Chương 1382. Tịch Diệt Tử Quang
Hàn Sâm nhìn thấy chùm tia sáng kia vừa bắn đi ra, cả chum sáng đã đến trước mặt của hắn, hắn không kịp trốn tránh, lập tức ngưng tụ lực lượng toàn thân, một quyền đánh tới chùm sáng kia.
OÀ..ÀNHI
Một luồng lực lượng kinh khủng đánh bay Hàn Sâm ra ngoài, cả người hắn hung hăng đụng phải vách núi, khiến vách núi vỡ ra thành một động sâu, đá vụn đều sụp xuống, Tinh Hải châu trong tay cũng rời tay bay ra ngoài.
Người phụ nữ vẫy tay, Tinh Hải châu đã rơi vào trong tay của cô ta, nhìn thoáng qua vách núi sụp xuống, nhíu mày nói một câu: “Khí tức của hắn có chút kỳ quái, không biết có lai lịch gì.”
Chó đen tỏ vẻ đắc ý nói: “Chủ nhân, ngài nói hơi trễ rồi, chịu một chiêu Tịch Diệt Tử Quang, tên kia chết chắc rồi, muốn bắt trở lại hỏi cũng không thể nào rồi.”
“Một sinh vật râu ria, cũng không có gì để hỏi. ” Người phụ nữ nói rồi càm lấy Tinh Hải châu xoay người rời đi.
Con chó đen kia đi theo người phụ nữ cùng rời đi, vừa đi vừa nói: “Chủ nhân, có thể có được một viên Gien hạch cấp Bảo Thạch, chuyến đi này cũng coi như không tệ. Gien hạch bổn mạng của ngài mới vừa tấn chức tới cấp Bảo Thạch, hiện tại lại thu được Gien hạch cấp Bảo Thạch, thật đúng là đại phúc.”
” Gien hạch cấp Bảo Thạch mà thôi, có cần khoa trương như vậy sao?”
“Có… Đương nhiên là có… Đây chính là ngài tự tay lấy được… không giống với cái mà Thần đại nhân ở nơi ẩn núp Thần Vực ban cho ngài…”
Một người một chó từ từ đi xa, mà ở trong đống đá vụn bị con chó đen đánh sập kia, một cánh tay từ trong đống đá vụn đưa ra ngoài, sau đó đa vụn sụp ra, trên người Hàn Sâm hiện ra bạch quang từ bên trong bò ra.
Lực lượng trong chùm tia sáng của con chó đên kia còn mạnh hơn Nam Ly Thiên nhiều lắm, rất có thể là sinh vật thần huyết mới có thể đạt tới lực lượng, hơn nữa bên trong chum sáng đó mang theo một loại lực lượng tĩnh mịch, có thể trực tiếp diệt sát sinh cơ, nếu như Hàn Sâm không phải một mực bảo trì trạng thái siêu cấp đế linh, chỉ sợ một kích kia sẽ khiến thân thể của hắn và sinh cơ bị hủy diệt.
Lau đi máu tươi trên khóe miệng, Hàn Sâm cắn răng trừng mắt liếc nhìn sơn động đã không có bóng người, nơi ẩn núp vốn là thế giới mạnh được yếu thua, Hàn Sâm không oán hận một người một chó kia đã đoạt Tinh Hải châu, đó là do tài nghệ của hắn không bằng người, không có gì đáng nói, nhưng thù này nhất định phải báo.
“Lực lượng của mình vẫn chưa đủ cường đại, muốn trảm sát con chó đen cấp thần huyết kia chết, ít nhất cũng phải đợi đến khia gien biến dị và gien nguyên thủy đầy mới có cơ hội. Người phụ nữ kia có khả năng còn mạnh hơn con chó đen đó, nơi ẩn núp Thần Vực, anh đây nhớ kỹ rồi. ” Hàn Sâm từ trong đống đá vụn leo ra, quan sát bốn phía, không khỏi nao nao.
Con chó đen kia đánh một kích, đã phá vỡ vách núi xuyên qua đến mấy mét, mà sau mấy mét này, vẫn còn có một cái hang động, hang động này không khác gì hang động trước mặt, trong vách núi cũng có rất nhiều tinh thạch ánh huỳnh quang, lóe lên thập phần xinh đẹp, càng khiến Hàn Sâm giật mình là, ở trong hang động này, Hàn Sâm lại thấy được một quả trứng cao bằng nửa người, dường như có ngàn vạn tinh Hoa lưu động trên vỏ trứng.
“Chẳng lẽ đây là Tinh Đản Hải thần thú? ” Hàn Sâm lập tức quá đỗi vui mừng, cũng bất chấp vết thương trên người, cố nén đau đớn chạy tới trước quả trứng kia.
Gien hạch Bảo Thạch mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng không tăng được gien, chỉ là vật ngoài thân, nếu quả trứng này là Tinh Đản Hải thần thú, ăn hết khẳng định có thể giúp gien thần tăng lên, là căn bản để sinh vật tiến hóa.
Hàn Sâm không nói hai lời, lấy sừng thú ra đâm vào vỏ trứng, muốn khoan được một cái lỗ, sau đó hút đi nước bên trong trứng.
Sử dụng lực lượng toàn thân, sừng thú mang theo Thánh Quang màu trắng rừng rực khoan vào vỏ trứng, khoan một hồi lâu, mới có thể khoan ra trên vỏ trứng một lỗ như hạt đậu nành, tuy nhiên lại không có nước trứng chảy ra.
Hàn Sâm ghé miệng tới lỗ thủng hút hút, cũng không thể hút ra được thứ gì, đưa mắt ghé qua lỗ nhỏ nhìn vào bên trong, bên trong thật sự có chút nhỏ, có một mảnh Tinh Quang chớp động, giống như có vô số ngôi sao đang di chuyển, cũng thấy không rõ lắm là chuyện gì xảy ra.
Hàn Sâm nắm lấy sừng thú, lại nhắm ngay tới lỗ nhỏ tiếp tục khoan vào bên trong, muốn khoan ra lỗ thủng lớn hơn một chút.
Khoan hơn nửa giờ, mũi nhọn sừng thú cũng mới khoan được có mấy centimet sâu, lỗ thủng cũng bị đã lớn bằng quả bóng bàn, Hàn Sâm rút sừng thú ra, chuẩn bị lại ghé sát tới nhìn xem.
Thế nhưng ai biết sừng thú mới vừa rút ra, vỏ trứng kia vậy mà lại ‘Rầm Ào Àơ rồi bể ra.
Hàn Sâm lại càng hoảng sợ, còn lo lắng nước trứng bên trong bắn ra, nhưng ai ngờ ở bên trong một chút trứng nước cũng không có, chỉ thấy được một con tam giác khủng long dài một xích ngủ ở bên trong.
Tam giác khủng long là khủng long đi bằng bốn chân, tiểu tử này lớn lên giống y hệt tam giác khủng long, chỉ là toàn thân tinh lam, nhìn như được điêu khắc từ ngọc thạch.
Ba chiếc sừng thú càng giống như thủy tinh, bên trong có có vô số ánh sao đi chuyển, rất thần bí.
“Đây là Tinh Hải thần thú ấu thể? ” Hàn Sâm không sợ mà còn lấy làm mừng, trứng đã ấp ra ấu thể, so với trứng nước có thể gia tăng thêm nhiều điểm gien hơn…
Hàn Sâm đưa tay muốn bắt Tinh Hải thần thú ấu thể kia ra, mặc kệ là chết hay sống, dù sao nướng lên ăn đều giống nhau, chỉ cầu không hư mất là được.
Thế nhưng Hàn Sâm vừa vươn tay còn chưa đụng tới con Tỉnh Hải thần thú ấu thể kia, tiểu tử kia lại đột nhiên mở mắt, từ trên một chút vỏ trứng còn lại dưới đáy đứng lên.
Tinh Hải thần thú nhìn thấy cánh tay Hàn Sâm vươn ra muốn bắt nó, chẳng những không trốn tránh, ngược lại còn hưng phấn nhảy lên một cái, trực tiếp nhảy tới trong hai tay Hàn Sâm.
Tinh Hải thần thú tự động nhảy đến trong tay Hàn Sâm, khiến cho Hàn Sâm ngây ra một lúc, nhìn thấy Tinh Hải thần thú còn sống, hắn còn tưởng rằng cần trải qua một trận đại chiến, cho dù là ấu thể, đây cũng là sinh vật thần huyết, tuyệt đối không phải kẻ yếu.
Hàn Sâm hai tay nâng Tinh Hải thần thú ngẩn ra, Tinh Hải thần thú lại lè lưỡi, vô cùng hưng phấn mà liếm mặt của Hàn Sâm, một đôi mắt màu xanh lam như chứa cả ngàn sao đêm, lộ ra vẻ tràn đầy vui mừng.
“Đừng liếm nữa… Đừng liếm nữa… Lại thè lưỡi ra liếm có tin tao lập tức làm thịt mày hay không? ” Hàn Sâm bị nó thè lưỡi ra liếm cả mặt đầy nước miếng, vội vàng để Tinh Hải thần thú xuống, đồng thời quát.
Tinh Hải thần thú giống như tiểu hà mã ngồi dưới đất, vẻ mặt vô tội nhìn Hàn Sâm.
“Thật vất vả tìm được một cái sinh vật thần huyết, cơ hội cơ để gia tăng gien thần kiểu gì cũng không thể bỏ qua. ” Hàn Sâm nhìn thoáng qua tiểu Tinh Hải thần thú ngồi ở trước mặt mình, trong lòng nổi lên hung ác muốn giơ sừng thú lên: “Đây vốn chính là thế giới mạnh được yếu thua, mày cũng đừng trách tao, co trách thì trách mày sinh không tốt, kiếp sau đừng đầu thai làm dị sinh vật nữa, đầu thai làm người phụ nữ, tìm một nhà khá giả gả cho rồi sống…”
Hàn Sâm giơ sừng thú lên, hung hăng đâm xuống tiểu Tinh Hải thần thú.
Thế nhưng tiểu Tinh Hải thần thú vẫn ngồi ở chỗ kia vẻ mặt ngây thơ vô tội nhìn Hàn Sâm, giống như không hiểu Hàn Sâm muốn làm gì, đôi mắt thần bí xinh đẹp kia nhìn Hàn Sâm, không chứa một tia tạp chất. “Tao… Tap… ” Hàn Sâm cầm sừng thú hung hăng muốn đâm mấy lần, nhưng mãi không có thể đâm xuống.
Hết chương 1382.