Chương 1449. Cây Nấm Không Thể Chạm Tới
“Ông chủ, ngươi đúng là anh minh thần võ có số mệnh phi phàm, vừa gặp phải một rắc rối Thanh Nhạc như này thì đã có người giúp ngươi
giải quyết rồi.” Bên trong Thần Điện Dị Linh, Miên Dương nói với vẻ lấy lòng.
Thanh Ngưu cũng không hề tụt lại phía sau: “Ông chủ, quả thật ngươi chính là đứa con cưng của trời cao, anh tuấn tiêu sái lại còn niên thiếu hữu vi, tất cả những con bò cái của cả cái Tí Hộ Sở này đều động lòng với ngươi…”
“Được rồi, ngươi tự giữ lại bò cái cho mình đi” Hàn Sâm nghĩ nghĩ rồi nói với bọn nó: “Nếu lại có người ở Tí Hộ Sở Thiên Ngoại đến thì các ngươi biết phải nói gì rồi chứ?”
“Tất nhiên tất nhiên, là con vượn tuyết đó đã giết Thanh Nhạc để báo thù, cái tên Thanh Nhạc này chưa từng làm chuyện gì tốt đẹp, kẻ thù nhiều như vậy, bị giết cũng là chuyện hết sức bình thường.” Miên Dương vội nói.
“Rất tốt, ăn ngay nói thật, ta thích.” Hàn Sâm cười nói.
“Đa tạ lời khen của ông chủ, sau này đám tiểu tốt bọn ta nhất định sẽ cưỡi trên lưng ngựa xông pha chiến trường vì ngươi…” Miên Dương đột nhiên trở nên có tinh thần, khoe khoang mấy thành ngữ học trộm được khi Hàn Sâm dạy cho Bảo Nhi và thần thú Tiểu Tinh Hải.
Hàn Sâm giao lại công việc ở Tí Hộ Sở cho Miên Dương và Thanh Ngưu, tuy rằng hai tên này rất xảo quyệt, thế nhưng năng lực làm việc lại rất mạnh, Hàn Sâm cũng không trông chờ bọn chúng có thể thực sự trung thành, chỉ cần có thể quản lý tốt Tí Hộ Sở, giúp hắn kiếm thật nhiều tiền là được rồi.
Những dị sinh vật và dị linh cường đại nói chung không thể có khả năng đưa đẩy như vậy, dù bọn chúng có mạnh đến đâu, về phương diện này cũng không hữu dụng bằng Miên Dương và Thanh Ngưu.
Hàn Sâm để Sát Na Nữ Đế và những người khác ở lại Tí Hộ Sở, cũng không dẫn Tiểu Ngân Ngân đi theo bọn họ. Mà nguyên nhân chủ yếu là do Hàn Sâm đến Tí Hộ Sở dưới lòng đất, dùng thân phận Đế Linh siêu cấp và Kim Tệ, dẫn theo thì chỉ sợ sau này sẽ bị lộ tẩy.
Nhưng Bảo Nhi không chịu ở lại, nhất định muốn đi cùng Hàn Sâm, hơn nữa Bảo Nhi và Thánh Đằng cũng có quan hệ với nhau, tương lai nhất định phải theo Hàn Sâm tiến vào Tí Hộ Sở Ám Linh, vậy nên hắn đành phải đưa Bảo Nhi theo.
Trước khi rời đi, Bảo Nhi ngồi trên vai Hàn Sâm, còn cố ý lộ ra nụ cười đắc thắng với Tiểu Ngân Ngân.
Nhưng Tiểu Ngân Ngân lại phớt lờ cô bé, quay trở lại nệm của mình để nghỉ ngơi, như thể nàng hoàn toàn không thèm để tâm, điều này khiến Bảo Nhi rất tức giận.
Đến Tí Hộ Sở Diện Cụ, may mắn là Linh Mị Nhi vẫn an toàn, trong khoảng thời gian Hàn Sâm vắng mặt cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt, có vẻ như sau thất bại đó, Linh Thập Tam và những kẻ khác vẫn chưa nghĩ ra phương pháp nào khác.
“Kim Tệ, ta phát hiện ra một nơi có thực vật gen cao cấp, thế nhưng Hắc Bạch Xà Vương không chịu cho ta đi vào, ngươi có muốn đi xem thử không?” Linh Mị Nhi nói với Hàn Sâm.
“Thực vật gen cao cấp gì thế?” Hàn Sâm không có hứng thú với những thực vật gen bình thường.
“Đó là một hang động, bên trong mọc rất nhiều nấm, trông có vẻ rất cao cấp, ta cũng không biết bọn chúng được gọi là gì.” Linh Mị Nhi đáp.
Hiện tại Hàn Sâm vẫn chưa nghĩ ra cách đối phó với cha con Linh Thập Tam, cũng không thể làm việc gì khác, thế là đi theo Linh Mị Nhi xem xem mấy cây nấm này là thực vật gen cấp bậc nào.
Thế giới ngầm có có cả ngàn vạn hang động, căn bản không thể đếm được rốt cuộc có bao nhiêu cái, nếu không phải có Linh Mị Nhi dân đường, cứ cho là Hàn Sâm từng đi qua một lần thì cũng sẽ vẫn không †ìm được nơi đấy.
Hang động kia chỉ đủ cho một người đi qua, thế nhưng sau khi đi được vài trăm mét thì dân dần mở rộng ra, mặc dù vẫn không phải là to lắm, nhưng cũng đủ để cho ba người cùng đi song song.
Đi được một lúc, Linh Mị Nhi chỉ về phía trước rồi nói: “Chính là loại nấm kia”
Hàn Sâm nhìn theo hướng ngón tay Linh Mị Nhi chỉ, quả nhiên nhìn thấy một loại nấm có hình dạng giống nấm hương mọc trong các khe nứt của vách đá, toàn thân lấp lánh trắng muốt, vừa to bằng một nắm tay.
“Ở đây cũng không có dị thú nào canh giữ, sao ngươi không tự mình hái đi?” Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Khí Tràng quét hết xung quanh, nhưng không hề phát hiện ra có bất kỳ sinh vật nào khác ở đây, nghi ngờ hỏi lại.
“Ta hái rồi, nhưng mà không hái được.” Linh Mị Nhi bất lực nói.
“Sao lại không hái được?” Hàn Sâm vẫn chưa hiểu được ý của Linh Mị Nhi.
Linh Mị Nhi dường như cũng không biết nói như nào: “Chính là không thể hái được, ngươi thử thì sẽ biết.”
Hàn Sâm không cảm thấy có nguy hiểm gì, thế là đi thẳng đến bên cạnh cây nấm đó, đưa tay ra định hái nấm.
Nhưng tay của hắn lại giống như xuyên qua một ảo ảnh vậy, những cây nấm nhìn như thật kia còn đang toả ra mùi hương thơm ngát, vậy mà không hề có cảm giác tiếp xúc vào nó.
“Kỳ lạ, đây là ảo ảnh sao?” Hàn Sâm nghỉ ngờ đánh giá cây nấm kia.
Màu trắng tinh như bột phấn , còn có cả hương thơm tràn ngập, hơn nữa Động Huyền Khí Tràng thực sự cũng đã cảm nhận được trên thân nó đang toả ra khí tức sức sống mạnh mẽ, rất có khả năng là thực vật gen cấp Thần Huyết.
“Kỳ lạ thật, nhìn lại thì thấy không giống áo ảnh.” Hàn Sâm đưa tay ra sờ sờ, lòng bàn tay lại xuyên qua, hoàn toàn không thể chạm đến mấy cây nấm.
“Nhìn đi, ta nói là không thể chạm vào được mà.” Linh Mị Nhi nói.
