Chương 78: Ác sát
Từ khu chợ gần nhà đến Trấn Hải Tự chỉ chừng hơn 1km, lái xe bất quá hai phút đã đến.
Nhìn ngôi chùa nhỏ khi còn bé mình có ghé qua chơi, dưới Âm Dương Nhãn, Trần Hạo lần này thấy được những thứ không ổn.
Dưới bầu trời đem lờ mờ có một cỗ khí tức tà ác quấn quanh trên không Trấn Hải Tự, mà bên trong có một cỗ lực lượng tường hòa che chở cho chùa miếu.
Việc này khiến Trần Hạo có chút kinh ngạc.
Khí tức tà ác kia, cùng tàn niệm oán linh ở nhà Lý Mộng khá giống nhau, nếu như đoán không sai kia hẳn là đầu mãng xà yêu.
Chỉ là mãng xà yêu không phải bị thần kê người ta mổ chết sao? Làm sao oán niệm lại quấn quanh nơi này?
Trong này chẳng lẽ còn có nội tình Trần lão gia không biết?
Ánh mắt chú ý ngôi chùa, trong lòng càng nghi hoặc.
Bên trong cảm giác, hắn cũng không có phát hiện khí tức quỷ vật, vậy quỷ hồn Trần lão gia nói thú vị đi đâu rồi?
Oa ô!
Trần Hạo nghi hoặc, bên cạnh mèo mun và gà trống cũng cảm nhận được không tầm thường.
Mèo mun thu hồi tư thái lười biếng, ánh mắt sắc bén, tư thái như hổ.
Gà trống thì là trực tiếp co cổ lại, sợ đến phát run.
- Tiểu Hạo, ông ở chỗ này chờ mày đi, Trấn Hải Tự đặc biệt quỷ dị, trước kia có một lão đệ nói chuyện rất hợp nhau, bởi vì khi còn sống cùng người coi miếu giao hảo, sau khi chết muốn bái thăm một chút, kết quả chỉ là đứng trước cổng chùa liền giống như phát điên vọt vào, sau đó rốt cuộc không thấy đi ra.
Trần lão gia rốt cục lộ ra một tia khiếp đảm nhìn ngôi chùa trong đêm tối lạnh lẽo, trong mắt tràn đầy kiêng kị.
Còn có chuyện này?
Trần Hạo mắt sáng lên, như có điều suy nghĩ nhìn về phía cỗ khí tức tà ác bao phủ toàn bộ ngôi chùa kia.
- Được rồi, ông cố cứ ở lại trong xe đi, con đi vào bên trong xem một chút.
Trần Hạo nói, mở cửa xe đi xuống.
Mèo mun tự nhiên không chút do dự theo sau lưng, tư thái đi đường cùng bình thường không giống nhau, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn khí tức tà ác trên không một cái, mắt mèo lấp loé không yên.
Gà trống nguyên bản rụt đầu không nhúc nhích, thế nhưng rất nhanh nó tựa hồ nghĩ tới điều gì, lại duỗi ra đầu, nhìn chùa miếu một chút rốt cục quyết định từ cửa sổ xe nhảy ra ngoài, sau đó cộp cộp đuổi theo.
Trong bóng đêm, bốn phía Trấn Hải Tự đều là ruộng đồng, một gia đình gần nhất cũng cách hơn trăm mét, cho nên nơi này cô tịch hắc ám, hàn phong quỷ ảnh, bình thường người ta sẽ không chọn đi đến nơi đây.
Trần Hạo đi tới cổng của ngôi chùa.
Đến nơi này, sắc mặt Trần Hạo hơi biến, trong mơ hồ hắn cảm nhận được một cỗ âm khí ăn mòn thân thể, trong tai đều truyền đến một loại âm thanh rất nhỏ mơ hồ, tựa như muốn nói thứ gì.
Bất quá rất nhanh, vòng tay pháp khí chỗ cổ tay phát ra một cỗ ấm áp, đem âm khí kia xua tan không còn một mảnh, lời thì thầm thấp giọng cũng biến mất không thấy gì nữa.
Trần Hạo hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía khí tức tà ác trên không.
Quả nhiên là thứ này giở trò quỷ, chỉ là tàn niệm lại có thể ảnh hưởng đến thần trí.
Mình có pháp khí hộ thân, người bạn kia của Trần lão gia chỉ là quỷ phổ thông, tự nhiên không chịu được loại ảnh hưởng này.
Bất quá Trần Hạo cũng cảm nhận được yêu hồn và âm hồn phổ thông khác nhau.
Oa ô!
Mèo mun tựa hồ cũng cảm nhận được tàn niệm xâm nhập, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, lông tóc xù lên, quang mang vàng nhạt trên thân hiển hiện, thân ảnh bay thẳng đi, chạy nhảy mấy cái vọt lên đầu tường, sau đó bay vọt tới nóc nhà, thân thể vèo bành trướng há miệng hút vào.
Trần Hạo trợn mắt hốc mồm, gà trống run lẩy bẩy, Trần lão gia cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, khí tức tà ác bao phủ toàn bộ ngôi chùa kia bị một cỗ khí lưu bao lấy, vạn sông về biển, tiến vào trong miệng mèo mun.
Sau một khắc, mèo mun ngậm miệng, thỏa mãn nhấm nuốt, thậm chí phát ra thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, ăn rất là sảng khoái.
Ừng ực!
Trần Hạo nuốt nước miếng một cái, cảm giác mình trước đó vẫn xem thường con mèo mập này rồi.
Khí tức tà ác mặc dù chỉ là oán niệm, nhưng rất rõ ràng, so với nữ quỷ không đầu mạnh hơn rất nhiều.
Thế nhưng tại trước mặt mèo mun, vậy mà cũng chỉ là một món ăn!
Mẹ kiếp, con mập này đến cùng lúc ở dưới mộ huyệt Thanh Khê Sơn được chỗ tốt gì?
Nhìn mèo mun uy phong lẫm liệt ăn tà niệm, trong lòng Trần Hạo đột nhiên toát ra một suy nghĩ.
Cmn sao nhìn cứ như mèo tiên thế nhỉ?
Không phải con mèo chết tiệt này bật hack chứ?
- Trấn Hải Tự miểu chúc (người trông coi ngôi chùa/miếu) Trương Tuyền, gặp qua tu sĩ.
Đột ngột một thanh âm vang lên, sau đó một thân ảnh xuất hiện tại cửa chùa.
Trần Hạo hoàn hồn, quay đầu nhìn lại, liền thấy một ông lão tóc bạc, người mặc một bộ áo bào xám, chắp tay trước ngực, một mặt tường hòa.
Ồ!
Trần Hạo không có gấp đáp lại, mà lại ngạc nhiên dò xét lão giả.
Người này xem xét cũng không phải là người sống, thế nhưng là trên thân cũng không có âm khí, ngược lại lộ ra một cỗ lực lượng đặc thù.
Lực lượng này giống với loại lực lượng tín ngưỡng, nhưng lại khác biệt, dường như có chút tính chất của phật môn.
- Con là Trần Hạo, gặp qua Trương miểu chúc.
Trần Hạo mỉm cười trả lời.
Trương suối cười nói:
- Ta biết Trần cư sĩ, là con trai của Trần Thụ Cấn ở khu chợ Thông Khẩu Trấn, chỉ là không nghĩ tới mấy năm không gặp, Trần cư sĩ đã đi lên con đường tu hành.
Nói xong, Trương Tuyền lại nhìn về phương hướng dừng xe, cười nói:
- Trần lão cư sĩ cũng tới, nhiều năm như vậy, quen biết không thể gặp nhau, bây giờ ác sát tán đi, lão cư sĩ có thể tiến đến một hồi.
- Ha ha, Trương lão đầu, ngôi chùa này của ông quá lợi hại, tôi cũng không dám xông loạn.
Trần lão gia sau lưng Trần Hạo hiển hóa thân thể, cười ha hả trả lời.
Trương Tuyền nói:
- Lão cư sĩ yên tâm, lúc trước ác sát quay quanh, vạn phần hung hiểm, bây giờ ác sát bị thần miêu thôn phệ, trong thời gian ngắn không cần lo lắng.
- Ác sát? Chẳng lẽ chính là tàn niệm yêu hồn mãng xà yêu sao?
Trần Hạo chen vào hỏi thăm.
Trương Tuyền gật đầu nói:
- Năm đó đại sư trấn sát yêu xà, đáng tiếc yêu tà hung ác, không thể cảm hóa, lưu lại hậu hoạn, lúc này mới sáng lập Trấn Hải Tự, trấn áp hung hồn yêu xà, ngày đêm lấy phật pháp tẩy lễ. Nhưng thiên ý khó lường, đại sư cảm hóa không thành, tà niệm quấn thân, tọa hóa tại đây. Mà yêu hồn tuy bị trấn áp, lại có thể tụ âm sát, đem chùa miếu biến thành hung địa thế này, thường nhân khó lại gần.
Trần Hạo kinh ngạc nhìn thoáng qua Trần lão gia, lúc này mới nói:
- Con nghe ông cố nói, yêu xà kia bị cao nhân qua đường thúc đẩy thần kê mổ giết, làm sao thành đại sư trấn sát?
Trần lão gia cũng là ngạc nhiên không hiểu nhìn về phía Trương Tuyền.
Trương Tuyền nói:
- Hai vị cư sĩ có chỗ không biết, yêu xà kia cũng không phải là một con, mà là hai con, một đực một cái, không biết từ chỗ nào chạy đến, chiếm cứ Kinh Nam Hà, làm xằng làm bậy. Năm đó đại sư đi ngang qua bản địa, phát hiện rắn đực, giáo hóa không thành, lúc này mới bất đắc dĩ xuất thủ. Về sau bị thần kê mổ giết, chính là con rắn cái, đại sư tọa trấn, nó không dám xuất thế, chờ đại sư tọa hóa, nó lúc này mới ra làm loạn.
Trần Hạo giật mình.
Nguyên lai có hai con à, vậy thì có thể hiểu được rồi.
Bên này đang chuyện trò, một người hai quỷ lại không phát hiện gà trống đi theo đến, tại lúc ác sát kia bị mèo đen thôn phệ, con mắt nhỏ liền lóe ra tinh quang, len lén tiềm nhập bên trong ngôi chùa, đi tới trước một tượng thần hung thần ác sát.
Tượng thần kia biểu tình hung ác không lọt vào mắt nó, gà trống kích động chạy như bay đến phía sau tượng thần, há mồm mổ vào cái mông thần thượng.