Chương 1347. Ngọc Oa Ngưu
Trong sơn cốc có không ít Ngọc Oa Ngưu, có hơn mười con, nhưng hành động của bọn nó quá chậm, số lượng có nhiều hơn cũng không thể uy hiếp tới Hàn Sâm.
Hơn nữa gen hạch của Ngọc Oa Ngưu chính là xác ốc sên, không có tính công kích, nhưng lực phòng ngự khá mạnh, nếu như không có lực lượng công kích cực mạnh, cho dù là sinh vật cấp nguyên thủy cũng rất khó đánh vỡ được lớp vỏ của chúng.
Hàn Sâm định kiếm một cái vỏ làm chỗ ở cho mình, đồ vật này khẳng định tốt hơn lầu vải, nếu có nó thì sau này không cần màn trời chiếu đất nữa, đi tới đâu cũng có một địa phương an toàn để nghỉ ngơi, trong lúc mấu chốt còn có thể ngăn cản công kích của địch nhân.
Đương nhiên, Hàn Sâm muốn nhất vẫn là thú hồn Ngọc Oa Ngưu, trước đó lúc xin gia nhập vào đội của đại lão này, cừu non đã nói với Hàn Sâm, thú hồn Ngọc Oa Ngưu là loại áo giáp.
Hiện tại Hàn Sâm và Bảo Nhi vẫn phải dùng cây cỏ để xâu thành quần áo, không khác gì tarzan cả, có thể làm được một bộ giống như áo giáp, quả thực chính là tiến bộ vượt thời đại.
Đi vào trong sơn cốc, từ xa xa đã thấy trên thác có mấy con ốc sên lớn cỡ căn phòng đang chậm rãi bò, vỏ ốc sên là màu trắng như đồ sứ, óng ánh long lanh nhìn rất đẹp.
Hàn Sâm và Bảo Nhi đi tới bên cạnh một con Ngọc Oa Ngưu, thân thể Ngọc Oa Ngưu lập tức rút vào trong vỏ ốc sên, trên miệng cũng bị vỏ ngăn chặn, ngay cả một khe hẹp cũng không có.
Ngọc Oa Ngưu gần như không có tính công kích nào, đây cũng là nguyên nhân Hàn Sâm lựa chọn săn giết bọn nó, dù sao an toàn là quan trọng nhất.
Đương nhiên, cũng đừng tưởng rằng đám Ngọc Oa Ngưu này thật sự vô hại, tuy chúng bò chậm, nhưng lúc bò, thân thể sẽ tiết ra một loại nọc độc, dính trên cây cỏ.
Nếu có những dị sinh vật khác ăn phải những cỏ cây dính độc đó, chẳng mấy chốc sẽ độc phát thân vong, thân thể bắt đầu hư thối, Ngọc Oa Ngưu sẽ ăn những thịt thối đó.
‘Từ miệng cừu non, Hàn Sâm biết thủ đoạn Ngọc Oa Ngưu kiếm thức ăn, đương nhiên sẽ không đụng vào những cỏ cây đó, trực tiếp bay đến bên cạnh Ngọc Oa Ngưu, hóa chưởng thành đao, chém ra một chiêu U Linh Trảm lên lớp vỏ ốc sên.
Chỉ nghe coong một tiếng, giống tiếng va chạm kim ngọc vang lên, vỏ ốc sên kia không chút tổn hại.
U Linh Trảm có thể xuyên qua thời không, nhưng lực công kích cũng không được tăng cường, không chém vỡ được vỏ ốc sên đã nằm trong dự liệu của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không có ý định dùng nắm đấm để đánh nát vỏ ốc sên, trên vỏ ốc sên cũng có độc, Hàn Sâm không xác định Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của mình có thể chống đỡ được loại độc này hay không, cho nên cũng không muốn mạo hiểm.
Từ bên hông rút ra một sừng thú đinh ốc, sau đó mở ra lực lượng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, trực tiếp đâm tới vỏ ốc sên.
Hàn Sâm sử dụng kỹ xảo đỉnh ốc tiễn pháp, để sừng thú mang theo lực lượng xoay tròn mãnh liệt, giống như một máy khoan điện đánh vào lớp vỏ ốc sên.
Lập tức chỉ thấy bột phấn màu trắng bay tán loạn, sừng thú từng tấc một chui vào vỏ ốc sên, không bao lâu sau đã trực tiếp chui vào vỏ, hơn một nửa đoạn sừng thú đã xuyên vào.
Ngọc Oa Ngưu bị đau, lập tức khế lắc thân thể, kéo theo vỏ ốc sên lăn tới, dụng về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm tránh ra, sừng thú trong tay cũng nhân cơ hôi đâm về một chỗ khác trên vỏ ốc sên.
Những con Ngọc Oa Ngưu khác cũng bắt đầu chuyển động, cả đàn đều xoay tròn như con thoi về phía Hàn Sâm, muốn đâm chết Hàn Sâm.
Nhưng tốc độ của Hàn Sâm nhanh hơn bọn chúng nhiều lắm, lực lượng cũng lớn hơn chúng nó, gen hạch của Ngọc Oa Ngưu cứng rắn dưới sừng thú cũng khó có thể bảo hộ an toàn.
Không bao lâu sau, Hàn Sâm đã giết được một con Ngọc Oa Ngưu, nhưng sau khi giết chết nó, lớp vỏ ngoài của nó cũng bị nghiền nát.
“Săn giết sinh vật bình thường Ngọc Oa Ngưu, không thu được thú hồn, gen hạch bị nghiền nát, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên tăng từ 0 đến 10 điểm gen trụ cột.”
Hàn Sâm có chút phiền muộn, cho dù hắn có thể giết chết Ngọc Oa Ngưu, nhưng lớp vỏ của nó đều bị phá hỏng, gen hạch cũng không lấy được.
- Được rồi, trước tiên cứ kiếm hai bộ khôi giáp thú hồn rồi tính, mình với Bảo Nhi cũng không thể mặc quần áo cây cỏ mãi được.
Hàn Sâm tiếp tục giết tới phía những con Ngọc Oa Ngưu khác.
Thế nhưng trong lòng Hàn Sâm khẽ động, giống như nghĩ tới điều gì, khi giết tới bên cạnh Ngọc Oa Ngưu, Hàn Sâm lại ngừng lại, quay người bay về phía bên ngoài sơn cốc.
Hàn Sâm núp ở ngoài thung lũng, đợi một hồi lâu, đã thấy những con Ngọc Oa Ngưu đó từ trong vỏ ốc sên chui ra, thi nhau bò về phía con Ngọc Oa Ngưu đã chết đi kia, chúng lại xé xác ăn thịt đồng loại.
Hàn Sâm cũng không có tâm tình để cảm thán những con Ngọc Oa Ngưu này vô tình, đưa tay triệu hoán ra một vật.
Đó là một tiểu côn trùng còn nhỏ hơn cả hạt bụi, toàn thân màu xám, đúng là gen hạch đồng Trần Ai Chi Trùng mà Hàn Sâm lấy được.
Hàn Sâm nhìn những con Ngọc Oa Ngưu đang ăn uống kia, dùng Động Huyền Kinh mô phỏng ra lực lượng hệ thổ rót vào Trần Ai Chi Trùng, †âm niệm vừa động, Trần Ai Chi Trùng lập tức bay về phía đám Ngọc Oa Ngưu kia.
Tốc độ bay của Trần Ai Chi Trùng rất chậm, khiến Hàn Sâm nhìn cũng thấy gấp thay, nhưng đây là chuyện không có biện pháp, dù sao mỗi loại gen hạch đều có khuyết điểm và ưu điểm riêng, ưu điểm của Trần Ai Chi Trùng chính là nhỏ và cứng rắn, khuyết điểm thì có nhiều lắm, dù sao chỉ là gen hạch đồng.
Nhưng hiện tại Hàn Sâm cần dựa vào ưu điểm của nó, khuyết điểm có thể tạm thời bỏ qua.
Những con Ngọc Oa Ngưu không có Động Huyền Khí, không thể phát hiện Trần Ai Chi Trùng, cho nên Trần Ai Chi Trùng bay có chậm hơn cũng không có ảnh hưởng gì.
Một hồi lâu sau, cuối cùng Trần Ai Chi Trùng cũng bay đến một bên người con Ngọc Oa Ngưu, trực tiếp dính trên thân thể Ngọc Oa Ngưu như nhựa plastic trong suốt kia.
Ngọc Oa Ngưu lập tức giống như là bị kim đâm, thân thể run lên một cái, sau đó thật nhanh rút về bên trong vỏ ốc sên.
Chỉ là hiện tại nó có rụt về cũng không có tác dụng, Trần Ai Chi Trùng đã chui vào bên trong thân thể của nó, từ thân thể của nó cùng tiến vào vỏ ốc sên.
Rất giống Hàn Sâm khi mới tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở, Trần Ai Chi Trùng trong thân thể Ngọc Oa Ngưu không ngừng chui vào, đâm thủng cơ thể Ngọc Oa Ngưu.
Chỉ là dù sao Trần Ai Chi Trùng quá nhỏ, khả năng tạo thành vết thương cũng cực kì nhỏ, giằng co hai giờ, trong đầu Hàn Sâm mới vang lên tiếng săn giết thành công.
“Săn giết sinh vật bình thường Ngọc Oa Ngưu, thu được thú hồn Ngọc Oa Ngưu, đạt được gen hạch đồng Ngọc Oa Xác, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gen trụ cột.”
Hàn Sâm vô cùng vui mừng, lần này không chỉ thu được gen hạch, lại thu được cả thú hồn.
Hàn Sâm trực tiếp lột quần áo cây cỏ trên người xuống, đồng thời gọi thú hồn Ngọc Oa Ngưu ra, lập tức chỉ thấy một áo giáp màu trắng như đồ sứ bọc toàn thân Hàn Sâm lại, chỉ có đầu là lộ ở bên ngoài.
Tuy nhiên áo giáp Ngọc Oa Ngưu không có mũ bảo hiểm, nhưng Hàn Sâm vẫn rất hài lòng, như thế này tốt hơn cởi chuồng nhiều lắm.
- Ba ba. .. Bảo Nhi cũng muốn… .
Bảo Nhi nhìn áo giáp trên người Hàn Sâm, bé năn nỉ nói, tiểu gia hỏa cũng rất thích chưng diện, đã sớm chán váy rơm trên người.
- Đợi chút, cha lập tức tìm cho con một bộ.
‘Tâm niệm Hàn Sâm vừa động, Trần Ai Chi Trùng lập tức bay về phía một con Ngọc Oa Ngưu khác.
Hết chương 1347.