“Cái này đúng thật là kỳ lạ mà, sao lại không thể chạm vào được nhỉ?” Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng quét qua mấy lần, dù nhìn như
nào thì cũng vẫn là những thứ còn sống sờ sờ ra, không thể nào là ảo ảnh được.
Nhưng cho dù Hàn Sâm có dùng sức mạnh như thế nào thì vẫn không thể nào chạm vào được nó.
“Bên trong còn có rất nhiều.” Linh Mị Nhi vừa nói vừa đi vào trong. Hàn Sâm đi theo Linh Mị Nhi tiếp tục tiến sâu vào trong, quả nhiên lại nhìn thấy rất nhiều cây nấm khác, có rất nhiều cây lớn bé khác nhau, có cây to như một quả bóng, có cây thì nhỏ bằng nắm tay.
Hàn Sâm thử hết lần này đến lần khác ở trong đấy nhưng vẫn không thể chạm vào những cây nấm đó.
Bảo Nhi hiếu kỳ nhìn rồi nhảy từ trên vai Hàn Sâm xuống, đưa tay ra hái một cây, bàn tay bé nhỏ của cô bé nắm lấy cây nấm, chỉ cần nhẹ nhàng dùng lực là có thể hái được.
“Quả nhiên vẫn là Bảo Nhi lợi hại.” Hàn Sâm nghĩ thâm.
Linh Mị Nhi nhìn thấy Bảo Nhi hái được nấm cũng vui mừng khôn xiết, †ự mình đưa tay tìm một cây nấm để thử, nhưng vẫn không thể chạm vào.
“Cha ơi, cho cha này.” Bảo Nhi đặt cây nấm vào tay Hàn Sâm, cũng không biết là vì đã bị hái xuống hay là do nó đã bị Bảo Nhi chạm vào, nên cây nấm vừa rơi vào tay Hàn Sâm đã trở thành thực chất, không hề xuyên qua tay Hàn Sâm rồi rơi xuống đất. Hàn Sâm cầm cây nấm bóp nhẹ một cái, đáng lẽ định nhón một miếng nhỏ để nếm thử xem rốt cuộc nấm này có tác dụng gì.
Nhưng hắn vừa bóp một cái, cả cây nấm lập tức bị vỡ ra, một luồng sáng màu trắng chiếu vào lông mày của Hàn Sâm, đồng thời một tiếng nói cũng vang lên trong đầu của Hàn Sâm.
“Nhận được nấm bom thú hồn cấp thông thường.”
“Vậy mà cái thứ này cũng có thể sinh ra thú hồn được ư?” Hàn Sâm †hầm kinh ngạc.
Hắn nhìn vào trong hồn hải của mình, quả nhiên nhìn thấy một cây nấm bom trắng nõn trong đó, Hàn Sâm lại nhìn tư liệu của nó.
Nấm: Thú hồn thực vật cấp thông thường. “Thú hồn thực vật có tác dụng gì?” Hàn Sâm nhất thời cảm thấy khó hiểu.
Rõ ràng thú hồn thực vật không hề có nghĩa là nó được sinh ra từ thực vật, trước đây Hàn Sâm cũng đã từng nhận được không ít thú hồn sinh ra từ trong thực vật, nhưng chưa từng gặp loại thú hồn thực vật này.
Trong lúc Hàn Sâm đang suy ngẫm, Bảo Nhi đã hái thêm một cây nữa, nhưng lần này Bảo Nhi không đưa cho Hàn Sâm, nó thấy Hàn Sâm bóp nát cây nấm rất thú vị nên đã tự tay bóp nát cây nấm đó.
“Cha ơi, ta lấy được một thú hồn Thần Huyết.” Bảo Nhi nói với Hàn Sâm.
“Không phải chứ, sao khoảng cách lại lớn như vậy? Sao ta lại chỉ nhận được thú hồn thông thường chứ?” Hàn Sâm lập tức trợn trừng mắt lên.
Hết chương 1449.