Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 226: Kinh Hỉ Đến Từ Tượng Thần

Chương 226: Kinh Hỉ Đến Từ Tượng Thần

Bọn người Trần Hạo đến, được một doanh trưởng quân doanh nhiệt tình chiêu đãi.
Doanh trưởng họ Cao, ngoài ba mươi tuổi, thân rộng thể tráng, mặt đen tóc húi cua, một thân cơ thịt, thanh âm nói chuyện sang sảng vang vọng, có loại hương vị hán tử Tây Bắc.
Nhóm người Trần Hạo cũng không phải đến chơi, trực tiếp yêu cầu xem tiết điểm trước.
Cao doanh trưởng không nói hai lời, mang theo một người đẫn đường tới một chỗ trong sơn cốc.
Nơi được vây quanh một một đội ngũ quân sĩ trang bị vũ trang hạng nặng, thông qua Cao doanh trưởng giới thiệu, bọn người Trần Hạo mới biết cái gọi là tiết điểm chính mà là một vòng địa mạch âm động chôn sâu dưới mặt đất.
Dày có bảy tám mét, mỏng chỉ có hai ba mét.
Mà tiết điểm như thế này sau khi kiểm tra chỉ có bốn nơi ba mét.
Cao doanh trưởng cũng đã nói, hiện tại tiết điểm xuất hiện bốn phía, thậm chí toàn bộ sơn cốc đều đã đặt không ít bom và những đồ vật có lực sát thương đối với cấm kỵ vừa mới nghiên cứu thành công trong những năm gần đây, một khi phát hiện cấm kỵ muốn đột phá vòng vây, khi không thể ngăn cản được nữa thì sẽ cho nổ toàn bộ nơi này.
Trần Hạo nhìn xung quanh sơn cốc một vòng, trong lòng lập tức ngưng trọng.
Một khi cho nổ, ngay cả mình cũng chưa chắc có thể thoát được, huống chi quân nhân bình thường này. . .
Nhìn Cao doanh trưởng đạm mạc, Trần Hạo không khỏi sinh lòng tôn kính.
- Ha ha, Cao doanh trưởng yên tâm đi, có chúng tôi ở đây sẽ không có vấn đề gì, từ giờ trở đi, chúng tôi sẽ thay phiên thủ hộ tại nơi này, phát hiện dị thường liền sẽ kịp thời xử lý, anh mang người ở phía sau chi viện là được.
Trần Hạo vừa cười vừa nói.
Cao doanh trưởng đang muốn phản bác, Trần Hạo lại lần nữa nói:
- Dù sao thuật nghiệp hữu chuyên công, đối phó những thứ này, chúng tôi mới là dân chuyên nghiệp, anh đừng để những binh sĩ này phải hi sinh vô ích. Tổ quốc cần các anh, không nên xem thường cái chết như thế.
Cao doanh trưởng nhìn Trần Hạo một chút, cười nói:
- Được, tôi nghe cậu, nếu có cần gì thì cậu cứ việc mở miệng, cho dù là nhiệm vụ gì, nếu không có biện pháp chúng tôi cũng phải nghĩ ra biện pháp.
Tiếp theo, đám người Long đại sư liền bắt đầu bố trí.
Cũng không có quá phức tạp, Nguyên đại sư đánh dấu nơi tiết điểm, đâm bảy cái cờ tam giác, lấy dây đỏ quấn quanh, hợp thành một cái đồ án.
Sau đó ông ta lấy ra một cái tiểu linh đang (chuông nhỏ), treo ở trên nhánh cây bên ngoài đối ứng lá cờ nhỏ bảy mét một cái.
Sau khi Nguyên đại sư giải thích Trần Hạo mới hiểu đây gọi là Thất Tinh Tỏa Khí Trận. Một khi có yêu tà tới gần trong vòng trăm thước, Thất Tinh Tỏa Khí Trận liền sẽ cảm ứng được, sau đó linh đang sẽ vang lên.
Có Thất Tinh Tỏa Khí Trận, cấm kỵ chỉ cần đi tới bên này liền sẽ bị phát hiện. Cũng sẽ không cần quá mức hao tâm tổn sức, chỉ cần yên lặng trông coi là được.
Một phen thương nghị, nhóm Trần Hạo chia làm ba tổ.
Nguyên đại sư cùng Triệu Đại sư một tổ.
Long đại sư cùng Lãnh Yên Nhiên một tổ.
Trần Hạo đơn độc một tổ.
Ba tổ cứ sau sáu giờ chuyển đến thay phiên trông coi.
Lãnh Yên Nhiên cùng Long đại sư chủ động đảm nhiệm ca đầu, sau đó là Trần Hạo, còn lại là Nguyên đại sư cùng Triệu Đại sư.
Phân phối xong, đám người liền tán đi, lưu lại Long đại sư cùng Lãnh Yên Nhiên, những người khác đi nghỉ ngơi.
Dù sao loại trông coi này trước mắt không có thời gian cụ thể, cấm kỵ chưa trừ diệt, đây là một trận đánh lâu dài, cũng nên nghỉ ngơi cho tốt, bảo trì trạng thái mới có thể tránh chuyện ngoài ý muốn.
Dựa theo Cao doanh trưởng an bài, Trần Hạo được phân phối một cái lều vải đơn độc.
Thời điểm này, một ngày bôn ba, rốt cục yên tĩnh xuống.
Trần Hạo mượn Cao doanh trưởng một cái lò than cùng một cái nồi nhôm, sau đó liền bắt đầu nướng độc hạt.
