Chương 1450. Nấm Bom
“Bảo Nhi, ngươi giúp cha hái thêm một cây nữa nhé.” Trong lòng Hàn Sâm không hề tin vào chuyện kỳ lạ này. Nếu cây nấm này có thể sinh ra thú hồn Thần Huyết thì không có lý do gì mà hắn chỉ có thể ra được thú hồn thông thường.
Bảo Nhi đáp lại một tiếng, đưa tay ra hái cây nấm, nhưng Hàn Sâm lại lập tức nói: “Cây đó bé quá, chỉ to bằng nắm tay, chắc chắn không thể sinh ra thú hồn cao cấp được đâu, ngươi hái cây ở bên kia kìa, đúng, chính là cây to to đấy.
Bảo Nhi dùng hai tay ôm chặt một cây nấm to gần bằng quả bóng đưa cho Hàn Sâm, Hàn Sâm cầm lấy, cảm giác trọng lượng của cây này nặng gấp mấy lần mấy cây trước hắn cầm.
“Loại thực vật gen này, vừa nhìn là biết tốt xấu như nào, to thì chắc chắn là hút được nhiều khí cơ sinh mệnh hơn, trông tốt như này thì chắc chắn cơ hội sinh ra thú hồn xịn sẽ cao.” Hàn Sâm nói, tay cầm lấy cây nấm.
Bụp!
Cây nấm to gần bằng quả bóng bị Hàn Sâm bóp nát, lúc này một luồng ánh sáng trắng từ bên trong phát ra ngoài, tiến thẳng vào hồn hải của Hàn Sâm.
“Nhận được nấm bom thú hồn cấp thông thường.”
“Đậu mè, tại sao vẫn là thú hồn thông thường, chẳng lẽ càng nhỏ thì càng tốt sao?” Hàn Sâm tự hỏi.
“Cha ơi, ta lại có thêm một con thú hồn Thần Huyết.” Bảo Nhi tự tay bóp một cây nấm khác, vui vẻ nói với Hàn Sâm.
“Chắc chắn vừa rồi là do tư thế của mình không đúng, chắc chắn mình không xui xẻo như vậy đâu.” Hàn Sâm nghiến răng nghiến lợi, nói với Bảo Nhỉ: “Bảo Nhi, ngươi giúp ta hái một cây, lần này hái cây nhỏ giúp †a đi, loại to không phù hợp với ta, không hợp với bát tự của ta.”
“Bát tự là gì vậy?” Bảo Nhi khó hiểu nhìn Hàn Sâm.
“Ngươi đừng quan tâm cái này, mau giúp ta hái một cây nhỏ đi.” Hàn Sâm sốt sắng nói.
Bảo Nhi rất nghe lời, lập tức giúp Hàn Sâm hái một cây nấm nhỏ hơn, ném thẳng đến tận tay Hàn Sâm.
Hai tay Hàn Sâm bắt lấy cây nấm, tạo tư thế như một nén hương hướng lên trời, rồi nhắm mắt lại và thành kính cầu nguyện: “Phật tổ, Thiên Đế, Thánh Mẫu Maria Ozawa, xin hãy phù hộ cho ta chắc chắn mở ra được hồn thú Thần Huyết, sau này ta nhất định sẽ ngày ngày thờ cúng, hằng đêm thắp hương, tín đồ Hàn Sâm thành kính…”
Sau khi thành tâm cầu nguyện, Hàn Sâm đang chuẩn bị bóp cây nấm, thế nhưng hắn lại lập tức nghĩ đến điều gì đó, xoay người, chọn một vị trí may mắn rồi mới dùng sức bóp cây nấm.
“Nhận được nấm bom thông thường.”
“Đậu mé, đây nhất định là bài toán xác suất chứ không phải do vận khí của mình không tốt, ai cũng sẽ gặp phải mấy thể loại xác suất này thôi, sẽ có cây tốt cây xấu, giá trị trung bình sẽ không quá chênh lệch, thêm vài cây nữa là tốt rồi.” Hàn Sâm đã từ bỏ ý nghĩ mê tín kia, quyết định tin vào khoa học.
“Cha ơi, ta lại lấy được một thú hồn Thần Huyết khác, cha lấy được gì rồi?” Bảo Nhi lại vui vẻ nói.
“E hèm, chúng ta như nhau cả, ngươi giúp ta hái thêm mấy cây nữa đi.” Hàn Sâm khẽ hắng giọng rồi nói.
Bảo Nhi rất nghe lời, lại đi hái thêm vài cây nấm cho Hàn Sâm, Hàn Sâm hít một hơi dài, cầm mấy cây nấm nghĩ thầm: “Thần thánh gì đều không đáng tin, khoa học mới là chân lý, mình phải tin tưởng vào khoa
„
học. “Nhận được nấm bom thông thường.”
“Cha ơi, làm sao tất cả chỗ này có thể đều là thú hồn Thần Huyết được chứ”
“Nhận được nấm bom thông thường.”
“Thật nhàm chán, lại là thú hồn Thần Huyết, chỉ có vậy thôi sao?” “Nhận được nấm bom thông thường.”
“Cha ơi, ta nhận được nấm bom cấp Thần này!”
Phụt!
Hàn Sâm suýt nữa thì phun ra một búng máu, tay run lên, mặc dù trước mặt vẫn còn nấm, thế nhưng hắn thật sự không thể bóp nổi nữa, thật sự bị đả kích quá lớn rồi.
Thế nhưng Hàn Sâm ngay lập tức nghĩ lại: “Dù gì Bảo Nhi cũng khác biệt, con bé không phải người bình thường, có thể lấy ra được những thú hồn cao cấp cũng là chuyện bình thường, mình cũng không thể coi là xui xẻo được, chẳng qua giống như những người bình thường mà thôi.”
“Các ngươi đang làm gì vậy? Rốt cuộc những cây nấm này có tác dụng gì?” Linh Mị Nhi đứng ở bên cạnh nhìn một hồi lâu, cũng hơi tò mò hỏi.
Hai mắt Hàn Sâm đột nhiên sáng lên, nhét một cây nấm cho Linh Mị Nhi và nói: “Ngươi bóp nát mấy cây nấm này thử xem.”
Khi ở ba Tí Hộ Sở trước đó, trừ khi các dị linh thân phục nhân loại, nếu không thì sẽ không có cách nào sử dụng thú hồn được, không biết ở Tí Hộ Sở thứ tư có giống như vậy hay không.
Nếu các dị linh không thể sử dụng các thú hồn, vậy họ có thể nhận được gì khi vắt kiệt Quả Thực Gen đây?
Hàn Sâm vẫn còn một chút mong đợi nhỏ, dù gì Quả Thực Gen cũng không thể không cho ra gì bởi vì dị linh không thể sử dụng thú hồn được.
Linh Mị Nhi nhìn Hàn Sâm và Bảo Nhi bóp nấm, vừa mới nãy rất động lòng, cũng muốn thử bóp, bây giờ Hàn Sâm đưa nấm cho nàng, nàng không nói thêm gì mà dùng sức bóp nát luôn.
Bụp!
Chỉ thấy một tia sáng bay ra từ cây nấm, bắn thẳng vào ấn đường của Linh Mị Nhi.
Linh Mị Nhi đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ: “Ta nhận được một thú hồn nguyên thủy.”
Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy hơi hoảng hốt, mặc dù chỉ là thú hồn nguyên thủy, thế nhưng đã tốt hơn thú hồn thông thường của hắn rất nhiều rồi.
Hàn Sâm đưa hai cây còn lại cho Linh Mị Nhi, kết quả Linh Mị Nhi lôi ra được một thú hồn biến dị và một thú hồn nguyên thủy, dường như đây mới là năng lực của người bình thường.
“Thứ rác rưởi gì đây chứ, ta cũng không hiếm lạ gì đâu. Nhớ lại năm đó, anh đây đánh quái đạt được ba thú hồn cao cấp, thậm chí còn có thể lượn khắp Liên Minh trong ba tuần, ai thèm quan tâm mấy loại thú hồn rác rưởi này chứ. Những thú hồn được lấy trực tiếp đó chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật cả, các cao thủ hoàn toàn không thèm dùng đến nó, căn bản một cường giả như ta đây cũng không cần phải dùng đến loại thú hồn này.” Khóe mắt Hàn Sâm giật giật liên tục, mắt cong cong, bĩu môi nói.
Bảo Nhi lắc lư đi giữa những bụi nấm, thỉnh thoảng lại cúi xuống hái một cây nấm, trông có vẻ chơi rất vui.
“Cha ơi, cho cha nấm này.” Bảo Nhi ôm mấy cây nấm đến trước mặt Hàn Sâm rồi nói.
“E hèm, cha không cần nữa rồi, Bảo Nhi thích thì tự mình bóp đi.” Hàn Sâm từ bỏ ý định bóp nấm, hắn cảm thấy tự mình bóp thật sự quá lãng phí.
Mặc dù quả thật ở đây có rất nhiều nấm, xem ra cũng phải hơn trăm cây, thế nhưng có Bảo Nhi bóp chúng, ít nhất có thể lôi ra được thú hồn Thần Huyết, như vậy còn hữu dụng, chứ lôi ra thú hồn thông thường thì cũng chẳng có ích lợi gì.
Hàn Nhi đi hái nấm để bóp lấy thú hồn, Hàn Sâm thì nghiên cứu xem rốt cuộc công dụng của những thú hồn này là gì, tất cả thú hồn lôi ra được đều là nấm bom, chẳng qua chúng ở những cấp bậc khác nhau mà thôi.
Trước kia Hàn Sâm chưa từng nhìn thấy thú hồn thực vật, còn giờ đây đã triệu hồi ra một cây nấm bom cấp thông thường.
Đột nhiên một cây nấm trắng muốt như tuyết xuất hiện trong tay Hàn Sâm khiến Hàn Sâm hơi kinh ngạc, thứ này không hề biến hóa gì, vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu.
“Nấm bom, không phải sẽ được sử dụng như bom đấy chứ?” Hàn Sâm thản nhiên tung tung cây nấm bom trong tay.
Bùm !
Nấm bom rơi trên mặt đất đột nhiên phát ra tiếng nổ lớn, sau khi nấm bom rơi xuống mặt đất thì lập tức phát nổ, làm xuất hiện một đám mây nấm trắng, tảng đá cũng bị nổ tung thành từng mảnh.
“Đậu mé, thế mà cũng có thể dùng được như bom này! Uy lực cũng không tệ, cấp thông thường đã lợi hại như vậy rồi, thế thì cấp Thần Huyết và các cấp khác sẽ có uy lực mạnh đến như nào đây?” Trong lòng Hàn Sâm vui sướng.
“Đáng tiếc, thú hồn của nấm bom chỉ dùng được một lần, dùng xong là hết rồi” Hàn Sâm có suy nghĩ khá tham lam.
Đột nhiên, trong động truyền đến một tiếng kêu quái dị, cứ như có thứ gì đó đang xông về phía bọn họ.
Hết chương 1450.