Chương 37: Long Huyệt
Đi tới cái hố lớn ở công trường lúc trước, Long đại sư dò xét trông ngóng xung quanh, ngưng thần suy tư.
Ban ngày là lúc dương khí thịnh, âm khí suy, nếu như không phải chỗ âm u lưu lại âm sát khí thì căn bản không nhìn ra dị thường ở nơi này.
Cho nên, lúc Long đại sư đi vòng vòng xem đi xem lại mấy cái hố, sắc mặt cũng dần trở nên đặc biệt cổ quái.
Mấy cái hố to lớn kia không hẹn mà hợp tạo thành bát quái, nhưng đinh sắt bị đào ra, mặt đất bị phá hư, hắn cũng nhìn không ra đây là bố trí dùng làm gì.
Có thể là trận pháp, cũng có thể là phong ấn.
Không biết được thứ tiền nhân bố trí, vậy không thể làm gì được.
Dù sao loại bố trí này cũng không thể suy đoán lung tung, nếu sai một li là đi ngàn dặm.
Trầm ngâm chốc lát, ánh mắt Long đại sư lóe lên, nhìn sang Trần Hạo đang có bộ dáng cắn hạt dưa xem phim, cười hỏi:
- Trần đại sư có nhìn ra thứ gì không?
Trần Hạo:
- Không có.
Long đại sư:
- ...
Chú mày trả lời dứt khoát như thế là muốn xem bố bị chê cười à?
Hừ, thứ không học vấn không nghề nghiệp có lẽ thực sự không nhìn ra cái gì, chỉ đến để lừa tiền mà thôi.
Trong mắt Long đại sư lóe lên một tia xem thường, nhưng sau đó cũng rối rắm.
Vốn chỉ tưởng là một nơi Âm Sát hội tụ, thi triển một cái trận pháp phong trấn hoặc bố trí lại phong thủy là có thể xua tan được sát khí.
Không nghĩ tới tình huống có chút ngoài ý muốn, nơi xảy ra dị thường đều bị đào sâu như vậy, cách cục phong thủy trên mặt đất dù tốt dù xấu đều bị phá hư hết cả rồi, nếu thế thì Âm Sát đáng lẽ phải biến mất rồi chứ. Nhưng Âm Sát lại không biến mất, hơn nữa còn càng ngày càng nghiêm trọng, đây lại là vấn đề khác.
Nhìn xung quanh một vòng, Long đại sư mở miệng nói:
- Chúng ta lên núi nhìn xem.
Cái gọi là ếch ngồi đáy giếng, chính là chỉ ở một chỗ mà phán bừa, nếu như có thể nhìn bao quát thì có thể nhìn ra càng nhiều, có thể nhìn được chút đầu mối.
Trần Hạo cười ha hả không nói gì liền đi theo, hắn vẫn một mực mang tâm tình đi xem náo nhiệt, dù sao hắn cũng không am hiểu thuật phong thuỷ, nhìn cũng không thấy được gì, dân chuyên nghiệp tới rồi, tự nhiên phải để người ta lên trước.
Từ con đường nhỏ dưới chân núi leo lên đỉnh, đứng trên núi cao nhìn xung quanh, ánh mắt bao quát hơn mười dặm.
Long đại sư vừa nhìn, quả nhiên nhìn ra môn đạo.
Thanh Khê Sơn núi non trùng điệp, thủy đạo ngang dọc, bốn phương thông suốt, tẩm bổ sinh linh.
Thủy sinh thì sơn tú, sơn tú thì địa linh. (Nước có sống (lưu động) thì núi mới xanh tươi, núi xanh tươi thì vùng đất đó mới có linh khí)
Ngọn núi này phập phồng không bằng phẳng, dòng nước uốn khúc như Ngọa Long(rồng nằm), đây chính là kết cấu của "Thế" Bàn Long Ngọa Thủy, nếu như đặt vào thời cổ đại lúc con người còn thưa thớt, nơi này chính là một cái linh sơn phúc địa dành cho người tu hành.
Huh, phúc địa!
