
Đại sư này là người tốt!
Trợ giúp Lưu Vân xong, nơi này cũng không cần phải ở lại nữa.
Trần Hạo cùng đám quỷ hồn rời phòng, để bạn trai Lưu Vân yên tĩnh, dù sao y là người sống, không có Lưu Vân y cũng phải tiếp tục sống tiếp.
Đi xuống lầu, đám quỷ liền không kịp chờ đợi liền bắt đầu trò chuyện cùng Trần Hạo, biểu đạt di nguyện của mình.
Trong lúc nhất thời, tiếng Ding vang lên không dứt bên tai, trong khoảnh khắc xuất hiện mấy chục cái nhiệm vụ.
Loại oanh tạc nhiệm vụ này, Trần Hạo nghe mà hoa mắt chóng mặt, chỉ cảm thấy đau nhức và vui vẻ, hắn vội vàng ngắt lời nói:
- Mọi người yên lặng một chút.
Bầy quỷ an tĩnh lại, từng người chờ mong nhìn hắn.
Trần Hạo cười nói:
- Tôi chỉ có một mình, mọi ngươi nhiều như vậy, trong lúc nhất thời không thể một lần giúp được hết tất cả, tôi sẽ ở lại thành phố Đông Dương một khoảng thời gian, cam đoan chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định sẽ giúp.
Đám quỷ kịp phản ứng lại, bộ dáng có chút xấu hổ.
Nói cũng đúng, một cái di nguyện bình thường của Lưu Vân cũng đã bận rộn nửa ngày như thế, nhiều quỷ như vậy, đại sư chỉ có một người, làm sao có thể trong lúc nhất thời giải quyết hết được.
- Như vậy đi, chúng ta dựa theo truyền thống, kính già yêu trẻ, người già và trẻ em tới trước, kẻ khác xếp ở phía sau, mọi người có ý kiến gì hay không?
Trần Hạo nhìn thoáng qua đám quỷ, tiếp tục nói.
- Không có, chúng tôi nghe đại sư.
- Đúng đúng, đại sư nói thế nào, chúng tôi liền làm như thế.
- Đại sư đã an bài, tôi cũng không gấp.
. . .
Đám quỷ vội vàng tỏ thái độ.
Trần Hạo cười nói:
- Vậy được, thứ nhất là em, em gái, di nguyện của em là gì?
Trần Hạo hỏi một tiểu nữ quỷ, nhìn tầm mười tuổi, dáng dấp gầy gò yếu ớt, mái tóc loạn bẩn, trên mặt vô cùng bẩn, thần sắc có chút sợ hãi bất an, nhưng ẩn ẩn tràn đầy chờ mong.
Tiểu nữ quỷ tên là Viên Kỳ Kỳ, oan hồn năm tháng, di nguyện là cứu em trai, ban thưởng lại là thần thông Hô Phong.
Tiểu nữ quỷ nhìn Trần Hạo hỏi mình, con mắt lập tức sáng lên, vội vàng nói:
- Đại sư ca ca, em bị người xấu đánh chết, bọn họ còn bắt em trai em và rất nhiều bạn khác, họ đánh gãy tay chân chúng em, muốn chúng em đi xin ăn, nếu không có tiền sẽ không cho cơm ăn, còn đánh chúng em. Hiện tại em đã chết, nhưng em trai của em vẫn còn ở trong tay bọn họ, đại sư ca ca, anh có thể cứu em trai của em được không?
Lời vừa nói ra, Trần Hạo liền biến sắc.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất