Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 245: Tâm Tình Mệt Mỏi Của Long Đại Sư

Chương 245: Tâm Tình Mệt Mỏi Của Long Đại Sư

Ta kháo, ngươi còn dám đánh chủ ý vào ta à!
Trần Hạo dở khóc dở cười.
Nhưng nói đến Đông Bắc, Trần Hạo cũng muốn đến đó một lần, lúc đi học, hắn có một bạn học cùng phòng ngủ bốn năm ở Đông Bắc, tính cách sáng sủa, làm người hào sảng, không câu nệ tiểu tiết, hai người quan hệ rất tốt, nhưng sau khi tốt nghiệp mỗi người chạy khắp nơi tìm việc, trước đó do bận rộn công việc nên ít liên hệ, không biết bây giờ tình huống của hắn như thế nào.
Có lẽ, có thể nhân cơ hội này qua đó thăm hắn một chút.
Trầm ngâm một lát, Trần Hạo mở miệng nói:
- Cũng được, tục ngữ nói, giúp người giúp đến cùng, tiễn phật tiễn đến Tây Thiên, hôm nay quen biết cũng là có duyên, ta có thể tiễn ngươi một đoạn đường, nhưng trước khi đến Đông Bắc, ngươi cũng không thể gây chuyện.
Chồn nghe thế lập tức vui mừng, vội vàng gật đầu thể hiện sự đồng ý.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, rạng sáng ngày thứ hai, Trần Hạo lại lần nữa tìm đường trở về.
Lần này thuận lợi hơn nhiều, đi chỉ hơn hai giờ, cuối cũng Trần Hạo cũng nhìn thấy một vùng đất mênh mông.
Đập vào mắt là một con đường lớn thẳng tắp, trên đường lớn, xe cộ đi lại không thôi.
Mà bên cạnh đường lớn có một trấn nhỏ.
Trần Hạo thở dài một hơi, xem như hắn đã ra khỏi núi, mang theo mấy con vật, đi vào tiểu trấn.
Hơn nửa giờ sau, Trần Hạo đi vào tiểu trấn, sau khi nghe ngóng mới biết, thị trấn này cũng là một nhánh của Đông dương thị, mình cũng không đi lệch quá xa so với vị trí lúc đầu.
Thuê một chiếc xe, đi thẳng đến thành phố Đông Dương, đồng thời Trần Hạo gọi điện thoại cho Long đại sư, hỏi thăm tình huống.
Qua một hồi hỏi thăm, Trần Hạo mới hiểu.
Tối hôm qua, đám người Long đại sư đã trở về thành phố Đông Dương, bàn giao nhiệm vụ, trong lời nói, dường như có chút bất mãn, muốn nói lại thôi.
Trần Hạo ngầm hiểu, nói để Long đại sư ở Ban Ngành Liên Quan chờ hắn, hắn rất nhanh sẽ đến.
Hơn một giờ sau, Trần Hạo xuống xe ở chỗ Ban Ngành Liên Quan, thấy Long đại sư đang đợi mình.
- Trần đại sư, cậu không sao chứ?
Long đại sư đánh giá Trần Hạo một chút, mở miệng hỏi.
Trần Hạo cười nói:
- Anh thấy em giống như có việc sao? An tâm đi.
Long đại sư gật đầu, nói:
- Được, xe của Trần đại sư ở bên kia, chúng ta đi thôi.
Trần Hạo sững sờ, nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy Lãnh Yên Nhiên cùng hai đại sư khác, ngạc nhiên hỏi:
- Long ca, mấy người Lãnh đạo hữu đâu?
Long đại sư nói:
- Đi rồi, đêm qua sau khi nhận nhiệm vụ liền đi.
Trần Hạo mắt trợn tròn:
- Đã đi rồi? Vậy pháp khí hộ thân mà Lãnh đạo hữu cho em mượn. . .
Long đại sư cười nói:
- Trần đại sư, cậu không phải biết rõ còn cố hỏi chứ, tâm tư của Lãnh đạo hữu, cậu không nhìn ra ư?
Trần Hạo:
- . . .
Ngươi đừng nói nữ nhân này thích ta chứ? Lúc trước là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt mà! Nào có nhanh như vậy, mà lại, mà lại. . .
Trần Hạo cũng không biết nói thế nào, bộ dáng vô cùng xoắn xuýt.
- Ha ha, ngọc bội Long Huyền kia Trần đạo hữu cứ nhận đi, nếu như ngươi không muốn, có thể tự mình đi tìm Lãnh đạo hữu, tự mình trả lại cho nàng, tôi sẽ không tham gia, nếu không tôi thành cái gì rồi?
Long đại sư nói thẳng, chặt đứt ý nghĩ Trần Hạo muốn để mình thay hắn trả lại.
Trần Hạo bất đắc dĩ nói:
- Vậy được rồi, có thời gian em sẽ đi tìm cô ấy, ân, trong hang động kia không xảy ra việc gì chứ? Nhanh như vậy mà mọi người đã bàn giao nhiệm vụ?
Sắc mặt Long đại sư có chút mất tự nhiên, mở miệng nói:
- Đạo hữu cứ lái xe đi, trên đường đi chúng ta từ từ nói.
Trần Hạo nhìn Long đại sư một chút, đi đến xe của mình để ở trong sân.