Mèo mun và gà ngốc cũng không có sốt ruột.
Đã đến nơi này, tiếp theo liền chờ xem con Quỷ Ngô kia có chạy sang bên này hay không.
Ăn uống xong, Trần Hạo để hai con vật nghỉ ngơi, sau đó hắn lấy ra tượng Chân Vũ Đế Quân.
Đồ vật này càng ngày càng đáng sợ, càng ngày càng lợi hại.
Bản thân mặc dù tiến bộ, thế nhưng dựa theo sự tình diễn biến, kiểu gì cũng sẽ gặp phải vài chuyện không lường trước được, hơn nữa còn có thể uy hiếp đến tính mạng.
Cho nên chuẩn bị một vật bảo mệnh vẫn là chuyện phải làm.
Thần thông cái gì, không cần suy nghĩ, không nói Thiên Cương Bộ tu luyện nhiều nhất cũng vẻn vẹn vừa mới bắt đầu tiếp xúc bước thứ ba không bao lâu, đến Thiên Cương Kiếm Pháp cũng chỉ chạm được vào da lông, hoàn toàn là dựa vào đạo hạnh pháp lực cưỡng ép bộc phát, đến một phần trăm uy lực Thiên Cương Kiếm Pháp đều không phát huy ra, nói ra quá mất mặt.
Về phần thần thông Hô Phong và thần thông Tam Muội càng không thấy bóng dáng. Cho nên, muốn bảo mệnh, chỉ có thể ỷ lại ngoại vật.
Tỉ như kiếm gỗ đào, thứ này trước mắt đã gia trì đến cấp cao nhất, đạt đến pháp bảo cấp bậc Linh Khí.
Chỉ là kiếm gỗ đào tủy đủ để hộ thân, nhưng lại không đủ để bảo mệnh.
Cho nên Trần Hạo dồn hết tâm trí vào tượng Chân Vũ Đế Quân.
Tượng Chân Vũ Đế Quân là thu hoạch ngoài ý muốn, là do Càn Bình đạo trưởng lưu lại, lai lịch không rõ, nhưng linh tính rất mạnh, tuyệt đối kinh người.
Mà Trần Hạo vừa vặn nắm giữ thần thông Khai quang, có thể gia trì tượng Chân Vũ Đế Quân, làm linh tính càng thêm cường đại.
Trước mắt tượng Chân Vũ Đế Quân đã gia trì rất lợi hại, ngay cả Tình Ma cũng chịu không nổi thần uy. Nhưng linh tính tượng thần lại chưa đạt tới mức cao nhất.
Trần Hạo nghĩ nếu như tiếp tục gia trì cho tượng đế quân thì nó sẽ đạt đến cấp bậc gì, thần uy sẽ trở nên như thế nào.
Có lẽ, đây chính là bảo vật bảo mệnh lợi hại nhất mình có được từ trước đến nay.
Tâm tư trầm định, Trần Hạo ngưng thần nhìn chăm chú tượng thần, vận chuyển pháp lực toàn thân, toàn bộ gia trì cho tượng Chân Vũ Đế Quân.
Nháy mắt, tượng Chân Vũ Đế Quân phát ra bạch quang mịt mờ.
Gần bốn mươi năm đạo hạnh gia trì, cơ hồ có thể so với tất cả đạo hạnh gia trì trước đó của Trần Hạo.
Nhiều đạo hạnh như vậy, linh tính tượng Chân Vũ Đế Quân lập tức điên cuồng tăng vọt, sau đó, một màn thần kỳ xuất hiện.
Nguyên bản tượng Chân Vũ Đế Quân cao chừng hơn hai mét đột nhiên bắt đầu thu nhỏ, biến thành hai mét, một mét tám, một mét năm, một mét hai, đến chừng một mét, tượng Chân Vũ Đế Quân rốt cục đình chỉ thu nhỏ.
Mà thời điểm này, tượng Chân Vũ Đế Quân cũng phát sinh biến hóa cực lớn.
Khuôn mặt tượng thần trở nên càng thêm chân thật, mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, bờ môi nhỏ bé, râu tóc rõ ràng, gương mặt không giận mà uy.
Đặc biệt là hai mắt tượng thần vốn là một mảnh trống không, lúc này thế mà ẩn ẩn lộ ra sự linh động.
Mặt khác chính là trên thân tượng thần nguyên bản có vết rách nhỏ bé, lúc này cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Mà Quy Xà Thần Thú tọa hạ của đế quân cũng biến thành giống như vật sống, nhìn thế nào cũng thấy thật sự giống sống sờ sờ.
Tượng thần biến hóa, kinh động đến mèo mun và gà ngốc.
Mèo mun có chút xù lông, ánh mắt nhìn tượng thần ẩn ẩn lộ ra vẻ e ngại.
- Tượng Chân Vũ Đế Quân: Linh Khí khai quang, tăng cường thần uy.
Biến hóa xong, tượng thần khai quang phản hồi lại, con mắt Trần Hạo bỗng nhiên sáng lên.
Biến thành Linh Khí rồi!
Quả nhiên, tượng thần này tiềm lực cực lớn mà!
Không đúng, vẫn chưa đạt đến hạn mức cao nhất, nó còn có thể tiếp tục Khai Quang!
Trần Hạo nhìn tượng thần, con mắt càng ngày càng sáng, ẩn ẩn có loại cảm giác mình sẽ làm ra một thứ vô cùng ghê gớm.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất