Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1428. Tỉnh Thể Đen Đột Biến

Chương 1428. Tỉnh Thể Đen Đột Biến
Đang ở trên không trung, Hàn Sâm lập tức thả kim tệ xuống, để kim tệ tuỳ ý rơi xuống đất, mà hắn thì lại phi thân bay lên, đáp xuống mép vách đá một lần nữa.
Hàn Sâm đợi một lúc lâu nhưng lại không nghe thấy tiếng Kim Tệ rơi xuống đất, hắn đang muốn vươn đầu ra nhìn thì nghe thấy một tiếng nổ vang trời, dưới vực sâu thăm thẳm giống như có núi lửa đang phun trào, một nguồn năng lượng đáng sợ vọt thẳng lên.
Năng lượng kia hất văng Hàn Sâm ở mép vực ra ngoài, lăn lộn mười mấy mét mới ổn định được thân thể.
Chỉ thấy vách núi hai bên vực thẳm đều sụp đổ một mảng lớn, quả nhiên sức mạnh của cấp Đế Linh gấp một trăm lần quá lợi hại.
Hàn Sâm muốn đứng dậy đi tới gần đến để xem tình hình nhưng vừa động đậy đã cảm nhận được lồng ngực cấp Đế Linh sôi sục, lan toả một loại vật chất thần bí.
“Hoá ra là đang ngưng tụ hạch gen sao?” Hàn Sâm quá đỗi vui mừng, dừng lại cẩn thận quan sát quá trình Cấp Đế Linh ngưng tụ hạch gen.
Quá trình cấp Đế Linh ngưng tụ hạch gen cũng không quá khác biệt so với ba hạch gen khác. Đều là tiết vật chất đặc biệt kia ra rồi lại tụ thành một giọt chất tinh tuý rót vào trong hồn hải.
Sau đó cô đọng ở trong hồn hải, bắt đầu vặn vẹo chuyển hoá, dần dần hình thành hình thể cố định.
Tinh thể màu đen cũng giống như những lần trước, tiết ra dòng chất lỏng màu đen tuyền để tham gia vào quá trình ngưng tụ hạch gen.
Tinh thể đen vốn không lớn, sau khi ngưng tụ Tinh Đản thì nhỏ đi một chút, ngưng tụ Già Thiên Tán rút nhỏ hai phần, ngưng tụ Chân Huyết cũng co lại hai phần giống thế, ngưng tụ hạch gen cấp Đế Linh lần này cũng tiết ra rất nhiều chất lỏng đen huyền.
Sau khi tiết chất lỏng đen tuyền ra xong, Hàn Sâm vừa liếc mắt nhìn tinh thể đen một cái lập tức lắp bắp kinh ngạc.
Không biết từ khi nào, tinh thể đen đã không còn màu đen nữa, hay nói cách khác, nó đã không còn là tinh thể nữa, một phần của tinh thế đã lìa ra và tiêu biến, phơi bày ra một vầng sáng hỗn loạn ở trong lòng tinh thể.
Đã không còn bị tinh thể đen giam cầm nữa, vầng sáng kia càng lúc càng lớn, lúc ban đầu chỉ lớn bằng hạt táo, không bao lâu đã phát triển thành một vầng sáng như ánh mặt trời.
Tuy rằng Hàm Sâm không nhìn thấy rốt cuộc bên trong vầng sáng là cái gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng một luồng sức mạnh kinh khủng đang thoát ra theo tia sáng.
Không chờ đến khi Hàn Sâm nhìn rõ được thứ ẩn chứa bên trong vầng sáng thì quá trình ngưng tụ của cấp Đế Linh đã hoàn thành, nhưng điều khiến Hàn Sâm kinh ngạc hơn là, hạch gen mà cấp Đế Linh ngưng tụ thành lại là một đồng Kim Tệ.
Mặt chính diện của đồng vàng khác một chữ, mặt sau là chân dung sau khi biến thân của hắn.
Hạch gen bản mệnh: Kim Tệ Thanh Đồng.
Hàn Sâm cũng không có thời gian suy nghĩ xem rốt cuộc hạch gen Kim Tệ kia có tác dụng gì thì vầng sáng ở hồn hải bên kia ngày càng mãnh liệt, cuối cùng chiếu sáng toàn bộ hồn hải, sáng chói như tuyết khiến Hàn Sâm không nhìn thấy gì.
Cũng may là vầng sáng này không có tính sát thương, qua một lúc lâu sau, cuối cùng vầng sáng kia cũng tắt dần, Hàn Sâm cũng nhìn được rõ hơn.
Đợi vầng sáng kia tắt hoàn toàn, Hàn Sâm mới quay sang nhìn nơi đặt nguyên bản của tinh thể đen, lại giật mình há miệng ngạc nhiên.
Nơi đó đã không còn sự xuất hiện của tỉnh thể đen nữa mà thay vào đó là một bộ áo giáp tinh thể đen huyền lơ lửng giữa không trung.
Bộ áo giáp kia rõ ràng là một bộ áo giáp nặng, một bộ kị giáp bình thường đang lơ lửng giữa không trung, thế nhưng hình dáng của bộ giáp tinh thể đen lại khiến Hàn Sâm cảm thấy hơi nữ tính.
Hai tay áo giáp tinh thể cầm một thanh đại kiếm tinh thể đen cùng chất liệu, sau lưng còn có một đôi cánh tinh thể đen vô cùng tinh tế.
Nhìn không rõ bên trong có sinh vật nào hay không, nhưng năng lượng tràn ra từ bộ giáp tinh thể đen khiến Hàn Sâm thấy kiêng kị, cho dù là cường giả như Vĩnh Dạ Nữ Đế cũng không có sức mạnh mạnh mẽ như vậy.
Áo giáp tinh thể đen vẫn không có động tĩnh gì, Hàn Sâm muốn sờ thử một chút nhưng cũng không có phản ứng, thế nhưng loại khí tức khủng bố ấy cũng dần dần thu lại.
Không bao lâu sau, bộ giáp tinh thể đen kia như một pho tượng đắp đứng im ở đó, dường như không còn tỏa ra năng lượng nữa.
Trong một nơi tối tăm cách đó không xa, một con Cửu Mệnh Huyết Miêu đang nghỉ ngơi bỗng dưng mở mắt, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, rất nhanh hóa thành một vệt ánh sáng lẩn vào không trung, rất nhanh bay đến vực thẳm gần đó.
Cửu Mệnh Huyết Miêu đứng từ xa xa nhìn thấy Hàn Sâm, cũng có chút ngạc nhiên nhưng ánh mắt nó không dừng lại trên người Hàn Sâm quá lâu mà lập tức lắc thân mình bay đến cạnh vách núi bị sạt xuống ở vực thẳm, nó nhìn xuống vực sâu thăm thẳm thì nhíu mày lẩm bẩm: “Quái lạ, vừa rồi còn cảm nhận được, vì sao bây giờ lại không có gì? Chẳng lẽ đã rời đi rồi?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu đánh hơi xung quanh nhưng cũng không ngửi được cái gì.
“Sao ngươi lại ở đây?” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn Cửu Mệnh Huyết Miêu bên cạnh vực sâu.
Cửu Mệnh Huyết Miêu không trả lời Hàn Sâm mà còn hỏi ngược lại hắn: “Vừa rồi ở đây ngươi có thấy xuất hiện thứ gì không?”
“Thứ gì? Thứ gì cơ?” Hàn Sâm nghỉ hoặc hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu thấy sắc mặt nghi hoặc của Hàn Sâm thì cũng không hỏi lại, cũng không để ý đến Hàn Sâm nữa, nó lại nhìn quanh bốn phía rồi lẩm bẩm: “Chẳng nhẽ ta gặp ảo giác sao? Hẳn là thứ kia sẽ không xuất hiện ở Tí Hộ Sở thứ tư này mới đúng.”
“Rốt cuộc là thứ gì vậy?” Hàn Sâm đi đến bên cạnh Cửu Mệnh Huyết Miêu rồi hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu quãy quây đuôi nói: “Thứ đó không liên quan gì tới ngươi, ngươi vẫn nên tự tu luyện thăng cấp năng lực của mình đi, mãi vẫn là hạch gen Thanh Đồng thì đến năm tháng nào mới có thể thành Thần đây?”
“Ta cũng gần đến rồi được chưa? Với lại ta có thành Thần hay không thì liên quan gì đến ngươi?” Hàn Sâm nói.
Cửu Mệnh Huyết Miêu trừng mắt nhìn Hàn Sâm: “Ngươi không thành Thần thì làm sao ta có thể về…”
Nói đến đây, dường như Cửu Mệnh Huyết Miêu ý thức được mình lỡ lời lập tức ngậm chặt miệng không thèm nói tiếp.
Hàn Sâm đánh giá lời nói của Cửu Mệnh Huyết Miêu, hỏi: “Quay về cái gì?
“Không có gì.” Cửu Mệnh Huyết Miêu xoay người muốn chuồn đi.
“Ngươi chắc không phải là sinh vật của Tí Hộ Sở thứ năm, cần mượn đến sức mạnh của ta để trở về đấy chứ?” Hàn Sâm dò hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu hơi ngừng lại nhưng cũng không quay đầu, vừa đi vừa nói: “Tí Hộ Sở thứ năm không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, có gắng mà bồi dưỡng sức mạnh của ngươi đi, nếu không thì ngươi sẽ chết rất khó coi đó.”
Hàn Sâm vừa muốn hỏi thêm nhưng Cửu Mệnh Huyết Miêu đã loé thành một tia sáng rồi biến mất, cũng không biết nó chạy đi đâu.
Hàn Sâm bất đắc dĩ lắc đầu, không dám nghĩ đến chuyện của Cửu Mệnh Huyết Miêu nữa, hắn liếc nhìn vào hồn hải của mình, bộ giáp tỉnh thể đen tinh tế kia im lặng, không toả ra chút khí tức nào, giống như một tinh thạch vô tri vô giác vậy.
Hàn Sâm không biết rõ đó là thứ gì, cũng không thể bắt nó ra khỏi hồn hải nên hắn chỉ có thể âm thầm cẩn thận quan sát, không tác động gì hết.
Nhưng mà cảm giác bộ giáp tinh thể đen rất giống với tinh thể đen ban đầu, không hề tạo ra cảm giác nguy hiểm.
Đang chuẩn bị rời khỏi thì thấy dưới vực thẳm xuất hiện một tia sáng lờ mờ, Hàn Sâm đi đến cạnh vách núi, vừa cúi xuống đã thấy một luồng ánh sáng loé lên, hình như có thứ gì đó.
Nhưng vực quá sâu, ánh sáng kia cũng không phải chói loá mà chỉ lờ mờ chớp nháy, khi ánh sáng loé lên thì bên trên vách núi mới nhìn thấy được.
Hết chương 1428.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất