Chương 83: Chất liệu Khai Quan tốt
- Không tồi, đồ rất tốt.
Trần Hạo mở miệng khen một câu.
Người đàn ông tóc húi cua cười nói:
- Quý khách muốn lấy cái nào?
Trần Hạo không do dự liền chọn một cây kiếm gỗ đào, một cây kiếm đồng tiền, một tượng điêu khắc Chung Quỳ, một cái chuông đồng, sau đó nói:
- Tôi muốn mua bốn món này.
Người đàn ông thấy Trần Hạo chọn như vậy, thất vọng lóe lên trong mắt rồi mở miệng nói:
- Quý khách, bốn món này tổng cộng là tám mươi lăm vạn.
Trần Hạo cũng không cò kè mặc cả, nói thẳng ra:
- Ở đây có trả thẻ không? Cho tôi cà thẻ.
Người đàn ông dường như mất hứng, để cho bạch y trẻ tuổi nói số tài khoản rồi thu tiền của Trần Hạo.
Sau khi hoàn thành giao dịch, Trần Hạo cười nói:
- Cảm ơn ông chủ, tôi đi trước.
Nói xong, anh không chút do dự rời đi.
Chờ khi Trần Hạo đi khuất, người đàn ông mới thở dài rồi nói:
- Tiểu Chu, cậu xem cửa hàng, tôi có việc ra ngoài.
- Vâng, ông chủ đi thong thả.
Người đàn ông vừa mới đi tới cửa thì có khách đến. Đó là một ông lão tóc bạc và một đạo sĩ trẻ tuổi.
- Ba, sao ba tới đây? Kỳ Kỳ lại gây ra chuyện gì sao?
Sắc mặt người đàn ông khẽ biến vội vàng hỏi.
Ông lão tóc bạc nói:
- Kỳ Kỳ vẫn như vậy, nhưng Tứ Bình đạo trưởng đã đến hỗ trợ. Hắn yêu cầu có vật trợ giúp. Ở chỗ con không phải có tượng Chung Quỳ trăm năm tuổi sao? Nhanh lấy ra đi.
Người đàn ông sửng sốt, sắc mặt liền tái nhợt, thanh âm run rẩy:
- Không lấy tượng Chung Quỳ thì không được sao?
Ông lão còn chưa lên tiếng, vị đạo sĩ trẻ đã cười nói:
- Ông Ngụy, sư phụ tôi đã nhìn qua tiểu thư Kỳ Kỳ. Trường hợp nhất thể song hồn rất phức tạp, sư phụ tôi không nắm chắc được phần thắng. Nếu có tượng thần Chung Quỳ thì khả năng thành công sẽ cao hơn nữa.
Người đàn ông nghe vậy mặt biến sắc, không nói chuyện nữa, chạy nhanh ra khỏi cửa tiệm, đưa mắt nhìn bốn phía biết đâu tìm được Trần Hạo.
- Thôi xong!
Người đàn ông ấy nhất thời cảm thấy chân tay mềm nhũn, cả người co quắp ngã xuống đất.
- Xảy ra chuyện gì? Con đã bán bức tượng ấy rồi sao?
Ông lão cũng đuổi theo, mặt cũng không khá gì mấy.
Vẻ mặt người đàn ông giống như đưa đám, nói:
- Trước khi ba tới đã có một vị khách trẻ tuổi tới hỏi mua. Con chỉ nghĩ hắn là người tu hành, nên mới đưa ra một vài pháp khí, không ngờ hắn không chọn, chỉ chọn 4 món mới, trong đó có tượng thần Chung Quỳ.
- Con! Thật là tức chết ta! Kỳ Kỳ phải làm sao bây giờ?
Ông lão tức giận trừng mắt.
Người đàn ông tuyệt vọng, thế nhưng sau đó mắt liền sáng, đứng lên nói:
- Còn có cách, người trẻ tuổi kia là chuyển khoản, con có tin tức của hắn.
Ông lão vui mừng, vội vàng nói:
- Còn không mau tra?
Đi ra từ khu phố đồ cổ, sắc mặt Trần Hạo đầy vui mừng.
Tuy rằng đã tiêu hết tám mươi lăm vạn, thế nhưng mua được những đồ này cũng không tiếc, trong đó có loại gỗ quý hắn cần.
Gỗ quý, lại nói là quỷ mộc, ngũ hành thuần âm, có thể cho linh hồn tạm trú.
Gỗ quý mười năm mới thành, trăm năm mới có linh. Trần Hạo vốn cho là tìm rất khó khăn, không nghĩ tới là may mắn ngay từ lần đầu tiên, lại còn là gỗ quý trăm năm.
Tuy rằng đã điêu khắc thành tượng Chung Quỳ, nhưng chưa qua tế bái, để ông cô dưỡng hồn là không thể tốt hơn.
Mặt khắc kiếm gỗ đào, kiếm đồng tiền cũng là đồ tốt.
Kiếm gỗ đào mặc dù là gỗ mới, nhưng được đánh bóng rất kĩ đã nói lên được là làm từ gỗ của những loại nhạc cụ tốt nhất.
Kiếm đồng tiền cũng là vật phẩm tương đối hoàn mĩ, đồng tiền có từ Minh triều, đặc biệt là sợi dây đỏ đã thấm qua máu chó, chế luyện rất hoàn mĩ, căn bản là không thể so với những loại tạp nham.
Còn về phần chuông đồng, Trần Hạo cũng không rõ dùng vào việc gì, nói không chừng sau này sẽ dùng.
Có thể nói là bốn món này với giá tám mươi lăm vạn thật đúng giá, thậm chí có thể nói đã hời to.
Rạo rực mang đồ đạc bỏ vào trong xe xong, Trần Hạo quay đầu xe rời khỏi khu phố đồ cổ.
Nơi này không còn việc gì nữa, Trần Hạo có thể đi thăm em trai.
Hôm nay là thứ năm, trường học không được nghỉ, mà trường trung học Đào Thành rất khắc khe, ngày thứ bảy cũng không được nghỉ, chỉ được nghỉ ngày chủ nhật.
Em trai Trần Quang ở trọ tại nhà của một giáo viên, Bình thường cơ hội ra ngoài cũng không có, nếu như muốn gặp lúc này thì chỉ dành chút thời gian vào buổi trưa.
Lúc này chỉ có mới hơn 10 giờ, Trần Hạo quyết định đứng đợi ngoài trường học.
Gần mười phút sau, Trần Hạo tới trường trung học Đào Thành. Sau khi dừng xe xong cũng không lập tức xuống mà lấy kiếm gỗ đào ra Khai Quang.
Vừa mới mở ra xem, pháp lực bên trong lập tức phủ ra ngoài, dung nhập vào kiếm gỗ, đồng thời kiếm gỗ lập tức bộc phát ra một ánh sáng mãnh liệt, ban đầu là đỏ sậm, rồi càng trở nên thâm trầm, loáng thoáng có một tia máu đỏ sáng bóng chớp động.
Sau đó, một thông tin phản hồi.
Kiếm gỗ đào: Pháp khí khai quang, gia trì trảm tà, phá sát, phá giáp, tăng phúc, báo động trước.
Khai quang xong tiêu hao mười năm pháp lực.
Trần Hạo cảm nhận được liền nghẹn họng nhìn trân trối.
Đù mé, hàng cao cấp lại trực tiếp nuốt hết pháp lực của mình.
Hơn nữa, Trần Hạo có cảm giác, kiếm gỗ đào này không có giới hạn, còn có thể tiếp tục gia trì khai quang.
Tâm tình sảng khoái vô cùng, Trần Hạo biết được thông tin phản hồi về năng lực gia trì.
Nhìn một cái, Trần Hạo càng vui mừng.
Tất cả đều nằm trong dự liệu, thế nhưng lại có thêm hai năng lực mới, cao hơn so với Trần Hạo dự đoán.
Phá giáp ý không phải nói nó sắc bén, mà đó là một loại năng lực đặc biệt nhằm vào yêu tà.
Ví dụ như là cương thi.
Dù cương thi có lì lợm, cứng cáp như thế nào, có kiếm gỗ đào này thì dễ dàng phá vỡ thân thể nó. Đây là điểm mạnh của kiếm gỗ đào.
Bởi vì năng lực này có thể dùng máu để tăng cường uy năng của kiếm gỗ đào, nhưng sau đó lại sẽ tiêu hao tiềm năng cùng phẩm chất của kiếm gỗ, dùng lâu thì kiếm gỗ cũng phế đi.
Đương nhiên, loại năng lực gia trì này khi gặp phải cương thi cường đại thì mới dùng.
Bị hai loại năng lực mới làm cho kiếp sợ, Trần Hạo cũng không quên ba loại năng lực trước trảm tà, phá sát và báo động trước.
Thực sự chứng minh được là không có năng lực vô dụng, chỉ có vật vô dụng.
Hàng cao cấp chính là có gia trì trảm tà, phá sát, báo động trước, lợi hại hơn so với hàng tạp nham.
Lúc này vừa mới hoàn thành gia trì, kiếm gỗ đào liền ong ong run bần bật, nhắm thẳng vào trường trung học Đào Thành.
Trong trường có quỷ?
Trần Hạo kinh ngạc nhìn về phía cổng trường.
Trong trường học không có tin tức gì về ma quỷ. Những năm gần đây vẫn luôn duy trì trạng thái tốt đẹp, bằng không cũng không có nhiều người muốn còn mình vào học ở đây.
Khi không lại có chuyện có quỷ trong trường học?