Chương 1348. Lão đại tha mạng
Giằng co mười mấy tiếng, lúc giết con Ngọc Oa Ngưu thứ tám, rốt cục Hàn Sâm đã một lần nữa lấy được một cái thú hồn Ngọc Oa Ngưu, trực tiếp đưa cho Bảo Nhi, để cho Bảo Nhi thoát khỏi kiếp mặc váy cỏ khó coi.
Hàn Sâm không có ý định tiếp tục giết chóc, mục đích đã đạt tới, không cần phải tiếp tục giết chóc nữa, hơn nữa thịt của Ngọc Oa Ngưu quá nhiều, chỉ sợ hắn và Bảo Nhi ăn không hết.
Trong tay Hàn Sâm nhiều hơn bảy cái xác Ngọc Oa Ngưu xinh xắn, đây chính là bảy cái vỏ Ngọc Oa Ngưu thanh đồng gen hạch hắn lấy được, trạng thái nhỏ nhất tương đương với hạt đậu, nếu như rót lực lượng vào bên trong đó, có thể biến lớn giống như gian phòng.
Giống như là Trần Ai Chi Trùng, vỏ Ngọc Oa Ngưu cũng là gen hạch hệ thổ, cần lực lượng hệ thổ mới có thể sử dụng.
Hàn Sâm dùng sừng thú chia cắt một khối thịt ốc sên ra, sau khi dùng nước rửa sạch sẽ, ở bên ngoài cốc đốt lửa nướng, hắn cũng không xác định được đến cùng là đồ vật này có thể ăn được hay không.
Mặc dù nói là có thể ăn, nhưng mà trên thân con ốc sên này dính đầy nọc độc, mặc dù đã rửa sạch sẽ, nhưng mà Hàn Sâm vẫn không dám khẳng định, thứ này còn có độc hay không.
Mắt thấy thịt đã nướng xong, hơn nữa đã bắt đầu ngửi thấy vô cùng thơm, Bảo Nhi muốn đi ăn, lại bị Hàn Sâm ngăn cản, dưới tình huống hắn không xác định được đến cùng là có độc hay không, không thể tùy tiện để cho Bảo Nhi ăn.
Nắm lấy sừng thú đang gác ở trên lửa, tính cả thịt ốc sên nướng cắm ở phía trên sừng thú cùng một chỗ mang đi, sau khi đi ra ngoài sơn cốc, Hàn Sâm trực tiếp quăng thịt nướng về phía bãi cỏ xa xa.
Sau đó Hàn Sâm liền ở trong bụi cỏ bên cạnh ẩn núp xuống, ở xa xa nhìn chằm chằm vào khối thịt nướng kia.
Không bao lâu sau, liền thấy bụi cỏ bên cạnh thịt nướng lắc lư, sau đó liền thấy một con bọ lớn cỡ quả bóng rổ từ trong bụi cỏ chui ra, cảnh giác nhìn xung quanh, sau khi xác định là không gặp phải nguy hiểm, mới từ trong động bò ra, bò tới chỗ khối thịt nướng thơm ngào ngạt kia.
Loại bọ này tên là Xà Trùng, đừng nhìn dáng vẻ của nó đần đần, đó chỉ là những biểu hiện giả dối mà thôi, đầu của nó có thể giống như rắn vươn dài ra một hai xích, tốc độ vừa nhanh vừa độc, liền sắt thép đều có thể bị nó trực tiếp cắn thủng.
Vừa rồi lúc đi qua nơi này, cừu non còn nói cho hắn biết nhất định phải coi chừng Xà Trùng, thứ này cắn trúng sẽ không há miệng, hơn nữa nó cũng có răng nọc giống như rắn, vô cùng đáng sợ.
Hàn Sâm cũng không tính săn giết Xà Trùng, chỉ là muốn thử nhìn một chút xem, sau khi Xà Trùng ăn xong thịt của Ngọc Oa Ngưu có thể bị trúng độc hay không.
Xà Trùng leo đến bên cạnh thịt nướng, cổ lập tức duỗi dài ra, nhìn ra giống như là từng đoạn roi bằng sắt vậy.
Xà Trùng cắn xé thịt nướng, ăn vô cùng ngon lành, Bảo Nhi nhìn chảy cả nước miếng, hận không thể nhào tới giành ăn với Xà Trùng.
Thế nhưng mà mắt thấy Xà Trùng đã sắp ăn xong thịt nướng, lại đột nhiên lăn lộn ở trên mặt đất, thoạt nhìn là vô cùng thống khổ, trên thân thể của nó vậy mà nổi lên nguyên một đám bong bóng.
Theo nó lăn lộn ở trên mặt đất, những bong bóng đó cũng vỡ tan ra, bắn ra nước mủ tràn ngập mùi hôi thối, thoạt nhìn khiến cho người ta rất buồn nôn.
Hàn Sâm nhìn thấy thế âm thầm kinh hãi, bản thân Xà Trùng cũng có độc, đối với độc tố đã có được kháng tính nhất định, thậm chí ngay cả nó cũng bị độc thành dạng này, đủ biết là độc tính của thịt Ngọc Oa Ngưu mãnh liệt tới đâu.
Vùng vây chưa đầy một lát, Xà Trùng đã bất động ở trên mặt đất.
“Săn giết sinh vật bình thường Xà Trùng, không đạt được thú hồn, không đạt được gen hạch, thịt có thể ăn, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm gen bình thường.”
Hàn Sâm nhịn không được cảm thấy nao nao, không thể tưởng được như vậy cũng coi như là hắn đã săn giết Xà Trùng, kể từ đó, trên mặt Hàn Sâm lại lộ ra nét mừng rỡ.
