Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1346. Chủ ở Ngọc Khâu

Chương 1346. Chủ ở Ngọc Khâu
Nữ đầu bếp Long tộc cầm theo dao phay đi đến chỗ Hàn Sâm bị vậy trong chén, khi Hàn Sâm đang chuẩn bị sử dụng Chích Thủ Già Thiên để phá vỡ chén lớn trong suốt, lại đột nhiên nghe được trên không trung truyện tới một giọng nói lãnh khốc.
- Là mày săn giết sinh vật nguyên thủy ở Ngọc Khâu?
Nghe được giọng nói này, nữ đầu bếp Long tộc dừng bước, quay người nhìn lên lên bầu trời.
Hàn Sâm cũng nao nao, tạm thời để tay xuống, xuyên qua chén lớn nhìn tới nơi truyền tới tiếng nói.
Chỉ thấy một nam Dị Linh đang lơ lửng giữa trời, lúc này đang tức giận nhìn chằm chằm vào nữ đầu bếp Long tộc.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức lộp bộp một chút, thầm nghĩ:
- Không trùng hợp như vậy chứ? Cừu non vừa bái nữ đầu bếp Long tộc làm lão đại, cô ta đã gặp phải xui xẻo? Tiểu tử này không thật sự có độc đấy chứ?
- Mày là ai?
Nữ đầu bếp Long tộc nhìn chằm chằm vào nam Dị Linh trên không trung, vô cùng lạnh nhạt hỏi.
- Giết sinh vật ở Ngọc Khâu, nhưng ngay cả chủ Ngọc Khâu là tao cũng không nhận ra sao?
Nam Dị Linh lạnh lùng nhìn nữ đầu bếp Long tộc tiếp tục nói:
- Mày giết dị sinh vật của tao, vậy thì dùng mạng của mày để đền đi.
Nam Dị Linh nói xong, trên người lóe lên vầng sáng, trước mặt y lập tức xuất hiện một dị quang, hóa thành một bản sách cổ đồng, ngoài bìa sách cổ điêu khắc rất nhiều hoa văn thần bí quỷ dị.
Nam Dị Linh đưa tay trực tiếp lật bìa bìa đồng ra, sau đó trên ngón tay xuất hiện một điểm hào quang, nhanh chóng chạm vào trong quyển kia.
Bởi vì bị chén lớn giam ở bên trong, Động Huyền Khí của Hàn Sâm không quan sát được đến chỗ nam Dị Linh kia, hắn chỉ có thể nhìn thấy mặt bìa bên này, nhìn không tới trên đó vẽ cái gì.
Nhưng trong nháy mắt, chỉ thấy trong quyển sách đồng kia tỏa sáng hào quang, từ bên trong có một móng vuốt dị thú khiến người ta sợ hãi chui ra, sau đó là đầu và thân thể.
Một dị thú thân dài hơn ba mét từ trong sách đồng chui ra, gào lên một tiếng, rồi khẽ đập cánh nhào tới nữ đầu bếp Long tộc.
Nhìn tốc độ và khí thế của Dị Linh này, chỉ sợ còn mạnh hơn Tam Giác Thú Vương rất nhiều.
Nữ đầu bếp Long tộc khẽ nhíu mày, tay trái đánh một quyền tới dị thú đang bay nhào đến kia, trong nháy mắt khi nắm đấm vừa đánh tới, một dĩa sắt lớn phá quyền bay ra, trực tiếp xuyên qua thân thể dị thú.
Thân hình nữ đầu bếp Long tộc nhanh chóng bay tới, một tay nắm lấy dĩa ăn, trong tay kia cầm dao phay điên cuồng chém xuống thân thể dị thú.
Thân thể dị thú kia bị nĩa xỏ xuyên qua, lại giống như không hề đau đớn, vẫn quơ móng vuốt muốn công kích nữ đầu bếp Long tộc, nhưng vì bị nĩa ăn xuyên qua thân thể, nên nó không đến gần được nữ đầu bếp Long tộc.
Mà dao phay cực lớn trong tay nữ đầu bếp Long tộc kia lại khẽ động, lập tức chém thân thể dị thú kia ra thành từng mảnh, chỉ chớp mắt đã chém thành một đống.
- Đúng là có vài phần bản sự đấy, nhưng mày chết chắc rồi.
Chủ nhân Ngọc Khâu lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục vẻ bướng bỉnh.
Chỉ thấy ngón tay của chủ nhân Ngọc Khâu lại chạm lên trên sách cổ đồng, có lẽ là tranh vẽ trên trang sách, trong chớp mắt có rất nhiều dị thú khác nhau từ trong sách xưa bay ra, không ngừng đánh về phía nữ đầu bếp Long tộc.
Nữ đầu bếp Long tộc một tay cầm nĩa một tay cầm dao phay, liên tục chém giết một đám dị thú đang bay tới, nhưng những dị thú kia thật sự quá nhiều, cô giết một con, chủ nhân Ngọc Khâu lại vẽ thêm mấy con, tốc độ chém giết của nữ đầu bếp Long tộc thậm chí còn không kịp tốc độ y vẽ ra dị thú.
Cừu non nhìn thấy tình huống này, lén lút lui về sau, nhưng sau đó xoay người, vung bốn vó chạy trốn, tốc độ chạy còn nhanh hơn thỏ.
Hàn Sâm ở bên trong cái chén trong suốt nhìn thấy thế thì hơi kinh ngạc, gen hạch của người tự xưng là chủ nhân Ngọc Khâu kia thực sự quá kỳ lạ, lại có thể vẽ ra nhiều dị thú như vậy.
Hiện tại Hàn Sâm rất muốn nhanh chóng ngưng tụ ra gen hạch của mình rồi, cũng không biết gen hạch của hắn sẽ có hình thức gì, cũng không biết sẽ có dạng năng lực gì.
- Tình huống của Long Nữ không tốt lắm, cô ta giết nhiều hơn nữa, cũng không nhiều bằng người kia vẽ ra, đợi tới khi hết sạch sức lực thì chỉ có một con đường chết.
Hàn Sâm nhìn trận chiến rồi thâm nghĩ.
Ở không gian thứ tư Tí Hộ Sở, nếu như Dị Linh không đánh rớt xuống được Tí Hộ Sở, không thể đặt Linh Hồn Chi Thạch của mình vào tượng thần Dị Linh, vậy thì cũng giống như nhân loại, cũng chỉ có một mạng.
Nếu nữ đầu bếp Long tộc không có Tí Hộ Sở của mình, chỉ sợ hôm nay cô ta gặp phải nguy hiểm rồi.
Nữ đầu bếp Long tộc dường như cũng ý thức được điểm này, sát ý trong mắt lóe lên, thân hình đánh về phía người chủ nhân Ngọc Khâu, muốn tiêu diệt chủ nhân Ngọc Khâu trước.
Chủ nhân Ngọc Khâu đứng trên lưng một quái điểu mà mình vẽ ra, khinh thường nhìn nữ đầu bếp Long tộc, quái điểu dưới chân tự động né tránh, mà chủ nhân Ngọc Khâu vẫn không ngừng vẽ ra dị thú đánh về phía Nữ đầu bếp Long tộc.
Nữ đầu bếp Long tộc phải chiến đấu với rất nhiều dị thú, sao có thể đuổi kịp chủ nhân Ngọc Khâu, cô ta lại một lần nữa rơi vào khổ chiến.
- Có vẻ như cô ta không được rồi, mình vẫn nên nhanh chạy đi, để tránh tên chủ nhân Ngọc Khâu kia lại đối phó với mình.
Hàn Sâm nhìn thấy càng ngày càng nhiều dị thú, cũng thấy đau đầu, trực tiếp đánh một quyền vào chén lớn trong suốt, muốn đánh bay chén lớn ra để chạy.
Bởi vì không sử dụng lực lượng Chích Thủ Già Thiên, dùng lực lượng Băng Cơ Ngọc Cốt đánh liên tục hơn mười quyền, mà cái chén kia vẫn không hề hãn gì.
- Chén này sao lại cứng như vậy? Thứ này cũng gen hạch sao?
Hàn Sâm thầm suy đoán.
Không có biện pháp khác, Hàn Sâm chỉ có thể chuẩn bị sử dụng lực lượng Chích Thủ Già Thiên để phá vỡ chén lớn, nhưng trước mắt hắn đột nhiên lóe lên một vầng sáng, chén lớn trong suốt lại tự bay đi, trở về bên người nữ đầu bếp Long tộc đang ở trong bầy dị thú.
Hàn Sâm đã khôi phục tự do, lập tức nhanh chóng bỏ chạy, giết được Dị Linh cũng không kiếm được chỗ tốt gì, không cẩn thận mà chết đi thì không đáng chút nào, Hàn Sâm vẫn chọn chạy trước rồi tính.
Phân biệt phương hướng một chút, Hàn Sâm chọn một hướng ngược lại với cừu non, tiểu tử kia có độc, Hàn Sâm quyết định vẫn nên cách nó xa một chút thì tốt hơn, để tránh lại trêu chọc phải phiền toái.
Rời xa chiến trường, Hàn Sâm thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy ở phía sau truyền đến tiếng thú gào và lực lượng va chạm, nhưng hắn không quan tâm những chuyện này, trước tiên cứ tìm cách tăng lực lượng của mình lên thì hơn.
Ít nhất cũng phải ngưng tụ ra gen hạch đã, nếu không ở không gian thứ tư Tí Hộ Sở này thật sự quá thiệt thòi.
Người ta đều sử dụng gen hạch để chiến đấu, hắn lại phải lấy máu thịt trên người để liều mạng với người ta, Hàn Sâm cho rằng như thế vô cùng không hợp lý.
Với hiểu biết của hắn về Ngọc Khâu thời gian này, Hàn Sâm chạy thẳng tới một sơn cốc.
Trong sơn cốc này vốn là chỗ nghỉ ngơi của một con nanh độc thú cấp nguyên thủy, nhưng bởi vì bị cừu non và Hàn Sâm đầu phục, sau đó đã bị nữ đầu bếp Long tộc giết đi ăn thịt, hiện tại ở chỗ này không có chủ nhân.
Hàn Sâm chạy tới nơi này, là vì trong cốc có một loại sinh vật bình thường là “Ngọc Oa Ngưu”, hành động vô cùng chậm, lực công kích cũng không mạnh, nhưng gen hạch và thú hồn của bọn chúng đều không tệ, Hàn Sâm chuẩn bị săn giết bọn nó, kiếm chút điểm gen hạch va thú hồn, võ trang cho mình một chút.
Hết chương 1346.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất