Chương 1415. Gen Thần Cách
“Chẳng phải mặt dây chuyền là hạch gen của Thần sao? Chẳng lẽ sức mạnh của nó cũng không thể mở quan tài đồng cổ?” Hàn Sâm không cảm thấy kỳ lạ với việc Cửu Mệnh Huyết Miêu có thể nói, thế là hắn hỏi thẳng.
Cửu Mệnh Huyết Miêu híp mắt nói: “Thứ này không được gọi là hạch gen, nhưng thực chất cũng chẳng khác lắm. Nếu thứ này còn trong tay Thần thì đương nhiên có thể phá vỡ di vật của Thần, đáng tiếc ngươi không phải Thần, sức mạnh của nó cũng không được ngươi kích hoạt, không mở được quan tài đồng cổ cũng là điều rất bình thường.”
Cửu Mệnh Huyết Miêu nói xong, ánh đỏ trên người Hàn Sâm đã bắt đầu biến mất, mặt dây chuyền cũng khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Hàn Sâm đã đoán được việc Cửu Mệnh Huyết Miêu kích hoạt sức mạnh của mặt dây chuyền từ lâu, bởi vậy hắn cũng không có phản ứng đặc biệt gì với việc này, chỉ tiếp tục hỏi: “Chẳng lẽ không có cách nào có thể kéo hắn từ trong quan tài đồng cổ ra sao?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu thản nhiên nói: “Từ huyết mạch mà nói, hắn và ngươi giống nhau, đều là đời sau của chủ nhân Tí Hội Sở này, chẳng qua huyết mạch của hắn xảy ra vấn đề, cho nên mới không được dẫn dắt đến gặp chủ nhân Tí Hội Sở, cũng không được truyền nhận chính thức, cho dù vào quan tài đồng cổ thì cơ hội có thể thành Thần cũng rất thấp.”
Dừng lại một chút, Cửu Mệnh Huyết Miêu lại thêm một câu: “Hơn nữ,a cho dù thành Thần nhờ vào quan tài cổ thì đó cũng không hẳn là chuyện tốt.”
“Vì sao?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu không trả lời Hàn Sâm, nhảy xuống từ đỉnh đầu Hàn Sâm, nhảy lên phía trên quan tài đồng cổ: “Ta đã đồng ý với thủy tổ của các ngươi, trấn giữ Tí Hội Sở cho đến khi đời sau của hắn đến mở quan tài đồng cổ, hiện tại quan tài đồng cổ đã được mở ra, ta cũng không cần phải tiếp tục ở đây nữa.”
Dường như Cửu Mệnh Huyết Miêu hơi lưu luyến nhìn thoáng qua quan tài đồng cổ dưới chân: “Ngủ ở đây trong một thời gian dài như vậy, sau này phải đổi chỗ ngủ, thật sự hơi không quen.”
Nói xong, Cửu Mệnh Huyết Miêu lại nhảy lên, nhảy tới đỉnh đầu Hàn Sâm rồi nằm ở đó, giống như một chiếc mũ lông màu đỏ.
“Đi thôi” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói như một điều đương nhiên.
Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ, lai lịch của con Cửu Mệnh Huyết Miêu này rất phi thường, ngay cả thủy tổ của Thần cũng mời nó trấn giữ Tí Hội Sở, có thể tưởng tượng được thực lực của nó đáng gờm tới mức nào, hơn nữa nó còn có thể kích hoạt sức mạnh của mặt dây chuyền, chỉ mỗi điểm này cũng đã khiến Hàn Sâm vô cùng động lòng, muốn giữ nó lại.
“Nếu hiện tại chúng ta ra ngoài, e rằng có lẽ hơi phiền phức.” Hàn Sâm kể lại chuyện Thiên Ngoại và Thần Vực một lượt.
“Hừ, năm đó khi người ấy còn ở đó, Thiên Ngoại và Thần Vực còn không dám dám hó hé gì, ngay cả khi người ấy mất, bọn họ cũng không dám vào Tí Hội Sở, chỉ dám tìm các ngươi để sục sạo Tí Hội Sở, cũng coi như là thông minh đấy. Đáng tiếc thông minh bị thông minh hại, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được rằng các ngươi lại chính là đời sau của người ấy.” Cửu Mệnh Huyết Miêu khinh thường bĩu môi, nói.
“Thì ra trước đây chủ nhân nơi này lớn mạnh như vậy, vậy ta có thể an tâm, hay là bây giờ ta sẽ đưa ngươi ra ngoài trừng trị bọn họ nhé?” Hàn Sâm nói.
Cửu Mệnh Huyết Miêu khinh bỉ: “Ta cũng không phải người ấy, không có năng lực trấn áp Thiên Ngoại và Thần Vực, ngươi cũng không kích hoạt được uy lực thật sự của Gen Thần Cách, chỉ dựa vào sức mạnh kích hoạt nó của ta để khắc chế người có huyết mạch xảy ra vấn đề còn được, muốn đối đầu với Thiên Ngoại và Thần Vực thì còn kém quá xa. Tốt nhất là ngươi nên nghiêm túc nghĩ lại xem nên làm gì để đánh lừa, bảo vệ tốt mạng nhỏ của ngươi đi đã.”
