Chương 246: Gặp Tai Nạn Xe Cộ Trên Đường
Long đại sư nói đi là đi, khiến Trần Hạo cảm thấy khó hiểu, hai người đang nói chuyện vui vẻ, tai sao đột nhiên tâm tình lại sa sút? Chẳng lẽ mình khuyên giải không được, hắn vẫn không vui vì việc của Ban Ngành Liên Quan?
Nhưng trước khi đi, Trần Hạo hỏi thăm địa chỉ nhà Long đại sư, đợi đến khi có thời gian sẽ tới cửa bái phỏng.
Đồng thời hỏi một chút, Trần Hạo cuối cùng cũng biết tên đầy đủ của Long đại sư.
Hắn tên Long Ngạo.
Chờ Long đại sư rời đi, Trần Hạo cũng không gấp đạp lên đường, mà là đi thăm nhà Dương Hòa Húc.
Khí tức màu đỏ trên không ở Dương gia hào trạch đã biến mất vô tung vô ảnh, mà Dương Hòa Húc cũng đã mạnh khỏe, nhìn rất bình thường.
Nhưng khi Trần Hạo tới cửa bái phỏng, cả nhà Dương phu nhân tựa như không có ấn tượng gì với hắn, giống như trong trí nhớ không hề có hắn tồn tại.
Không chỉ như thế, đên Dương Lệ mang thai con của Dương Hòa Húc, bọn họ cũng quên, chỉ nhớ Dương Hòa Húc đi leo núi bị thương, vẫn luôn dưỡng thương đến nay.
Đối với việc này, Trần Hạo cũng không hỏi nhiều, chỉ là trong lòng cảnh giác thêm một chút đối với thủ đoạn của Quỷ bà bà.
Lão quỷ bà rất đáng sợ!
Sau đó Trần Hạo mua nhiều lễ vật lễ vật đi Quỷ vực thăm bọn nhỏ một chút, đồng thời hỏi thăm tâm nguyện của mấy quỷ vật còn lại, ngoại trừ một số tâm nguyện không thể hoàn thành, còn có mấy cái mình từ bỏ, Trần Hạo làm sáu bảy nhiệm vụ, đưa mấy quỷ vật vào luân hồi, đạt được đạo hạnh pháp lực hơn một tháng.
Hiện tại, không cần ở lại Đông Dương nữa, Trần Hạo không chút lo lắng rời đi, lên đường đi đến Đông Bắc.
Lần này đi Đông Bắc xa mấy ngàn dặm, Trần Hạo cũng không có ý định đi nhanh, mà là chậm chậm lái xe, từ từ tiến lên.
Ban ngày chạy, ban đêm dừng chân, hai ngày sau, Trần Hạo đã đến đông tỉnh.
Buổi chiều hôm đó, Trần Hạo lái xe, Tiểu Hắc, Tiểu Hoàng, Tiểu Bạch, Tiểu Điệp, Hoàng Thượng năm yêu vật ngồi ở phía sau, mỗi con bận một việc.
Mèo mun liếc nhìn nhắc Trần Hạo mua khăn che mặt siêu nhân mới cho nó.
Tiểu Hoàng ghé vào một bên nhìn lén.
Tiểu Bạch cùng chồn nói chuyện phiếm, không đúng, là Tiểu Bạch nghe chồn chém gió, tiếng chi chi có âm thanh, động tác tứ chi phong phú, sinh động vô cùng. Mà Tiểu Bạch chỉ lẳng lặng nhìn nó chém gió.
Lam hồ điệp thích chí nhất, ghé vào một bình mật ong mà Trần Hạo mua cho nó, hút từng ngụm, một cánh lớn và một cánh vừa mới mọc ra nhẹ nhàng vui múa, biểu thị sự phi thường vừa lòng đối với sinh hoạt trước mắt của mình.
Mắt thấy nắng gắt ngã về tây, lập tức đã đến chạng vạng tối, Trần Hạo dự định đi đến một thành trấn dừng lại nghỉ ngơi.
Khi đang nhìn hướng dẫn lái xe, đột nhiên Trần Hạo sững sờ, ánh mắt kinh ngạc nhìn một chiếc xe nhanh chóng vượt qua xe mình.
Cũng không phải đột nhiên bị vượt qua mà sợ, mà là do cái xe này tràn ngập âm khí, đầy tử khí!
Đây là lần thứ nhất nhìn thấy một chiếc xe có âm khí nặng như vậy! Trên xe kia có thứ gì?
Trần Hạo hiếu kì chú ý xe kia, phát hiện nó lái rất nhanh, vội vàng tăng tốc đuổi theo.
Bám theo một đoạn, vẫn chưa tới một khắc đồng hồ, Trần Hạo đột nhiên biến sắc.
Chỉ thấy tốc độ xe kia càng lúc càng nhanh, đột nhiên rẽ ngoặt, từ trên đường xông ra, bay xuống một khe suối ở ven đường.
Xe nhỏ bay ra xa năm, sáu mét, sau đó rơi xuống khe suối, lộn nhào mấy vòng, cho đến đầu khe suối.
Trần Hạo vội vàng giảm tốc độ, dừng xe sang bên đường.
Còn không đợi hắn hành động, trong hốc núi ầm một tiếng nổ tung, hỏa diễm thiêu đốt phừng phựt.
Trần Hạo đứng ở ven đường, sắc mặt cổ quái.