Ánh mắt Long đại sư lóe lên như có điều suy nghĩ, quan sát bố cục núi sông xung quanh, kết hợp với sở học phong thuỷ, xác định long khí chảy trên đại địa.
Từ từ, một cái đồ án lớn hình thành bên trong đầu của Long đại sư, trong sát na sắc mặt Long đại sư đại biến, kinh hãi nói:
- Long Huyệt!
- Cái gì? Cái gì Long Huyệt?
Tiết Xông vẫn luôn quan tâm, nghe vậy liền vội vàng hỏi.
Long đại sư không đáp, hô hấp dồn dập, từ trên ngọn núi rất nhanh chạy tới chạy lui, trông ngóng bốn phía, biểu tình Long đại sư lại trở thành thất vọng, sau đó càng thêm nghi hoặc không giải thích được.
- Thì ra không phải là Chân Long Huyệt, mà là Thủy Long Huyệt, kỳ quái, dù là Thủy Long Huyệt cũng không thể ẩn chứa Âm Sát chứ?? Dù sao đây là một chỗ tụ hợp toàn bộ tinh hoa của cả vùng, làm sao có thể...trừ phi là!
Biểu tình Long đại sư càng ngày càng nghiêm túc, dần dần trong ánh mắt hiện lên sự kinh hãi và sợ hãi.
- Long, Long đại sư, ngài có thể nói một chút không, nhìn ngài như thế thì trong lòng tôi cũng không yên.
Tiết Xông nhìn biểu tình Long đại sư chuyển biến, có chút hết hồn.
Long đại sư lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Tiết tổng, xem ra đại lễ của anh tôi không cầm nổi rồi, vấn đề công trường Thanh Khê Sơn, quá lớn.
Sắc mặt Tiết Xông trắng nhợt, kinh hoảng nói:
- Đại sư, xin ngài nói rõ một chút tới cùng có vấn đề gì, nếu có yêu cầu tôi có thể giúp một tay, đại sư đã đáp ứng giúp tôi rồi, cũng không thể buông tay mặc kệ a.
- Đúng vậy đại sư, có vấn đề có thể nghĩ biện pháp, chúng tôi nhất định tận lực trợ giúp.
Bạch Như cũng bị kinh hãi, không tự chủ được hát đệm cho Tiết Xông.
Dù sao chịu trách nhiệm là tập đoàn Song Long, giải quyết vấn đề không được, tập đoàn Song Long coi như xong rồi, đối với hai người đều ảnh hưởng không tốt.
Long đại sư nói:
- Tôi vừa rồi quan sát long mạch của vùng núi Thanh Khê Sơn, phát hiện Thanh Khê Sơn trải qua trăm ngàn năm cư nhiên dựng dục ra một điểm Long Huyệt, mặc dù chỉ là Thủy Long Huyệt, so với Chân Long Kuyệt khác nhau một trời một vực, bất quá Long Huyệt vẫn là Long Huyệt, bên trong vẫn mang theo long khí, chỉ cần lấy được, cho dù khí vận không có khả năng thành tựu ngôi vị hoàng đế, cũng có thể thành một phương chư hầu.
- Long Huyệt? Số mệnh?
Vẻ mặt đám người Tiết Xông khiếp sợ, lại còn có chỗ như vậy, nhưng như vậy không phải là chuyện xấu mà, vận khí tốt, tập đoàn Song Long cũng có thể một bước lên trời.
Nhìn biểu tình mọi người một cái, Long đại sư cười lạnh nói:
- Mấy người nghĩ cũng đừng nghĩ, Long Huyệt đã phế, hơn nữa Thủy Long Huyệt không thể so với Chân Long Huyệt, thủy không có gốc rễ, lơ lửng bất định, không có căn cơ. Vì thế, thủy long phúc họa đang xen, năm mươi năm mươi, có thể sẽ thành chuyện tốt cũng có thể trở thành tai họa, tổ tiên táng vào trong đó, nếu như thành công, thủy long nghịch chuyển, phúc miên vô cùng. Nếu như thất bại, thủy long táng linh, tai họa kéo dài đến cả đời con cháu.