Không bao lâu, Trần Hạo lái xe rời đi.
Lúc này, Long đại sư mới thở dài nói:
- Đều nói nội bộ của Ban Ngành Liên Quan rất sâu, ta vốn không tin, nhưng lần này, không thể không tin.
Trần Hạo tò mò hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Long đại sư nói:
- Từ khi tin tức về hỏa quả truyền ra ngoài, chúng tôi liền được thông báo nhiệm vụ hoàn thành, đồng thời ban thưởng gấp bội, nhưng lúc truyền đạt thông tin, lại yêu cầu chúng tôi lập tức đi ngay.
Trần Hạo sửng sốt:
- Ý anh là, các Ban Ngành Liên Quan muốn đánh chủ ý vào hỏa quả?
Long đại sư hừ lạnh nói:
- Không chỉ có Ban Ngành Liên Quan, còn có mấy người Đạo môn cùng Ban Ngành Liên Quan hợp tác, muốn luyện chế hỏa quả thành đan, đến lúc đó mỗi người lấy một phần, có thể tạo ra mấy tu sĩ tinh anh trong môn phái.
Trần Hạo im lặng.
Nói cách khác, hỏa quả kia bị mấy môn phái Đạo gia và Ban Ngành Liên Quan để mắt tới, cho nên muốn xua đuổi tu sĩ khác, phòng ngừa xảy ra bất trắc.
Dù sao tất cả mọi người đều là người trong Đạo môn, đều trên cùng một con đường, nếu bị một số môn phái nhỏ hoặc là tu sĩ tán tu có cơ duyên xảo hợp đạt được hỏa quả, thì xử lý ra sao? Cũng không thể cướp được, đều là người trong chính đạo, làm như vậy cũng quá mức.
Nhưng suy nghĩ một chút, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hiện tại việc tu hành quá khó, sơ ý một chút, con đường tu đạo sẽ thất truyền, nếu có cơ hội để kéo dài, làm một chút việc trong phạm vi, cũng có thể lý giải.
Long đại sư thở dài một hơi, tiếp tục nói:
- Thục ra cũng không có gì, dù sao cũng là thiên tài địa bảo, ai mà không muốn có. Chỉ là bị đối xử như thế, trong lòng cảm thấy không thoải mái, mấy người Lãnh đạo hữu trực tiếp rời đi, thậm chí đều không muốn lấy phần thưởng của nhiệm vụ lần này, thể hiện sự bất mãn với hành vi này.
Trần Hạo cười nói:
- Được rồi, thiên tài địa bảo, có duyên sẽ có được, bọn họ làm như thế, cũng không nhất định có thể lấy được.
Long đại sư nói:
- Cậu nói đúng, dù sao còn có yêu tu để mắt tới, hiện tại Ban Ngành Liên Quan mới phản ứng, đã chậm rất nhiều, bây giờ làm ra hành vi buồn nôn như vậy, đến lúc cái gì cũng không lấy được, về sau xem bọn họ còn có mặt mũi tiếp tục nhờ chúng ta hỗ trợ.
Nói đến đây, Long đại sư nói:
- Được rồi, không nói chuyện này, Trần đại sư, bên Đông Dương cũng không có việc gì, muốn đến nhà tôi chơi mấy ngày hay không?
Trần Hạo nghĩ nghĩ, nói:
- Hôm nào đi Long ca, đến lúc đó nhất định đến nhà bái phỏng, hiện tại em dự định đi Đông Bắc một chuyến.
Long đại sư sững sờ:
- Trần đại sư đi Đông Bắc làm gì?
Trần Hạo bĩu môi một cái nhìn về ghế sau, nói:
- Long ca không phát hiện ra con chồn kia sao? Nó là người Hoàng gia ở Đông Bắc Linh giới, Lúc trước gặp được em, bởi vì bị thương nên nhờ ta giúp đỡ, hộ tống nó về nhà.
Lúc này Long đại sư mới nhìn về phía ghế sau, chợt trợn mắt há mồm.
Ta kháo, vừa nãy chỉ nghĩ nói chuyện khiến mình bực, không phát hiện bên người Trần đại sư lại thêm một con. . . không đúng, không chỉ có chồn, còn rắn, con hồ điệp kia cũng không phải động vật bình thường!
- Trần đại sư, vậy rắn và hồ điệp này thì sao? Cũng là nhờ cậu giúp đỡ?
Long đại sư nhìn về phía Trần Hạo hỏi.
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng:
- Không phải, xà yêu tên là Bạch Lộ, điệp yêu gọi Tiểu Lam, chúng nó đi theo em.
Long đại sư:
- . . .
Má nó, vì sao ta tu hành mấy chục năm, cũng không gặp được một con yêu tu, chớ nói đến đi theo ta.
Mà ngươi chỉ đi vào hang động một chuyến, trở về thì bên cạnh đã có thêm ba con? Trong đó còn có hai con đi theo ngươi? Ngươi là thiên tử à? Đi đến đâu cũng gặp được yêu tu, còn thích ngươi như thế?
- Trần đại sư, phiền phức dừng xe.
Trần Hạo sửng sốt:
- Sao thế Long ca?
Long đại sư nói:
- Cảm giác tim. . . có chút đau, thân thể mệt mỏi, tôi muốn tìm một quầy rượu uống một chén, giải sầu.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất