Chương 1453. Sò Vương
Vậy mà vách núi dài mấy trăm mét phía sau Hàn Sâm lại nứt ra một khe hở nhỏ theo chiều ngang, giống như là một cái miệng lớn bị nứt ra †ừ địa ngục, lộ ra ánh sáng rực rỡ của huyết sắc ở bên trong, gần như có thể cắn nuốt hết tất cả sinh linh.
Vậy mà toàn bộ thạch bích lại chính là một sò đá khổng lồ, và những con sò đá loại nhỏ kia đã lớn lên trên người của nó.
Con Sò Vương như tảng đá khổng lồ mở một cái vỏ sò dài đến mấy trăm mét, thịt mềm máu đỏ ở bên trong lăn vòng ra, gần như là giống với nước biển huyết sắc, trong nháy mắt có thể bao phủ kín phần lớn hang động.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn chưa kịp chạy thoát thì cả người đã bị thịt mềm kia quấn lấy.
Con dế mèn đầu đỏ kia cũng giống như vậy, sau khi bị thịt mêm quấn lấy thì đã bị lôi vào bên trong sò đá.
Trên thịt mềm có một loại dịch nhờn, sau khi dế mèn đầu đỏ bị dính chặt lại thì vùng vẫy cũng không thể thoát ra nổi, nó lập tức dùng bánh răng hồng ngọc cắt đứt thịt mềm.
Bánh răng hồng ngọc thực sự rất lợi hại, thoáng cái đã cắt thịt mềm ra thành một cái lỗ hổng lớn, nhưng mà cùng lúc đó thịt mềm giống như một dòng nước chảy tràn đến, bao trùm lên bánh răng hồng ngọc.
Bánh răng hồng ngọc xoay tròn, sức mạnh vô địch giống như một cái máy cắt kim loại, nhưng mà thịt mềm dính chặt nó từ bên cạnh lại giống như là một miếng hút, làm cho bánh răng hồng ngọc xoay tròn càng ngày càng chậm lại, cuối cùng bị dính chặt cố định không thể nào xoay tròn được nữa, đương nhiên cũng không có cách nào để cắt được thịt mềm.
Thái A Kiếm trong tay Hàn Sâm chém xuống hai nhát, cắt thịt mềm đang quấn vòng quanh ra thành một cái lỗ hổng, hắn lập tức chui từ bên trong ra ngoài.
Những thứ chất lỏng dính nhớp nháp kia lại chẳng có tác dụng gì đối với thân thể Đế Linh siêu cấp của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cõng Bảo Nhi lên lưng rồi bay lên, muốn lao ra khỏi hang động, nhưng mà thịt mềm như dòng nước cuộn trào mãnh liệt kia thoáng cái lại lập tức dâng lên, muốn kéo Hàn Sâm vào trong đó.
Hàn Sâm chống đỡ khắp mọi phía nhưng vẫn không thể nào trốn tránh được, thế là lại bị từng lớp sóng thịt mềm quấn lấy lôi ngược trở lại.
Thịt mềm giống như một cái túi ngủ bao vây Hàn Sâm và Bảo Nhi ở
trong đó, toàn bộ tay chân Hàn Sâm đều bị trói chặt, vốn dĩ ngay cả
động đậy một chút cũng không thể, chứ đừng nói là cắt rời thịt mềm ra.
Thịt mềm huyết sắc phóng mạnh về phía bên trong lớp vỏ của Sò Đá Vương giống như thủy triều rút xuống, vết rách dài mấy trăm mét thoạt nhìn giống như một cái miệng lớn của huyết thú địa ngục, muốn cắn nuốt cả Hàn Sâm và dế mèn đầu đỏ vào trong.
Hàn Sâm không biết Sò Đá Vương giết người như thế nào, những thứ thịt mềm này chỉ có thể bao vây hắn nhưng không giết được hắn, nếu bị kéo vào trong vỏ sò thì cũng khó mà nói được.
Hàn Sâm dùng hết sức giấy dụa, nhưng vốn dĩ không thể nào vùng vẫy nổi, dù sao thịt mềm cũng là ấu thể sinh vật Thần siêu cấp, nếu đơn thuần là về sức mạnh thì Hàn Sâm vẫn kém nó rất nhiều.
Cho dù là sinh vật Thần siêu cấp có thân thể tương đối kém thì sức mạnh của thân thể cũng lên đến gần mười vạn, mà vốn dĩ tố chất thân thể của Hàn Sâm cũng chỉ mới chưa tới bốn vạn, cộng thêm sự bùng nổ của công pháp và Đế Linh siêu cấp thì vẫn kém xa.
Bởi vì vừa rồi Hàn Sâm đã chạy trốn được một khoảng cách ngắn vậy nên dế mèn đầu đỏ đã bị kéo vào trong vỏ sò trước hắn, Hàn Sâm lập tức nhìn thấy ở bên trong vỏ sò này có một viên trân châu huyết sắc khổng lồ sáng bừng lên.
Có lẽ đó là trân châu do Sò Đá Vương thai nghén mà ra, đường kính khoảng mấy mét, thoạt nhìn giống như một viên dạ minh châu huyết sắc khổng lồ, mà sau khi dế mèn đầu đỏ bị kéo vào vỏ sò thì viên trân châu Sò Vương này lập tức sáng lên, phóng ra một thứ huyết quang vô cùng đáng sợ.
Huyết quang đang bắt đầu trào ra ở bên trong vỏ sò giống như nó cũng có sự sống, nhưng lại không lộ ra khỏi vỏ một chút nào.
Huyết quang chiếu lên trên người dế mèn đầu đỏ, lập tức nhuộm toàn thân dế mèn đầu đỏ thành huyết sắc, cùng với việc con dế mèn đầu đỏ bị huyết quang kia chiếu vào, thế mà lớp vỏ cứng cáp của sinh vật Thần siêu cấp lại giống như sắt cứng gặp phải cường toan, bất chợt bắt đầu thối rữa rồi tan chảy.
Hàn Sâm nhìn thấy thì vô cùng hoảng sợ, ngay cả dế mèn đầu đỏ là một sinh vật kinh khủng như vậy mà còn không chống đỡ nổi khi huyết quang chiếu vào, nếu như hắn bị kéo vào trong đó, thế này còn không phải là đường chết hay sao?
Thịt mềm co rút lại với tốc độ vô cùng nhanh chóng, vốn dĩ không cho Hàn Sâm có thời gian kịp suy nghĩ gì cả, lập tức kéo Hàn Sâm vào bên trong vỏ sò.
Nhưng mà Hàn Sâm làm như thế nào cũng không thể vùng vẫy thoát ra được, hắn nghĩ thâm: “Xong, xong rồi, lần này thật sự quá thê thảm rồi, còn làm liên lụy tới Bảo Nhi.”
Hắn đảo mắt liếc nhìn Bảo Nhi ở bên cạnh, lại thấy thân thể nhỏ bé của Bảo Nhi nhảy dựng lên, vậy mà lại chen chúc thoát ra ngoài được từ bên trong thịt mềm, đứng ở trên thịt mềm, tò mò nhìn hình cầu huyết sắc bên trong vỏ sò.
“Bảo Nhi, ngươi ném quả bom vào.” Hàn Sâm chuyển cho Bảo Nhi quả nấm bom thú hồn Thần siêu cấp cuối cùng, hét to với Bảo Nhi.
“Tại sao?” Bảo Nhi khó hiểu nhìn Hàn Sâm hỏi.
Khoảng cách ở chỗ mà Hàn Sâm lên tiếng đến vỏ sò còn không tới hai mét, làm sao còn có thời gian mà giải thích, hắn lớn tiếng nói: “Mau ném vào đi.”
Bảo Nhi chớp chớp đôi mắt, triệu hồi quả nấm bom siêu cấp ra ngoài, nâng cây nấm to đùng đó trong bàn tay nhỏ, dùng hết sức ném vào bên trong vỏ sò.
Trong khoảnh khắc gần như Hàn Sâm sắp bị kéo vào vỏ sò thì quả bom nấm siêu cấp rơi vào trong đó.
Vốn dĩ Hàn Sâm hy vọng sau khi nấm bom nổ tung thì có thể để cho hắn chạy thoát được, nhưng mà khi nấm bom rơi vào bên trong vỏ sò rồi đập vào phía trên thịt mềm, không biết là vì thịt kia quá mềm hay có chuyện gì, nấm bom rơi lên phía trên nhưng lại không thấy có nổ tung.
“Con mẹ nó, lừa bịp!” Hàn Sâm kêu lên một tiếng thảm thiết thì đã bị kéo vào bên trong vỏ sò.
Huyết quang chiếu lên trên người Hàn Sâm làm cho hắn có cảm giác giống như là thoáng cái đã nhảy vào trong một chảo dầu, toàn thân đều đau đớn không thể chịu đựng nổi.
Gần như không do dự chút nào, trong nháy mắt Hàn Sâm đã triệu hồi Già Thiên Tán lên trên đỉnh đầu ngăn chặn, che chắn ánh sáng rực rỡ của huyết sắc lại, nhưng mà ở dưới ánh sáng rực rỡ của huyết sắc, ngay cả Già Thiên Tán cũng bắt đầu bị ăn mòn, thoạt nhìn cũng thấy sẽ không kiên trì được quá lâu.
“Cấp bậc của hạch gen Thanh Đồng vẫn còn quá thấp, có thể chống đỡ với hạch gen siêu cấp ở trước mặt trong giây lát cũng đã là quá giỏi rồi.” Suy nghĩ ở trong đầu của Hàn Sâm nhanh chóng quay ngược trở lại, liều mạng muốn nghĩ ra cách để chạy trốn, nhưng mà thân thể đã bị giam cầm, ngay cả đầu ngón tay của hắn cũng không nhúc nhích được, vốn dĩ không thể trốn thoát nổi.
Dường như Bảo Nhi cũng rất khó chịu với huyết quang, Bảo Nhi cũng đi xuống dưới Già Thiên Tán.
“Cha ơi, những thứ huyết quang này thật là đáng ghét, chúng ta đi ra ngoài đi!” Bảo Nhi nói.
Hàn Sâm âm thầm cười khổ sở, hắn cũng muốn đi ra chứ, nhưng mà hắn không đi được, Hàn Sâm cắn răng nói với Bảo Nhi: “Bảo Nhi đi ra ngoài trước đi, ta sẽ đi ra ngay.”
“Cha không đi thì Bảo Nhi cũng không đi ra ngoài.” Bảo Nhi lại lắc đầu nói.
Hàn Sâm đang muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên cảm thấy thân thể được buông lỏng, thịt mềm đã thả hắn ra, trả lại sự tự do cho hắn.
Hàn Sâm lập tức mừng rỡ, cái đó cũng không phải là Sò Đá Vương xuất hiện ý tốt muốn thả hắn ra, mà là vỏ sò đã đóng cửa rồi hắn cũng không trốn thoát được, thịt mềm buông hắn ra chỉ vì muốn để cho ánh sáng rực rỡ của huyết cầu kia có thể chiếu được vào toàn thân của hắn dễ dàng hơn, thuận lợi làm cho thân thể của hắn tan ra nhanh chóng một chút.
Con dế mèn đầu đỏ kia cũng được thả ra giống như vậy, chỉ thấy nó liều mạng va đập vào vỏ sò, nhưng cũng không thể đập vỡ được vỏ sò, mà hạch gen bánh răng hồng ngọc của nó vẫn bị thịt mềm bao quanh, xem ra Sò Đá Vương cũng sợ dế mèn đầu đỏ sẽ sử dụng bánh răng hồng ngọc để cắt vỏ sò ra.
Già Thiên Tán bị ăn mòn cũng sắp xuất hiện lỗ hổng, Hàn Sâm không còn thời gian lo lắng nhiều như vậy nữa, có cái gì có thể thực hiện được thì cũng phải thử một chút.
Hắn triệu hồi Tinh Đản ra cầm ở trong tay, cánh tay vung về giới hạn cao nhất ở phía sau, ném nấm bom về phía trên thịt mềm.
Hết chương 1453.