Mọi người nghe vậy liền biến sắc.
Bạch Như đầu óc linh quang lóe lên, sợ hãi nói:
- Long đại sư, ý của ngài là bên dưới công trường Thanh Khê Sơn có một ngôi cổ mộ, trong cổ mộ còn an táng người chết, hơn nữa, hơn nữa còn không có thành công?
Long đại sư gật đầu, thở dài nói:
- Thủy Long Huyệt này không biết bao lâu trước kia đã bị người ta phát hiện, bí mật dựng mộ, sau khi chết táng thân vào đó, hi vọng tử tôn có thể sinh ra một đế vương hoặc là vương hầu, bất quá đáng tiếc, này người cược thua, tử tôn không thể thành công, nhận số mệnh phản phệ, Long Huyệt phế đi gây ra đại họa cho con cháu đời sau, chỉ sợ gia tộc này sớm đã đoạn tử tuyệt tôn rồi. Nếu như tôi đoán không lầm, về sau có cao nhân phát hiện Thủy Long Huyệt này, vì tránh cho táng linh trong Long Huyệt gây hại nhân gian nên mới dùng thủ đoạn phong tuyệt Thủy Long Huyệt.
Nghe đến đó, mọi người lại không phải người ngu, không cần nói cũng biết tiếp theo là tập đoàn Song Long tự tìm đường chết, muốn khai phá liền khai phá sao? Đã phát hiện đinh lớn tồn tại, lại cư nhiên cho đào ra, đây hoàn toàn là tự mình đào hố để nhảy vào!
Trong lòng Tiết Xông hận người công nhân lúc trước tác nghiệp muốn chết, ba người bị hại chết rồi, thật đúng là gieo gió gặt bão, chết không có gì đáng tiếc.
- Long đại sư, vậy cũng phải có phương pháp bổ cứu chứ? Nếu không, hay là chúng ta đem mấy cây đinh lớn này chôn trở về?
Bạch Như hỏi.
Long đại sư nở nụ cười:
- Mấy cây đinh kia hẳn là chuyên môn dùng để trấn trận pháp, thủ đoạn vị cao nhân này cũng kinh người, dùng đinh to dẫn dắt long khí sơn mạch Thanh Khê Sơn mới có thể phong tuyệt Long Huyệt được, thương hải tang điền, hôm nay trận pháp bị phá hư, mấy cây đinh kia cũng bị phế đi rồi, đem chôn lại cũng vô dụng thôi.
- Vậy, vậy phải làm thế nào đây?
Tiết Xông đều cấp bách đến phát khóc rồi, quyền nắm tập đoàn trong tay đã ở ngay trước mắt, không ngờ sự tình lại xoay 180 độ như thế, đừng nói nắm quyền làm chủ tập đoàn trong tay, chỉ sợ làm không tốt, tập đoàn Song Long đều phải đối mặt với bi kịch.
Long đại sư trầm ngâm chốc lát, lắc đầu nói:
- Long Huyệt đã mở ra thì không thể đóng lại được, nếu đã không đóng lại được thì phải mở nó ra hoàn toàn, hiện tại biện pháp duy nhất chính là đem long huyệt đào ra, phá hư toàn bộ bố trí của cổ nhân bên trong. Như vậy mới có thể giải quyết tận gốc. Đương nhiên...
Nói đến đây, biểu tình Long đại sư ngưng trọng nói:
- Long huyệt phản phệ, chuyển hóa thành hung địa, bên trong sẽ có điều kỳ dị, vô cùng có khả năng xuất hiện hung vật, thứ kia rất khó đối phó.
Hung vật!
Tiết Xông chỉ cảm thấy cúc hoa căng thẳng, hết hồn.
- Đương nhiên, cũng chỉ là có khả năng, dù sao tôi cũng chưa từng gặp qua Long Huyệt nào, chỉ ở trong cổ tịch xem qua mà thôi, tỷ lệ xuất hiện hung vật tương đối nhỏ, tôi thì không dám đánh cuộc, ý mọi người thế nào?
MinhLâm - Lục Đạo