Bởi vì khi xe kia nổ tung, âm khí cùng tử khí tràn ngập trên xe kia cũng biến mất vô tung vô ảnh. Khiến Trần Hạo nghi ngờ có phải mình bị hoa mắt nên thấy ảo giác hay không.
Quay người nhìn về phía mấy tiểu yêu vật đi theo, Trần Hạo hỏi:
- Các ngươi vừa rồi có cảm giác được âm khí trên xe kia không?
Mèo mun và gà ngốc gật đầu.
Bạch Lộ mở miệng nói:
- Thiếp thân cũng cảm thấy, tử khí kia rất tà tính.
Sắc mặt Trần Hạo trầm xuống:
- Nói như vậy, lại có yêu tà hại người rồi?
Nhìn chiếc xe trong hốc núi đang cháy hừng hực, Trần Hạo vừa đi xuống dưới, lấy điện thoại cầm tay ra báo cảnh sát, báo cáo việc mình phát hiện có tai nạn xe cộ.
Chờ cúp điện thoại, Trần Hạo đi xuống khe suối, ở khoảng cách gần thấy được hỏa diễm bao chùm xe nhỏ.
Chiếc xe đã vặn vẹo biến hình, nhìn rất thê thảm, bên trong xe có lửa rất lớn, khói đặc cuồn cuộn.
Mơ hồ có thể nhìn thấy, hai người ngồi ghế trước của xe nhỏ bị ngọn lửa bao trùm.
Trần Hạo nhíu mày, nhìn về phía lam hồ điệp nói:
- Tiểu Lam, băng pháp thần thông của ngươi có thể dập tắt ngọn lửa này hay không?
Lam hồ điệp nói:
- Có thể, rất đơn giản.
Nói xong, trên thân lam hồ điệp bốc lên một cỗ lam quang, khi nó đang muốn dập lửa, Trần Hạo lại mở miệng nói:
- Tiểu Lam dừng lại. Lửa này không cần dập tắt.
Lam hồ điệp:
- . . .
Trần Hạo thở dài nói:
- Người ở bên trong đã chết, hiện tại dập tắt lửa cũng không kịp, cảnh sát lập tức sẽ đến, đến lúc đó nhìn thấy lửa trên xe bị dập nhanh như vậy, ta cũng không biết giải thích thế nào.
Lam hồ điệp là một con yêu rất đơn giản, đã không cần thì nó nhanh nhanh thu hồi thần thông, tiếp tục đậu trên thân mèo mun, thưởng thức vị ngọt mật ong còn dư trong miệng.
Một lát sau, một xe cảnh sát đã đến đến, sau khi dừng lại, có hai cảnh sát một béo một gầy đi xuống.
- Tiên sinh, là anh báo cảnh sao?
Cảnh sát đi xuống khe suối, đi đến cạnh Trần Hạo, mở miệng hỏi.
Trần Hạo gật đầu:
- Là tôi, trước đó khi tôi lái xe, chiếc xe này vượt qua tôi, sau đó đột nhiên tăng tốc, vọt thẳng xuống dưới.
Hai cảnh sát nhìn nhau, sau đó cảnh sát gầy đi điều tra hiện trường, cảnh sát mập tiếp tục hỏi thăm một chút tình huống chi tiết, lại nhìn thẻ căn cước của Trần Hạo, lấy số điện thoại, cuối cùng hai cảnh sát trao đổi một chút, lúc này mới gật đầu nói:
- Được rồi, anh có thể đi, nếu có vấn đề gì chúng tôi sẽ tiếp tục liên hệ với anh.
Trần Hạo sững sờ.
Đơn giản như vậy? Đây chính là tai nạn xe cộ đó, hơn nữa còn chết hai người, bốn phía cũng không có nhân chứng khác, thế mà quá trình lại đơn giản như vậy? Không hoài nghi mình ư?
Tựa như nhìn ra sự nghi hoặc của Trần Hạo, cảnh sát mập giải thích nói:
- Tiên sinh, đây đã là trận tai nạn xe cộ thứ mười lăm trong hai tháng này, cùng việc lần trước giống nhau như đúc, chúng toi cũng đang điều tra tình huống này, hiện tại để anh rời đi, về sau nói không chừng có gì cần sẽ sẽ liên lạc với anh.
Trần Hạo ngơ ngẩn.
Thế mà xảy ra mười lăm trận tai nạn xe cộ! Hơn nữa còn giống nhau như đúc, chẳng lẽ thật sự có yêu tà hại người?
Trong lòng suy tư, trên mặt Trần Hạo vẫn bình tĩnh, gật đầu nói:
- Được, vậy tôi đi trước, mấy ngày tiếp theo tôi sẽ ở lại đây, nếu có cái gì cần, có thể liên hệ tôi.
Sau đó, Trần Hạo không chút do dự lên đường, lái xe rời đi.
Đột nhiên gặp tai nạn xe cộ, nếu như là tình huống bình thường, đến đây cũng là được rồi, nhưng lại xảy ra án mạng.
Âm khí, tử khí kia xem chừng cũng không đơn giản.
Trần Hạo đã gặp phải, không có lý do không quan tâm.
Tiếp tục đi tiếp, không đến nửa giờ, Trần Hạo đã thấy một huyện thành.
Quy củ cũ, muốn dừng lại địa phương nào, Trần Hạo đều đi dạo một vòng, nhìn trạng thái dương khí âm khí ở nơi đó.
Nhưng một lần xem xét, Trần Hạo ngạc nhiên phát hiện, huyện thành có âm khí rất nặng!