Vội vàng chạy trở về sơn cốc, nhìn thấy đám Ngọc Oa Ngưu còn lại đang nuốt ăn thi thể đồng bạn, Hàn Sâm đi lên đuổi chúng đi, sau đó đều lấy thịt Ngọc Oa Ngưu ra, liền dùng lửa sấy thành thịt khô.
Thoạt nhìn thì thịt của Ngọc Oa Ngưu rất nhiều, nhưng mà cũng rất nhiều nước, sau khi nướng thành thịt khô cũng không còn lại bao nhiêu, hơn nữa đã bị những con Ngọc Oa Ngưu khác cắn nuốt không ít, cuối cùng Hàn Sâm nướng xong, cũng chỉ còn lại khoảng một hai trăm cân.
Dùng cây cỏ bện thành dây thừng buộc thịt khô lại, Hàn Sâm cầm lên liền trực tiếp đi ra bên ngoài sơn cốc.
Săn giết sinh vật bình thường đối với Hàn Sâm mà nói thì có độ khó không lớn, chỉ là cần phải cẩn thận gen hạch của bọn chúng, đừng để không rõ ràng trúng chiêu, bình thường sẽ không có nguy hiểm gì.
Nhưng mà nếu muốn săn giết sinh vật nguyên thủy, vậy sẽ không hề đơn giản nữa, tố chất thân thể hơn vạn không phải là chuyện đùa giốn, hơn nữa còn lực lượng gen hạch, liền Hàn Sâm cũng không dám tùy tiện ra tay.
Hiện tại đã có thịt Ngọc Oa Ngưu độc, cũng để cho Hàn Sâm nổi lên một ý nghĩ.
Con cừu kia bản lĩnh khác quá bình thường, nhưng mà bảnh lĩnh bái lão đại lại rất lợi hại, nhưng mà ở bên trong Ngọc Khâu này, lại có một con sinh vật nguyên thủy mà cừu cũng không dám đi trêu chọc.
Đó là một con sinh vật nguyên thủy vô cùng hung tàn, mặc kệ là ai tiến vào địa bàn của nó, trên cơ bản đều bị săn giết, căn bản liền cơ hội nói chuyện đều không có, cho nên cừu cũng không dám đi tìm nó nương tựa.
Hiện tại Hàn Sâm mang theo những khối thịt độc này đi qua, chính là muốn thử nhìn một chút xem có thể độc chết con sinh vật nguyên thủy kia hay không, có thể độc chết là tốt nhất, độc giết không được thì hắn cũng không có tổn thất gì.
Nếu như có thể thành công độc chết, nói không chừng còn có cơ hội lấy được gen hạch cùng thú hồn cấp nguyên thủy, hơn nữa còn có một chỗ cực tốt.
Con dị sinh vật kia đang thủ hộ một cây gen thực vật, đem nó độc chết, cây gen thực vật kia chính là của Hàn Sâm rồi.
Kéo lấy hơn hai trăm cân thịt độc khô, Hàn Sâm đi tới bên cạnh một cái khe, cái khe kia uốn lượn đi ra ngoài mấy dặm, nhưng mà độ rộng cũng chỉ có không đến 2m.
Ở bên cạnh quan sát, ban ngày mà phía dưới vẫn tối om, căn bản là nhìn không thấy đáy, giống như là địa ngục mở ra một miệng vậy.
Hàn Sâm cũng không nhìn nhiều, trực tiếp đem hơn hai trăm cân thịt độc khô cầm lên ném vào bên trong cái khe lớn kia, hồi lâu sau mới nghe được tiếng vọng của thịt khô rơi xuống đất.
Cũng không ở nơi này dừng lại, Hàn Sâm xoay người rời đi, dù sao nếu thực sự có thể độc chết, hắn tự nhiên là sẽ nghe được âm thanh săn giết, độc không chết thì ở lại chỗ này cũng vô dụng.
Hàn Sâm quay người đi không bao xa, đột nhiên nhìn thấy một cái bóng màu trắng, trong lòng lập tức hơi lộp bộp một cái, nhìn kỹ, quả nhiên là con cừu mất dạy kia đang ăn cái gì đó ở đám cây cỏ bên trên sườn núi.
“Con cừu khốn nạn nhà mày, cũng dám hại tao, xem tao có đem mày sống sờ sờ lột da ra làm thành thịt cừu nướng không. ” Hàn Sâm trực tiếp rút sừng thú ra, nhanh chóng vọt tới chỗ cừu.
Cảm giác của cừu thật là nhạy cảm, quay đầu lại thấy được Hàn Sâm, trong lòng lập tức cả kinh, nó cũng biết lần trước mình làm hơi quá đáng, Hàn Sâm sẽ không bỏ qua cho nó, trực tiếp xoay người chạy.
Thế nhưng mà tốc độ của nó vẫn chậm hơn một chút so với Hàn Sâm, Hàn Sâm mắt thấy đã sắp đuổi kịp nó, vừa mài răng vừa la lớn: “Con cừu khốn nạn, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của mày.”
Cừu thấy mình chạy không thoát, trong lòng khẩn trương, liền quay người bịch một tiếng quỳ đối trước mặt Hàn Sâm, vừa vài vừa la lớn: “Lão đại tha mạng. . “
Hàn Sâm lập tức rùng mình một cái, trong lòng thâm mắng: “Tên khốn kiếp nhà mày, còn muốn hại tao, xem tao làm thịt mày thế nào.”
Hàn Sâm đang định lập tức đem cừu giết chết, miễn khỏi mình bị nó †ai họa chết, nhưng mà ai biết còn chưa kịp vọt tới bên người cừu, liền thấy đám cây cỏ bên cạnh bên trên sườn núi xuất hiện một bóng người màu đỏ ngòm.
Hết chương 1348.