“Vậy chỉ có thể đi bước nào biết nước ấy thôi.” Nói xong, Hàn Sâm chớp mắt, nói với Cửu Mệnh Huyết Miêu: “Ngươi cũng phải đi rồi, còn có đồ gì muốn thu dọn mang theo không?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu lập tức nhìn thấu suy nghĩ của hắn: “Ngươi đừng có mà ấp ủ mấy suy nghĩ không đứng đắn này, không có bất kỳ vật gì trong Tí Hội Sở có thể di chuyển được, nếu không đại trận bảo vệ sẽ mất đi hiệu lực, ai cũng có thể tiến vào Tí Hội Sở, nơi này cũng sẽ khó giữ được. Chờ sau này thực lực của ngươi đạt tới trình độ Đại Đế thì đương nhiên có thể trở về tiếp quản nơi này.”
“Lệ tiên sinh đã chiếm giữ quan tài đồng cổ, ta còn có thể tiếp quản nơi này sao?” Hàn Sâm ngạc nhiên, vui mừng hỏi.
“Quan tài đồng cổ là quan tài đồng cổ, Tí Hội Sở là Tí Hội Sở, hai thứ này không hề liên quan gì với nhau cả. Ngươi có Gen Thần Cách của người ấy, đó mới là chìa khóa kiểm soát Tí Hội Sở. Hơn nữa thành Thần cũng không phải chuyện dễ dàng, Lệ tiên sinh gì đó tiến vào quan tài đồng cổ, bất kể thành công hay thất bại, thì ít nhất mấy chục ngàn năm không ra được.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
Hàn Sâm nghe thấy Lệ tiên sinh ít nhất phải mấy chục ngàn năm mới có thể đi ra ngoài, trong lòng lập tức vui vẻ: “Việc đó cũng không khác gì đã chết, chờ mấy chục ngàn năm sau, ca ca ta đã sớm thành Thần, cho dù không thành Thần cũng đã chết từ lâu, hắn không ra được có liên quan gì tới ta cơ chứ.”
Tuy Hàn Sâm cảm thấy hơi đáng tiếc, mình vào bảo sơn mà không thể mang đi bất kì đồ vật nào, cơ mà Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh đã ngưng kết thành hạch gen, còn có thu hoạch là Cửu Mệnh Huyết Miêu này, bằng ấy thôi cũng đã khiến hắn thỏa mãn rồi.
Hắn cũng chưa biết Chân Huyết có lợi ích gì, hạch gen giống như cơ thể của con người, khi con người mới sinh ra, tuy có thể khống chế cơ thể của mình, nhưng cũng chưa chắc đã thật sự hiểu rõ cơ thể của mình, mãi đến sau này mới biết được mình có thể làm gì, không thể làm gì.
Hạch gen cũng như vậy, phải không ngừng khai phá năng lực của nó, mức độ khai phá càng cao, mức độ tiến hóa của nó cũng càng cao.
Việc này còn liên quan đến vấn đề tiềm lực, nếu hạch gen không đủ tiềm lực thì cho dù khai phá như thế nào hay khai phá hết tiềm lực đi chăng nữa cũng không đạt được cấp bậc quá cao.
Hàn Sâm dẫn theo Cửu Mệnh Huyết Miêu cùng đi ra ngoài Tí Hội Sở. Dưới sự chỉ dẫn của Cửu Mệnh Huyết Miêu, hắn ra ngoài rất nhẹ nhàng, không gặp phải nguy hiểm gì.
“Nói đi, ngươi có tên hay không? Ta phải gọi ngươi như thế nào?” Hàn Sâm vừa đi vừa hỏi Cửu Mệnh Huyết Miêu trên đỉnh đầu.
“Ngươi cứ gọi ta là Miêu Thần đi.” Cửu Mệnh Huyết Miêu híp mắt nói.
“Miêu Thần, ta có một chuyện không rõ lắm, nhiều người trong bọn ta tiến vào như vậy, nếu bọn ta đều là đời sau của chủ nhân Tí Hội Sở, vậy thì vì sao vẫn có nhiều người chết như vậy. Theo nguyên tắc, ngoài Lệ tiên sinh có huyết mạch xảy ra vấn đề ra thì hẳn là những người khác đều có thể được chỉ dẫn đến gặp bóng hình của hắn chứ?” Hàn Sâm hỏi.
Miêu Thần bĩu môi nói: “Vậy thì có gì kỳ lạ đâu chứ, toàn bộ nơi này đều được hắn giữ lại trước khi thành Thần, cho dù sau khi đã thành Thần cũng không phải vạn tri vạn năng, trù tính dự liệu phát sinh lệch lạc cũng rất bình thường, nếu không phải ngươi đã tu luyện bí pháp chính xác thì cũng không thể được chỉ dẫn đến gặp bóng hình mà hắn để lại.”
Một người một mèo nói chuyện khi đi ra khỏi Tí Hội Sở, Hàn Sâm đợi đến khi mây mù tản ra vào giữa trưa mới ra khỏi Tí Hội Sở.
Ngọc Diệu, Ngọc Huyền và Nữ Thần vẫn chờ bên ngoài, bọn họ nhìn thấy có người đi tới thì đều đứng lên, chăm chú nhìn vào cổng lớn của Tí Hội Sở.
Nhưng khi thấy người từ bên trong đi ra chỉ có một mình Hàn Sâm thì ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhiều nhân loại đi vào như vậy, cuối cùng lại chỉ có một nhân loại có hạch gen Thanh Đồng đi ra, thật sự hơi ngoài dự đoán của bọn họ.
Bọn họ đều nhìn Hàn Sâm chằm chằm, nhưng dường như không nhìn thấy Miêu Thần trên đỉnh đầu Hàn Sâm, cứ như nó hoàn toàn không tồn tại.
“Bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao chỉ có một mình ngươi đi ra?” Nữ Thần nhìn chằm chằm Hàn Sâm đang đi tới rồi hỏi.
Hết chương 1415.